Chương 1125
Thăng Cấp, Thính Giả Cao Cấp! 2
Những vòng tròn năng lượng tản ra từ trên người anh ta, khí tức của thính giả cao cấp cũng càng lúc càng rõ ràng, nhưng cơ thể của anh ta cũng dần dần run rẩy, giống như một chiếc xe chạy rất nhanh có xu hướng rụng rời.
Nhưng cùng với sự thăng cấp của Tôn Hải, ngay khi anh ta bắt đầu bước nửa chân vào cấp bậc thính giả cao cấp, thì không gian xung quanh hay nói chính xác hơn là tiết điểm này đang bị anh ta thu hút hơn nữa còn sinh ra cộng hưởng!
Sự xuất hiện của nơi này vốn chính là một loại sai lầm, mà bởi vì bản thân thính giả cao cấp có thể sinh ra sự cộng hưởng cực lớn đối với không gian xung quanh, cho nên thính giả cao cấp tiến vào nơi này sẽ chủ động tiến hành sửa chữa lỗi sai bằng khí chất trên người mình!
Nơi này vốn không nên tồn tại, hiện tại nó chắc hẳn sẽ sụp đổ đến cuối cùng và biến mất không còn thấy nữa!
Đây chính là quan điểm chủ yếu trong thế giới hiện thực này!
Có hiệu quả, có hiệu quả thật rồi!
Khóe miệng của Tôn Hải cười đến ngoác cả ra, sức mạnh to lớn vốn dĩ có thể nghiền áp cơ thể mình đến nổ tung, đang không ngừng lan ra không gian xung quanh, mà không gian xung quanh cũng đang chủ động xuất hiện sự liên hệ với mình, ở đây sinh ra một loại vặn vẹo và bẻ cong, đồng thời sức mạnh điên cuồng của mình cũng có chỗ xả.
Tới đi, mau đi, thính giả cao cấp, thính giả cao cấp đang sống!
“Ông mập liều với mày!”
Nước Châu Giang mãnh liệt dồn thẳng về phía mình, tuy rằng mập mạp biết rõ hiệu ứng phóng đại trong cảnh này nhiều hơn, nhưng anh ta vẫn không có cách nào khác, vì có khả năng sau khi bị dòng nước này nghiền áp, thứ sụp đổ không phải chỉ có mỗi cơ thể của mình mà còn có cả linh hồn của mình nữa!
Việc đã đến nước này, mập mạp cũng không ăn năn hối hận hoặc là oán trách công chúa nhỏ điêu ngoa bốc đồng trên người mình nữa, anh ta chỉ có thể liều hết sức mình một phen. Kiếm gỗ đào bay lên phía sau người, anh ta phun ngay một ngụm máu tươi lên trên, sau đó lôi một lá bùa màu tím ra.
“Tế ba năm tuổi thọ của tôi để đổi lấy một bầu trời xanh tươi sáng!”
Lá bùa màu tím được dán lên trên kiếm gỗ đào, mập mạp cầm kiếm trong tay, chân bước theo Vũ Bộ, mũi kiểm chỉ thẳng lên nước Châu Giang ở phía trên!
Thế nhưng ngay đúng lúc này, không gian xung quanh bắt đầu chấn động như thể toàn bộ mọi thứ ở đây đều là giấy, mà hiện tại có người đang ở bên ngoài ra sức rót nước vào muốn hòa tan toàn bộ mọi thứ ở đây.
Mập mạp cũng sợ hãi cả kinh.
Hửm, hóa ra tiềm lực mà ông mập bùng phát ra khi cận kề cái chết lại đáng sợ như vậy sao, ngay cả không gian ở đây cũng bị ý chí của ông mập phá đổ?
Sắc mặt của thanh niên ngồi trên xe lăn chợt thay đổi, trong đôi mắt của anh ta xuất hiện gần ba mươi nếp gấp, tại một hư ảnh trong số đó anh ta nhìn thấy một người đàn ông đang lơ lửng giữa không trung, không gian xung quanh lấy anh ta làm trung tâm đang bắt đầu rạn nứt.
