Chương 1147
Con Trai… Con Trai… 2
Lần này không còn giống với lần trước khi anh ta rời đi còn tặng cho mình một thi thể lính Tần, hai người còn mang theo suy nghĩ còn chút tình cảm sót lại.
Mặt khác, tuy rằng mấy người ở chung rất lâu nhưng quan hệ cạnh tranh giữa đôi bên cũng rất rõ ràng. Khi bản thân Tô Bạch vừa mới tiến vào Phát Thanh Khủng Bố, thực lực và kinh nghiệm của mập mạp đã mạnh hơn mình một chút, trước đó mọi người đều là người có thâm niên, ai mạnh ai yếu còn có thể nói được, dù sao học cái nào có nghiên cứu thâm sâu cái đó, nhưng bây giờ mình đã là thính giả cao cấp rồi, với tính cách không chịu thua kém của mập mạp, nếu như anh ta không đột phá thành thính giả cao cấp, phỏng chừng thật sự sẽ không đi qua trước mặt mình nữa cũng sẽ không cho mình cơ hội gặp được anh ta.
Thậm chí, cho dù sau khi mập mạp trở thành thính giả cao cấp, có khả năng mối quan hệ của hai người cũng không thể đến được loại cảm giác như trước đây nữa.
“Bạn” trong chữ bạn bè này chính là hai xâu tiền, tiền bằng nhau mới thì có thể bình đẳng ngang hàng làm bạn bè, sở dĩ mối quan hệ giữa Tô Bạch và Sở Triệu, Huân Nhi trở nên xa lạ hơn nhiều như vậy so với khi thành lập câu lạc bộ giết người thật ra nguyên nhân lớn nhất cũng là ở đây, Tô Bạch cũng chưa bao giờ từng phủ nhận điều đó.
Nhưng bạn có tốt đến đâu nếu như không thường xuyên liên lạc đợi đến sau này khi gặp lại, nếu lý tưởng một chút còn có thể uống vài ly với nhau, nếu đã phai nhạt hơn thì có khả năng thật sự chỉ gật đầu chào khi đi qua đường.
“Đại nhân, đây là danh thiếp của tôi, trên đó có cách liên hệ với tôi, nếu như ngày nào đó có chỗ cần dùng đến tôi thì ngài có thể trực tiếp căn dặn.” Lưu Thao đưa một tấm danh thiếp qua.
Tô Bạch liếc mắt nhìn danh thiếp, nói với vẻ hơi ngạc nhiên: “Diễn đàn thính giả?”
“Đúng vậy, đại nhân.”
“Ừm.” Tô Bạch gật đầu rồi quay người rời đi, nếu mập mạp đã đi rồi vậy mình cũng không cần thiết phải ở lại nơi này nữa. Tối qua chỉ vừa mới từ trong tiết điểm ra ngoài lại thêm tinh thần hăng hái khi thăng cấp thành thính giả cao cấp cho nên mới chọn chạy bộ đêm để thả lỏng một chút. Bây giờ ngược lại cũng không cần phải tiếp tục khác người nữa, huống chi rốt cuộc tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, bản thân hắn cũng không rõ.
Tô Bạch lên xe taxi, dùng di động mua vé máy bay về Thượng Hải vào chiều nay, khi đang định châm điếu thuốc thì lúc này di động vang lên, vậy mà lại là Giải Bẩm gọi wechat tới.
“Alo.” Tô Bạch nhận máy.
“Chúc mừng.” Giải Bẩm vừa ngáp vừa chúc mừng.
“Cũng được.”
“Thật bình tĩnh, đợi khi nào cậu về Thượng Hải lại tìm thời gian tụ tập đi.”
“Trước đây khi tôi ở Thượng Hải anh cũng chưa từng chủ động hẹn tôi.”
“Ha ha, bây giờ cậu chắc hẳn cũng có thể trải nghiệm được loại cảm giác đó, không phải thính giả cao cấp thật sự không có tư cách nói chuyện bình đẳng.”
“Về gặp sau.”
“Được, về gặp.”
