Chương 1149
Người Phụ Nữ Mang Thai Hộ 2
Người phụ nữ ôm Tô Bạch, bà ta không có trọng lượng thậm chí còn không phải là thể linh hồn, trông giống như sợi chấp niệm hoặc gọi là tưởng niệm, tóm lại, không thể gọi thành loại trạng thái năng lượng cụ thể.
Tô Bạch không biết tại sao sẽ xuất hiện loại chuyện này nữa, bởi vì cũng không có ai nói cho hắn biết sau khi thăng cấp thành thính giả cao cấp sẽ lập tức đối mặt với sự quấy nhiễu của tâm ma, chỉ có bế quan phá giải sự quấy nhiễu này mới có thể khiến linh hồn và cơ thể có được sự biến đổi.
Nhưng ít nhất là hiện tại, Tô Bạch cũng dùng phương pháp loại trừ để đoán ra thân phận của người phụ nữ này.
Hắn còn nhớ trong hình ảnh ký ức, mình từng lảo đảo tiến vào trong phòng bệnh nhìn thấy người phụ nữ nằm trên giường với cái bụng mở toang, lúc đó hắn đã cảm thấy đó chính là mẹ ruột của mình, nhưng sau đó ba mẹ trong trí nhớ của mình đã xuất hiện rồi.
Nói cách khác người phụ nữ xuất hiện trong tấm kính này chắc hẳn là người phụ nữ đã mang thai hộ mà đôi nam nữ kia tìm.
Vậy mà bà ta vẫn chưa bị xử lý sạch sao?
Với tính cách của đôi nam nữ này, hiển nhiên bọn họ sẽ không ra tay nương tình đối với chuyện uy hiếp đến mình. Bây giờ người phụ nữ này chắc hẳn vẫn còn đang sống nhưng nỗi nhớ nhung của bà ta đối với mình lại khiến mình cảm nhận được, thậm chí còn dẫn đến loại phản ứng này nữa.
Lẽ nào chính vì mình đã thăng cấp thành thính giả cao cấp sao?
“Con trai… con trai…”
Người phụ nữ vẫn còn đang nỉ non.
Bây giờ Tô Bạch cuối cùng cũng hiểu ra nguyên nhân khiến tâm cảnh của mình dao động ở đâu, mình chắc hẳn đã được người phụ nữ này mang thai hộ, mang thai lâu như vậy tuy rằng không có liên quan đến DNA nhưng chắc chắn cũng có một loại quan hệ vi diệu.
Là ai, hoặc là nguyên nhân gì mới dẫn đến việc người phụ nữ này lại sinh ra loại cộng hưởng này với mình?
“Bà đang ở đâu, tôi sẽ tới thăm bà.” Tô Bạch đáp một cách rất bình tĩnh.
“Mẹ đang ở Việt Tú… Bệnh viện Từ Ái… Con trai… con trai…” Người phụ nữ nói một cái ngây ngô, bây giờ chắc hẳn trạng thái cơ thể của bà ta cũng không được tốt cho lắm.
“Bà tên là gì?” Tô Bạch tiếp tục hỏi.
“Ông Ái Quyên, con trai… con trai…”
Lúc này Tô Bạch có loại cảm giác như thể mình đang nói chuyện với người phụ nữ ngủ say nói mớ vậy.
Sau khi biết được vị trí và tên Tô Bạch lùi lại một bước, người phụ nữ còn chưa cảm giác được, bà ta quả thực không thể cảm giác được, sau khi Tô Bạch càng lúc càng xa hình ảnh trên tấm kính mới từ từ tan biến mất.
Hắn lại giơ tay vẫy một chiếc taxi rồi ngồi vào trong xe.
“Bệnh viện Từ Ái khu Việt Tú.”
Tô Bạch mang theo nụ cười mỉm báo địa chỉ, đồng thời ngón tay cũng nhẹ nhàng gõ lên đầu gối mình còn miệng thì huýt sáo, hắn huýt sáo “trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất.” Vốn dĩ tài xế taxi còn muốn trêu vài câu rằng tại sao Tô Bạch lại thổi sáo bài này, nhưng sau khi liếc mắt nhìn đối diện với con ngươi lạnh lùng của hắn trong kính chiếu hậu, tài xế taxi lập tức rùng mình một cái theo bản năng, vội vàng chuyên tâm lái xe mà không dám hỏi gì nữa.
Giai điệu của bài “trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất” này văng vẳng trong xe, nhưng bầu không khí trong xe lại càng lúc càng lạnh.
