Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1136 - Chương 1136 Thăng Cấp, Thính Giả Cao Cấp! Hạ 7

Chương 1136

Thăng Cấp, Thính Giả Cao Cấp! Hạ 7


Ngài Lôi đang uống trà, vẫn là loại trà túi rời mua ở trong siêu thị và cũng vẫn là nước chảy từ vòi nước trong phòng khách sạn rồi dùng ấm siêu tốc đun.


Trong phòng chỉ có một mình ông ta, ngược lại có người muốn tới thăm ông ta, nhưng vừa lại gần vị trí cửa phòng của ông ta đã bắt đầu thấy hoa mắt chóng mặt, người muốn tới làm quen cũng biết trong lòng rằng đối phương không muốn gặp khách, cũng thức thời mà rời đi.


Lưu Thao cũng là người được hưởng thụ sự đãi ngộ của mọi người, anh ta vẫn đứng bên ngoài cửa gọi hai tiếng nhưng ngài Lôi vẫn không đáp lời, người quản lý diễn đàn này và người tổ chức hoạt động lần này cũng sờ mũi mình với vẻ hơi ngượng ngùng sau đó lùi xuống.


Phần lớn người đề trở về và trực tiếp xuất hiện bên ngoài phòng 233, nhưng vẫn có người chưa trở về, trong mắt mọi người chỉ có đúng một mình Trương Bát Nhất. Nhưng ngược lại, Lưu Thao và ngài Lôi biết rất rõ, ngoại trừ Trương Bát Nhất ra còn có Tôn Hải và một thanh niên mặc đồ thể thao màu đen nữa.


Ba người vẫn chưa quay về.


Tôn Hải ở bên trong làm gì thì trong lòng Lưu Thao biết rõ, nhưng anh ta cũng không biết cục diện tiếp sau đó rốt cuộc thế nào, có điều trong đáy lòng anh ta vẫn không hy vọng Tôn Hải thành công thăng cấp thành thính giả cao cấp đến vậy, anh ta cũng là con người, hiển nhiên cũng sẽ có thất tình lục dục và cũng sẽ có lòng đố kỵ.


Số ít thính giả đã chọn rời khỏi khách sạn này nhưng phần lớn vẫn tiếp tục ở lại, bọn họ còn muốn xem xem kết cục cuối cùng thế nào, nếu như thật sự có người mang được pháp khí đó từ trong ra, cho dù không có cách nào cướp được thì vẫn có thể mở mang tầm mắt.


Trong phòng ngài Lôi rất yên tĩnh, nhưng hành lý của ông ta đã được thu dọn xong xuôi, ông ta định rời khỏi nơi này bởi vì tiếp tục ở lại đây đã không còn ý nghĩa gì nữa.


Ngài Lôi đứng trước gương trong nhà vệ sinh chỉnh lại cổ áo của mình, khí hậu ẩm ướt khiến tấm gương trong nhà vệ sinh cũng nhiễm một tầng hơi nước, ngài Lôi duỗi ngón tay vẽ một vòng tròn trên gương, sau đó đứng ở trước gương lặng lẽ nhìn giống như đang suy nghĩ lại giống như đang thưởng thức.


Khi Tôn Hải tiến vào, ngài Lôi cũng không ngăn cản bởi vì nếu đây đã là một vòng tròn, là một vòng xoáy, vậy nếu mình cưỡng chế thay đổi nó hoặc là mình thành công thay đổi nó, mặt khác hoặc là mình cũng bị kéo vào trong vòng xoáy này.


Ngài Lôi vẫn chưa thoát khỏi trạng thái nhìn vòng tròn thì di động mà mình đặt trên bàn bên ngoài đã vang lên, ông ta đi ra khỏi nhà vệ sinh nhận điện thoại.


“Lão Lôi, chuyện bên đó thế nào rồi, trước đó ông đã nói với tôi có khả năng sẽ có phát hiện không tồi, tôi vẫn luôn ở đây đợi đấy.”