“Ha ha, vậy mà lại dám lấy tiết điểm của tôi, lấy mạng của tôi để đổi lấy sự thăng cấp của anh, tôi cho anh thăng cấp, tôi cho anh thăng cấp này!”
Thanh niên vung bàn tay, nước Châu Giang đang trút xuống mãnh liệt lập tức tách ra, giống như mực nước trong nghiên mực bị đổ vào trong hồ nước bắt đầu không ngừng bị hòa tan, nước Châu Giang tới từ nơi nào thì về lại trong cảnh ở nơi đó.
Mà mập mạp cầm kiếm gỗ đào trong tay đang chuẩn bị tung mạnh một kích, lại phát hiện ra chỉ có một lớp mưa bụi mỏng tang hất vào người mình, có một loại cảm giác khốn nạn dâng lên từ trong đáy lòng anh ta.
Mẹ kiếp, lão tử đã đốt cháy tuổi thọ đấy, vậy mà cậu nói không chơi là không chơi nữa sao?
Hơn hai mươi thanh niên ngồi trên xe lăn trong hơn hai mươi cảnh khác nhau đều đồng loạt làm ra cùng một động tác, vừa vỗ vào xe lăn vừa quát khẽ một tiếng: “Tiễn khách!”
Lúc này, thanh niên trên xe lăn nhất định phải dùng hết toàn bộ sức mình để giải quyết người có ý đồ giẫm vào không gian của mình, cũng chính là người giẫm lên ý nghĩa tồn tại của mình để thăng cấp, đây là một trận chém giết anh chết tôi sống tuyệt đối!
Anh ta không thể phân tâm, cũng không có khả năng tiếp tục phân tâm thêm nữa!
Nước sông Châu Giang vừa mới ngưng tụ lại với nhau rồi lại tách ra trở về trong hơn hai mươi cảnh, giờ lại bắt đầu tràn tới từ một đầu phố Con đường Bắc Kinh, người bán hàng rong và dân chúng đi lại trên đường hoàn toàn không cảm giác được cũng không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng thính giả trong mỗi một cảnh trên đường lại hoàn toàn bị nước sông cuốn về phía con sông Châu Giang nối với bên kia đường.
Đây là đang muốn dọn sân!
Cũng có không ít thính giả tìm được tiệm đồ cổ đặc biệt này, trước đó còn đang bàn luận nhân sinh, gần như là nói chuyện phiếm với người thanh niên ngồi trên xe lăn, kết quả chưa được một lúc Châu Giang đã ùa tới cuốn bọn họ đi.
Mập mạp ở bên này là một ngoại lệ, bởi vì trước đó anh ta đã đốt cháy tuổi thọ cộng lên sử dụng lá bùa màu tím cho nên nước Châu Giang bị tách ra trong cảnh này không thể ảnh hưởng đến anh ta.
Thính giả ở những cảnh khác đều giống như chơi trò trượt trên thác nước trong khu trò chơi, không tự chủ được bị nước sông cuốn thẳng một đường về sông rồi chìm nghỉm tại đây, không, nói chính xác thì là rời khỏi nơi này!
Mà người tập hợp toàn bộ thanh niên ngồi xe lăn trong hơn hai mươi cảnh đó đang đẩy xe lăn xuất hiện trước mặt Tôn Hải, anh ta vẫn ngồi trên xe lăn, nhìn Tôn Hải vẫn đang trong trạng thái thăng cấp như cũ với ánh mắt lạnh lùng.
Ồ không, vẫn còn một ngoại lệ nữa.
Ngay khi Tô Bạch vừa bò lên khỏi lòng sông Châu Giang khô cạn lại cảm giác được đầu mình ướt nhẹp, ngay khi hắn đứng lên bờ, lại phát hiện ra con sông trước đó còn khô cạn đột nhiên chứa đầy nước, đang bắt đầu chảy cuồn cuộn.
Thực ra thì khi nước sông Châu Giang chảy tới, Tô Bạch lại vừa vặn bò lên khỏi lòng sông, cả hai đã hoàn toàn bỏ lỡ nhau.
Hắn đứng ở bên sông, trong tay còn cầm cốc trà lạnh mà trước đó đã thuận tay cầm qua đây: “Ực…” uống mạnh một hơi.