Chương 1124
Thăng Cấp, Thính Giả Cao Cấp! 1
Mập mạp nhìn mặt sông trùng điệp trên trời với vẻ hơi hoảng hốt, rõ ràng mình có kỳ ngộ trên người, có BUG bàn tay vàng trên người tiến vào tiết điểm này có thể trực tiếp nhặt được bảo bối, nhưng sao chẳng hiểu kiểu gì lại biến thành đối tượng đầu tiên bị hại chết thế này?
Người kiểm soát tiết điểm này hoặc có thể gọi là linh khí của vàng lại bắt đầu oán hận mình.
Mẹ nó chứ, bây giờ trong lòng mập mạp có thực có cả chục nghìn con ngựa chạy qua.
Ả đàn bà thối tha, mụ làm thế này là hại ông mập tôi rồi, mụ thật sự muốn hại ông mập tôi thê thảm đây mà!
Lúc này, mập mạp thật sự rất hối hận, hối hận vì tại sao lúc đầu mình lại nhìn trúng miếng ngọc như ý này, nếu ngọc như ý này vẫn luôn ở chỗ Tô Bạch có khả năng sẽ không xuất hiện loại chuyện này.
Hoặc là bị Tô Bạch ném thẳng xuống dưới gầm giường trong phòng, hoặc là ném cho bé con làm đồ chơi, hoặc chính là bị hắn trực tiếp giày vò đến thảm không chịu được. Ít nhất sẽ không giống như mình hiện tại, trực tiếp bị tàn hồn công chúa trong ngọc như ý này hại cho tiêu đời ở đây.
Mập mạp cũng biết một chút về chuyện ngọc tỷ truyền quốc, ngược lại không phải bởi vì kiến thức lịch sử của anh tốt bao nhiêu, mà là vì trước đây khi anh ta còn chạy việc ma chay ở vùng quê Tứ Xuyên, cũng kiêm thêm chức lừa đảo dân chúng kiếm thêm ít đồ cũ đáng chút tiền rồi đem đi bán lại. Nhưng bây giờ cho dù là dân chúng vùng quê cũng không dễ lừa như thế, nói không chừng còn bị bọn họ lừa lại, cho nên đối với thứ giống như đồ cổ này, anh ta cũng hiểu được một chút.
Ả đàn bà thối tha nhà cô, cô mở to mắt ra mà xem đây là ngọc tỷ truyền quốc của nhà cô sao?
Đây chỉ là một miếng vàng được trám lên ngọc tỷ truyền quốc của nhà cô, chẳng có một tí liên quan gì đến Tần Thủy Hoàng nhà cô hết, đó là do Vương Mãng cho người trám lên, cô thể hiện với tôi làm quái gì?
Mập mạp có thể khẳng định nếu tàn hồn công chúa có thể hạ thấp thái độ thì có lẽ miếng vàng này có thể sẽ dễ nói chuyện hơn rất nhiều. Dù sao thì con người hoặc là sinh vật có trí tuệ vẫn luôn thích tìm thêm cho mình một chút cảm giác tồn tại. Ban đầu miếng vàng này chắc hẳn cũng muốn trở thành hoặc là cho rằng mình là một phần của ngọc tỷ truyền quốc, mà không phải là thứ sau này được khảm lên có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Cái này có thể nhìn ra được từ thái độ lễ phép của đối phương ngay mới đầu đó, nhưng vị công chúa điện hạ này thật sĩ diện, chọc giận người ta khiến người ta cũng trực tiếp mặc kệ cô luôn.
“Người anh em, người anh em, có gì từ từ nói, có gì từ từ nói!” Mập mạp vội vàng giải thích.
Nhưng thanh niên trên xe lăn vẫn duỗi ngón tay tới chỉ về phía mập mạp: “Tôi không biết giết anh có rước tới tai họa gì cho sự tồn tại của tôi hay không, nhưng xin lỗi, bây giờ tôi vẫn muốn giết anh, bởi vì linh hồn của anh và cô ta đã không có cách nào tách rời được nữa, tôi giết cô ta cũng là giết anh mà giết anh cũng là giết cô ta, không phải sao?”