Giải Bẩm chắc hẳn đã thông qua tiến trình chạy ngầm của tài khoản công khai để biết được thông tin mình thăng cấp, Tô Bạch đoán người mà mình thật sự có qua lại trong giới thính giả cao cấp hình như cũng chỉ có mỗi mình Giải Bẩm. Trước đây ngược lại có tiếp xúc với mấy thính giả cao cấp ví dụ như Yên Hồi Hồng và Tịch Lâu, ấn tượng mà hai người đó để lại cho mình rất sâu. Yên Hồi Hồng ngang ngược và mang theo chút tính cách của hiệp khách, và vẻ Âu Mỹám sắc bén của Tịch Lâu, lúc trước khi mình còn chưa trở thành người có thâm niên thì hai người này đã là thính giả cao cấp rồi. Bây giờ nếu như lạc quan một chút phỏng chừng đều đã đột phá chứng Đạo thành cấp bậc đại lão, đương nhiên, cũng có khả năng vẫn còn đang tiếp tục lăn lộn ở cấp bậc thính giả cao cấp ấy chứ.
Phía bên Giải Bẩm cúp điện thoại rồi ném di động lên sô pha, Lương Sâm ngồi đối diện bưng một ly cocktail trong tay, cười hỏi: “Vị thám tử hàng xóm đó của chúng ta cũng thăng cấp thành thính giả cao cấp rồi sao?”
“Ừm, tốc độ thật nhanh.” Giải Bẩm cũng cảm thấy có hơi xúc động, phải biết khi bọn họ gặp nhau lần đầu tiên mình đã ở vị trí người có thâm niên cao cấp rồi mà Tô Bạch vẫn còn chưa dung hợp với vũ khí bản mệnh, nhưng bây giờ đôi bên đã chạy song song.
“Anh không nói chuyện đó cho cậu ta sao, sau khi mới thăng cấp thành thính giả cao cấp cần một nơi yên tĩnh để vượt qua vài khúc mắc, bởi vì giai đoạn đầu tiên của việc nâng cao mức độ sinh mệnh do thăng cấp mang lại chính là cơ thể và môi trường xung quanh đã gia tăng sự cộng hưởng. Chuyện này sẽ hoàn thành cùng với tiến vào cấp thành công. Bước tiếp thì lại là tăng liên kết cấp bậc linh hồn có khả năng sẽ gặp phải tâm ma quấy nhiễu, thường cần thời gian một tuần để trải qua.” Lương Sâm vừa uống rượu vừa nhìn Giải Bẩm với vẻ cười như không cười: “Anh đang buồn bực phải không?”
“Ngược lại không có, tôi tiếp xúc với con người cậu ta nhiều với anh hơn một chút, tinh thần của cậu ta cứng cỏi đến mức khiến người khó tin, cho dù không nhắc nhở cũng không có vấn đề gì đâu.”
“Vậy cũng chưa chắc đâu.”
Taxi dừng lại trước nhà ga sân bay của sân bay Bạch Vân, Tô Bạch xuống xe, điếu thuốc trong miệng ngậm rất lâu mà không châm lên lúc này mới châm lên, cách thời gian máy bay cất cánh còn ba tiếng nữa, Tô Bạch cũng không nóng vội mà đứng ở bên ngoài hóng gió trước.
Lúc này, một đại nhân mới thăng cấp thành thính giả cao cấp đeo balo ngồi bên cạnh thùng rác trước cửa lớn của nhà ga sân bay, vừa cắn điếu thuốc vừa nghịch điện thoại. Hình ảnh này quả thực rất không hài hòa, nhưng có khả năng chỉ có trong lòng Tô Bạch mới biết rõ việc trở thành thính giả cao cấp chỉ là mình vượt qua ngưỡng cửa đầu tiên mà thôi. Mục tiêu của mình không đơn giản là hưởng thụ thực lực và địa vị sau khi tăng cấp và cả khoái cảm thăng cấp, chuyện mà hắn muốn làm cho dù bây giờ đã là thính giả cao cấp rồi vẫn chưa đủ tư cách.
Còn một con đường dài đằng đẵng nữa, bây giờ Tô Bạch thật sự thấu hiểu sâu sắc.
Hút xong điếu thuốc, hắn nhét nó vào trong thùng rác rồi đứng dậy chuẩn bị đi vào nhà ga sân bay, đúng lúc này có những tiếng khóc chậm rãi truyền tới.
“Con trai… con trai…”