“Người phụ nữ ở giường số hai phòng 305 đó lại bắt đầu nói mớ rồi, ha ha, cô đi xem đi.”
“Tôi không đi đâu, cũng không phải cô không biết đức hạnh của người phụ nữ đó thế nào, đến mấy đứa con của bà ta còn chẳng muốn quan tâm bà ta thì thôi, tôi không đi chịu tội đâu.”
Hai y tá trong quầy lễ tân y tá vừa uống nước vừa tùy tiện nói chuyện.
“Ôi, tôi nghe nói cuộc sống của người phụ nữ đó rất đặc sắc đấy nhé, lúc trước vốn là công nhân tại xưởng giấy ở bản địa chúng ta, sinh được một đôi trai gái cho người ta nhưng sau đó chạy theo người có tiền khác, kết quả qua ba năm người ta không cần nữa, mình lại mang cái bản mặt mo trở về, ông chồng trước đó cũng ngu cơ lại còn chấp nhận bà ta, đã thế còn có thể sống như bình thường nữa chứ.”
“Không chỉ có thế thôi đâu, tuy rằng đều là phụ nữ nhưng tôi thật sự rất khó hiểu nổi bà ta, cô nói xem, trước đây bị lưu manh lừa lại còn mặt dày trở về, chồng trước cũng đã bằng lòng tiếp tục sống với bà ta thì bà ta cũng nên yên phận mà sống đi, kết quả lại qua lại với đồng nghiệp khác trong xưởng của chồng và cả chủ nhiệm phân xưởng nữa, ha ha, ngày trước mẹ tôi cũng làm ở xưởng đó, trong xưởng có không ít đàn ông từng lên giường với bà ta đấy nhé, đây mới là xe buýt chân chính này, mấy năm đó mẹ tôi luôn quan sát ba tôi chặt chẽ chính là để đề phòng bà ta đó.”
“Thật à, đi trước trào lưu như vậy à.”
“Đi trước trào lưu cái gì, khi hai đứa con học cấp hai thì theo người đàn ông khác sống lang bạt, lại còn bị vợ người ta dẫn người nhà mẹ đẻ đến bắt ngay lúc đang làm, nghe nói hôm đó còn bị lột sạch quần áo kéo ra đường cơ, cô nói xem người như vậy làm mẹ kêu hai đứa con làm sao còn mặt mũi đi học tiếp đây?
Sau đó bụng lại ễnh ra nhưng lúc đó cũng muộn rồi, bác sĩ nói số lần phá thai trước đó nhiều quá, bây giờ lại muộn rồi nữa, lại phá thai sẽ nguy hiểm nên chỉ có thể sinh tiếp, phỏng chừng trong lòng chồng bà ta cũng biết rõ mình không ổn, biết đó không phải con của mình nên tức đến mức uống rượu liên miên bị xe đâm trên đường mà chết.
Bây giờ thì tốt rồi, sinh còn là một đôi song sinh nữa chứ, giờ là mẹ của bốn đứa con.”
“Vậy bốn đứa trẻ còn nhận bà ta không?”
“Nhận cái gì mà nhận, cô nói xem nếu như người phụ nữ này còn biết tốt xấu một chút, tuổi tác lớn rồi lại còn mắc bệnh mãn tính nữa, còn không biết điều một chút, tùy tiện sống nhờ mấy đứa con cho qua ngày cũng có thể sống tiếp được cơ mà?
Mấy đứa con kia tôi gặp hết rồi, đứa nhỏ nhất cũng tầm tuổi tôi nhưng đều là người thành thật yên phận, cho dù người làm mẹ mất mặt như vậy nhưng cũng không đến mức nói sẽ nhẫn tâm không nuôi bà ta, nhưng bà ta thì hay lắm, ghét bỏ mấy đứa con cho mình quá ít tiền, mỗi ngày đều cãi nhau nói muốn đi tìm đứa con trai khác.”
“Con trai khác?”
“Đúng vậy, trước đây bà ta nói lúc sinh ra đã bị người ta ôm đi mất, là được một gia đình giàu có ôm đi, nhà tên trộm người ta giàu lắm.”
“Ồ, thật hay giả đó?”
“Cái này ai mà biết, rồi, vẫn còn đang kêu con trai kia kìa, chắc chắn là đang gọi đứa con trai có tiền đó về đây tìm bà ta rồi cho bà ta tiền đây mà, ha ha.”