“Có vài thứ không thể xuất hiện, cho dù ở trên tay chúng ta cũng không thể xuất hiện, nếu như cưỡng chế lôi nó ra ngoài ánh sáng sẽ phải khiến nó biến chất đi quá nhiều, ngược lại sẽ không còn tác dụng gì nữa.” Ngài Lôi đáp một cách không nhanh không chậm.


“Ha ha, cái kiểu đó mới là ghê tởm nhất đấy, trước gãi cho lòng ông ngứa ngáy, sau đó lại không thể lấy ra làm thành thứ của mình, thật không thú vị.” Phía bên đối phương truyền tới tiếng sóng biển vỗ vào bờ, chắc hẳn là đang ở bên biển.


“Cậu thì sao, khi nào trở về?” Ngài Lôi hỏi.


“Sắp rồi, bây giờ tôi đang ở trên du thuyền, đợt này ngày nào cũng uống ít rượu với mấy cô em bên cạnh, sướng đến quên hết trời trăng, lượng thính giả ở bên Hồng Kông khá ít, cũng chỉ có một thính giả cao cấp mà thôi, nhưng tôi phát hiện ra yêu cầu của người ta đối với chất lượng cuộc sống cũng không thể bằng được những thính giả ở trong nội địa như chúng ta.”


“Trọng điểm của mọi người khác nhau mà thôi, đúng rồi, không phải ở đó còn có sòng bạc hay sao, cậu có thể đi tới đó chơi một chút, thử không dùng đến sức mạnh của mình mà chỉ đơn thuần dựa vào vận may xem có thể chơi được thế nào, chắc hẳn cũng rất thú vị đấy.”


“Sòng bạc trực tuyến đầu tiên ở Macao đã hoạt động rồi, người đẹp chia bài lên chia bài trực tuyến, ha ha ha ha…” Đầu bên kia điện thoại nói chuyện không nhịn được mà bật cười.


“Có ý gì?” Ngài Lôi rõ ràng không hiểu gì.


“Lão Lôi, ông quá thanh tâm quả dục rồi, được rồi, không nói nhiều nữa, phía bên ông không có thu hoạch gì có thể đợi tôi trở về xem sao, nói không chừng lần này tôi và vị cùng nhau ra biển đó thật sự có thể vớt được thứ gì tốt trở về, hai người chúng ta không có khả năng cùng xúi quẩy được chứ?”


“Châu Phàm, cẩn thận một chút.”


“Ha ha, tôi biết rồi.”


Ngài Lôi cúp điện thoại rồi lắc đầu, ông ta biết rõ câu đùa mà Châu Phàm đã nói trước đó, mình không hiểu cũng là vì tuổi tác giữa mình và anh ta chênh lệch quá lớn, hai người có thể trở thành bạn trong giới thính giả cũng được xem là một chuyện rất khiến người bất ngờ rồi.


“Ra ngoài đi.”


Ngài Lôi vốn định bưng cốc trà lên nhấp thêm một ngụm trà, đột nhiên lại dừng động tác lại nói.


Bóng người của Mobis xuất hiện trước vách tường sau lưng ngài Lôi, anh ta đã thay quần áo, cởi bỏ tây trang và mặc vào áo ngắn tay quần đùi, phần lớn làn da màu đen lộ ra bên ngoài, cả cái chân thứ ba ở giữa quần đùi cũng rất rõ ràng.


“Biết mạo phạm một thính giả cao cấp ở nước khác sẽ có kết cục gì không?” Ngài Lôi thay đổi giọng điệu nói chuyện trước đó để hỏi, thân là thính giả từ bên ngoài tới lại không tuân thủ quy tắc như vậy, quả thật cũng đủ để khiến ngài Lôi tức giận.


“Ngài Lôi ngài Lôi, đừng nóng, tuyệt đối đừng nóng, tôi qua đây chỉ để hỏi một chuyện, chuyện này có khả năng cũng có ích với ông đấy.” Mobis duỗi ngón tay chỉ vào cổ mình: “Chính là ở đây, ngài Lôi, ngài xem xem, tối hôm qua trên cái cổ này của tôi bị một người cào ra một vết thương, bây giờ vẫn chưa liền lại đâu, ngài biết là ai đã ra tay không?


Chương 1136

Bình Luận (0)
Comment