Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1165 - Chương 1165 Sắp Trèo Lên Rồi? 2

Chương 1165

Sắp Trèo Lên Rồi? 2


Tô Bạch còn đang quỳ ngồi trên đất, sau khi con lươn đó vào trong cơ thể mình đã trực tiếp bị sát khí cương thi của mình hòa tan, sở dĩ hòa tan nhanh như vậy cũng do cái lá đó cũng nổi lên tác dụng rất lớn, bằng không cảm giác đau đớn này thật sự còn phải kéo dài ít nhất trong thời gian hơn gấp đôi.


Nhưng tinh khí thần của thi thai đó vẫn còn đang không ngừng ồn ào, bất cứ một sinh mệnh trí tuệ nào đều sẽ phản kháng cái chết theo bản năng, đều muốn tiếp tục duy trì sự tồn tại của mình.


Điều rất đáng tiếc là so với thi khí ẩn chứa trong con lươn thì thứ mà Tô Bạch chân chính để ý vẫn là bí mật ẩn giấu trong tinh khí thần của nó!


Nếu như muốn thi khí, vậy thi khí này có đặc bao nhiêu cũng có thể so được với đồ ăn mà vị trong quan tài ở nơi chứng đạo đã cho mình mỗi ngày đó không?


“Ha ha, còn muốn giấu.”


Tô Bạch lẩm bẩm, khi nói chuyện có thể nhìn thấy trong răng nanh của hắn đã toàn là bọt máu, điều này cũng cho thấy rốt cuộc cơn đau đớn mà Tô Bạch phải chịu từ biểu hiện ngoài mặt trước đó khủng khiếp cỡ nào.


Thứ này còn muốn nấp ở trong người hắn hoặc là bám vào linh hồn hắn, nếu như điểm này Tô Bạch còn không nhìn ra được vậy hắn thật sự sống cũng uổng phí. Tục ngữ nói, thủ đoạn lừa gạt của cầm thú có thể nhiều đến bao nhiêu, cũng chỉ làm trò cười cho ta mà thôi. Thứ này bị trấn áp ít nhất cũng tám trăm năm, bị các thế hệ lạt ma tụng kinh lễ Phật lại thêm phong ấn cũng chưa thật sự ra ngoài đi lung tung được lần nào, cho dù lúc còn sống là người hoạt bát nhanh nhẹn nhưng bị giam sống tám trăm năm cũng biến thành một đứa ngớ ngẩn rồi, so tâm nhãn và tính kế với thính giả quả thật là quá xanh và non.


Lại thêm sau khi cấp bậc sinh mệnh của Tô Bạch tăng lên, hiển nhiên cảm ứng linh hồn cũng được nâng cao lên rất nhiều, đối phương ở trong cơ thể mình hoàn toàn không có chỗ ẩn thân, dưới mấy trận giao tranh của cấp bậc linh hồn, rất nhanh đối phương đã nhụt chí mà bại trận, bị Tô Bạch cưỡng chế xé mở cũng bắt đầu cắn nuốt linh hồn của nó.


Cảm giác này, trên thực tế cũng không kém hơn hấp thụ máu của Vampire trước đây, cho dù thứ ẩn giấu trong máu của Vampire cổ xưa thật ra cũng chính là ký ức linh hồn, đối với người khác mà nói ra tay cưỡng chế xé rách linh hồn của đối phương bằng linh hồn của mình đồng thời tiến hành hấp thụ là một chuyện có độ nguy hiểm cực lớn, bởi vì linh hồn quá mỏng manh, một khi xuất hiện tổn thất gì sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn, nhưng đối với Tô Bạch mà nói, thật sự đã là quen tay hay việc, cho dù là máu hay là đầu đều đã ăn vài bận, cũng sớm quen rồi.


“Ầm!”