“Ầm ầm ầm!”
Trong lúc nhất thời, nước Châu Giang từ trên trời cao trút ầm ầm xuống dưới, vẻ tráng lệ của cảnh tượng này thật khiến người phải tặc lưỡi, nhưng những người trên phố Con đường Bắc Kinh ở bên dưới nên làm ăn vẫn cứ làm ăn, nên bán hàng thì vẫn bán hàng, nên đi dạo thì vẫn đi dạo, như thể bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy hiện tượng lạ trên trời này.
Dù sao bọn họ đều là giả hết, giống như thanh niên ngồi trên xe lăn đây, anh ta chỉ là một miếng vàng được khảm lên sau đó mà không phải là ngọc tỷ truyền quốc chân chính được Tổ Long cầm trong tay áp đảo con hắc long năm đó!
Huyết thống của mỗi người đều có sự thần bí cố định của bản thân anh ta, giống như bây giờ Mobis xuyên qua trận pháp này, khả năng thiên phú của anh ta chính là có thể nhẹ nhàng vượt qua kết giới và trận pháp.
Nhưng trận pháp của ngài Lôi quả thật cũng không phải thứ có thể vượt qua dễ dàng được như vậy, ngay khi anh ta xuất hiện ở nơi này, cả người từ trên xuống dưới đều bốc lên khói nhẹ, cũng chịu vết thương không nhỏ.
Dưới chân là một đống ngạc gói vụn, phía trước lại là phố cổ Con đường Bắc Kinh từ hai mươi năm trước, Mobis duỗi đầu lưỡi ra liếm môi theo bản năng.
“Chúa ơi, hóa ra thật sự có pháp khí có thể khống chế thời không tồn tại.”
Lúc này, Tôn Hải cháy đen đang nửa quỳ trên đống ngói vụn, thương thế trên người thật sự không nhẹ nhưng anh ta cũng không để ý chút nào hết, bây giờ anh ta đã tiến vào được nơi này, anh ta đã bước vào được đây rồi.
“Ha ha ha ha!”
Bấy giờ anh ta cất tiếng cười to, đây cũng là cách tốt nhất có thể trút hết tâm trạng mừng rỡ của mình lúc này, anh ta muốn cười, muốn cười thật to, cấp bậc thính giả cao cấp đang vẫy tay với anh ta rồi!
“Tới đi, bùng cháy lên, sức mạnh trong cơ thể ta, từ nay về sau, ta chính là thính giả cao cấp!”
Tôn Hải hét to một tiếng với vẻ mặt dữ tợn, trong nháy mắt giải phóng toàn bộ áp chế và phong ấn khắp toàn bộ cơ thể mình, sức mạnh của hơn nghìn vong hồn trong pháo đài cổ mà anh ta đã hấp thụ trong thế giới chuyện xưa trước đều bị giải phóng hoàn toàn.
Thính giả cấp thấp đến người có thâm niên là một sự biến đổi về lượng dẫn đến biến đổi về chất đơn giản nhất, mà người có thâm niên thăng cấp thành thính giả cao cấp lại không còn đơn giản như vậy nữa, chỉ dựa vào sự biến đổi về lượng đơn thuần mà muốn chồng chất đến được cấp bậc thính giả cao cấp là chuyện rất khó, nhưng nếu sự biến đổi về lượng của anh thật sự đạt đến một mức độ khả quan vậy cũng không phải không thể!
Ngay khi toàn bộ sức mạnh trên người bắt đầu sục sôi, cả người Tôn Hải từ từ bay lên, trên người anh ta cũng đang chảy ra khí tức của thính giả cao cấp, rất dễ nhận thấy anh ta đang đột phá cấp bậc!