Toàn bộ con lươn bị Tô Bạch hoàn toàn xóa sổ, mà bây giờ hắn đang đọc ký ức linh hồn của nó, một vài cách sử dụng sát khí từ tám trăm năm trước mà bản thân nó nghĩ ra cũng bắt đầu bị hắn tiếp nhận. Nhưng thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú hơn vẫn là quan sát ký ức của đối phương, một mặt là người đều sẽ có bản năng nhìn trộm bí mật, một mặt khác thì lại là mỗi lần khi Tô Bạch đọc ký ức từ những năm xa xôi này luôn có thể nhìn thấy không ít thứ hữu dụng.


Từ trong góc nhìn của hắn, xung quanh là một màu tối đen nhưng cũng dần dần bắt đầu xuất hiện ánh sáng, đọc trí nhớ, bắt đầu: “Tí tách… tí tách… tí tách…”


Bên ngoài hình như có tiếng mưa rơi tí tách vỗ lên mái hiện, nghe rất trong trẻo, nhưng Tô Bạch không rõ rốt cuộc mái hiên này là loại kiểu dáng nào, phong cách kiến trúc của mỗi một nơi từ xưa đến nay rất khác nhau, nhưng tạm thời Tô Bạch vẫn chưa nhìn thấy những thứ này, bởi vì trong đoạn ký ức này hắn tiến hành đọc với góc nhìn của ngôi thứ nhất, giống như trước đây đọc ký ức của Vampire cổ xưa là mượn góc nhìn của anh ta nhìn thấy hình ảnh Tô Long cầm ngọc tỷ đại chiến tứ phương vậy.


Người phụ nữ này đang chớp mắt như thể vừa mới tỉnh dậy, ánh sáng có hơi chói mắt. Ngay khi cô ta hoàn toàn mở mắt, Tô Bạch mới biết tiếng tí tách trước đó thật ra không phải tiếng mưa rơi bên ngoài mà là trong căn phòng này lại có núi giả và ao nước, nước còn đang chảy thế mà cùng lúc chảy còn không ngừng kêu tí tách.


Tô Bạch còn nằm trên giường, màn che lụa mỏng nhẹ nhàng bay bay khi gió mát thổi đến, ngược lại trông rất đẹp, nhưng từ mặt phong cách chắc hẳn không thuộc phong cách nghiêm ngặt ở nội địa thời cổ.


Cô gái này vẫn tiếp tục nằm trên giường mà không muốn ngồi dậy di chuyển một chút nào cả, Tô Bạch cũng chỉ có thể tiếp tục nhìn bên trên thông qua góc nhìn của cô ta, thời gian dài hơn một chút cũng cảm thấy có hơi nhàm chán.


Thường mà nói, ký ức nằm sâu trong linh hồn có thể bị đọc ra thường là ký ức khắc sâu trong xương cốt nhất của nguyên chủ khi còn sống, nhưng ít nhất xét từ hiện tại, Tô Bạch cũng không nhìn ra được gì đặc biệt.


Nhưng rất nhanh đã có sự thay đổi, tiếng bước chân càng ngày càng gần, sau đó một người đàn ông cao gầy để chòm râu quai nón hơn nữa trang phục cũng giống như thương nhân Ba Tư đi vào trong.


“Alyssa, viên trân châu của anh, em thật xinh đẹp.”


Người đàn ông nói ra lời khen ngợi chân thành nhưng Tô Bạch chỉ cảm thấy ghê tởm và cực kỳ chán ghét, loại chán ghét này không tới từ hắn mà là tới từ người phụ nữ này. Bây giờ cô gái này đang có tâm trạng gì thì Tô Bạch đều có thể cảm giác được.


Nhưng rất nhanh, hắn đã sững sờ.


Bởi vì hắn nhìn thấy người đàn ông trong tầm nhìn đã cởi quần áo và đang bò lên giường!


"Alyssa, viên trân châu của anh, em thật sự làm anh nhớ chết mất, anh thèm khát có được em từ rất lâu rồi, anh mong nhớ ngày đêm chỉ hy vọng có một ngày có thể có được em, cho dù chỉ có được thân xác em cũng hài lòng lắm rồi!”


Chương 1165

Bình Luận (0)
Comment