Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1169 - Chương 1169 Cô Ta Còn Sống! 2

Chương 1169

Cô Ta Còn Sống! 2


Đèn pin di động lướt qua, ngay khi nhìn thấy bức ảnh đen trắng của một người già đặt trên bia mộ, Huân Nhi và Sở Triệu đồng thời thở phào nhẹ nhõm, thiệt tình sợ bóng sợ gió một hồi.


Đó không phải là sự thật, về phần rốt cuộc người phụ nữ trong bức ảnh là ai thì chỉ có thể đợi sau khi liên lạc với Tô Bạch để hỏi.


“Làm lão tử sợ hết hồn, trước đó cứ cho rằng trong đời mình đã thiếu mất gì đó rồi chứ.”


Huân Nhi gật đầu với trải nghiệm sâu sắc trong lòng, đúng vậy, loại cảm giác khủng khiếp này dường như còn khiến người ta cảm thấy nặng nề hơn cả mối đe dọa của cái chết.


Có điều đúng lúc này, Huân Nhi như chú ý đến vấn đề gì đó, ánh mắt nhìn về phía một vị trí khác của bia mộ. Bởi vì trước đó cô ta nhìn từ chỗ Tô Bạch sang trái nhưng còn bên phải Tô Bạch thì sao?


Sở Triệu nhìn thấy ánh mắt của Huân Nhi cũng lập tức ý thức được hình như mình đã thả lỏng quá sớm, lần này Sở Triệu dứt khoát mở đèn trên ốp lưng di động rồi trực tiếp đi qua, anh ta ngồi xổm xuống dán màn hình di động vào bia mộ.


Một bức ảnh cô gái, tuy rằng là màu đen trắng nhưng Sở Triệu có thể xác nhận đây chính là cô gái trong bức ảnh!


Cô ta mua một bia mộ nối liền với bọn họ!


Miệng của Sở Triệu hơi há to, một loại cảm giác lạnh lẽo bao trùm khắp toàn thân, nhìn bức ảnh của cô gái trên bia mộ, anh ta thật sự không nhớ rõ được bất cứ chuyện gì liên quan đến cô ta, anh ta cũng không cảm thấy trong trí nhớ của mình trước đây đã thiếu mất cái gì, nhưng sự thật nói cho anh ta biết cô gái này chắc hẳn phải chiếm một tỉ lệ rất lớn ở trong cuộc sống của mình và chắc hẳn cũng không thua gì Tô Bạch và Huân Nhi.


Lúc này một bàn tay của Huân Nhi ôm trán, cô ta cảm thấy rất đau đầu, bởi vì phát hiện này rất có khả năng sẽ phá đổ trí nhớ trước đây của mình, mà có đối khi trí nhớ thật sự tương đương với sinh mệnh.


“Gọi điện cho Đại Bạch đi.” Sở Triệu lại châm cho mình một điếu thuốc, lần này tay có hơi run, bật lửa ba lần mới châm được thuốc: “Cũng chỉ có thể dựa vào cậu ấy.”


“Khi em tới có gửi tin wechat cũng đã gọi cho anh ấy, nhưng anh ấy không trả lời tin nhắn cũng không bắt máy của em, chắc hẳn đang bận rồi.” Huân Nhi đáp lại: “Nhưng mà… Sở Triệu, nếu chúng ta đã nhìn thấy cô ta trong bức ảnh, lại tìm được bia mộ của cô ta liền kề với chúng ta ở nơi này, vậy ít nhất có thể xác định được vào một khắc sau khi kết thúc thế giới chuyện xưa [Cương Thi Tiên Sinh] lần trước, cô gái này vẫn là một trong những người bạn tốt của chúng ta, cùng mua bia mộ với chúng ta và cùng nhau đi ăn đồ nướng.


Bây giờ nếu ảnh tự sướng đã xuất hiện hình ảnh của cô ta và ảnh trên bia mộ cũng là cô ta, vậy có phải có nghĩa sự tồn tại của cô ta đã bị xóa sổ không biết vì nguyên nhân gì, giờ đây lại được lôi ra, giống như một vài bản cắt của phim truyền hình bị lộ ra ấy.”


Sở Triệu gật đầu: “Anh biết, bây giờ anh sẽ về cục điều tra, thực ra hình ảnh trong ảnh tự sướng này rất rõ ràng, muốn tìm thông tin thân phận của cô ta chắc hẳn không quá khó, nếu như toàn bộ thông tin của cô ta thật sự được khai ra hết. Đúng rồi, đi tới văn phòng nghĩa trang điều tra thông tin nội bộ của bọn họ trước, anh nhớ lúc trước khi mua huyệt cần phải đăng ký thông tin cá nhân. Trên cơ bản, thông tin của anh, em và Đại Bạch đều ở đây nên chắc hẳn của cô ta cũng có, ít nhất cũng phải có tên và ngày sinh!”


“Ha ha, đây mới giống bộ dáng của cảnh sát này, bây giờ đi thôi, không đợi ngày mai anh mặc cảnh phục qua đây nữa.”


Hai người cũng không sợ phiền phức, dù sao bọn họ cũng đã được tính là loại người thoát khỏi quy tắc của thế tục, chỉ cần không phải đi giết người phóng hỏa thì ngược lại mấy chuyện khác có thể tùy tiện hơn rất nhiều.


Cửa của văn phòng nghĩa trang bị Sở Triệu trực tiếp cạy mở, Huân Nhi mở máy tính kiểm tra một chút, nói: “Tư liệu không khóa cũng không có mật khẩu, độ khó tìm kiếm không lớn nhưng cần chút thời gian.”


“Bên đó có bảo vệ, anh đi cho bọn họ ngủ sớm một chút.” Sở Triệu vỗ vai Huân Nhi: “Em từ từ tìm đi.”


Nói xong, anh ta đi ra khỏi văn phòng, bảo vệ gác đêm nhìn thấy văn phòng đột nhiên sáng đèn hiển nhiên sẽ qua đây xem, bọn họ rất kính nghiệp nhưng không có cách nào khác, Sở Triệu thụi cho mỗi người một quyền bất tỉnh nhân sự rồi đặt hai người bảo vệ lên mặt cỏ, cho bọn họ ngủ ở nơi này trước là được, cũng không biết ngày mai tỉnh dậy có bị lạnh hay không.


Mà Huân Nhi ở bên đó đã bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm, quả thật nghĩa trang không có biện pháp bảo mật gì với các thông tin ở đây, cũng đúng, phỏng chừng cũng sẽ không có người nào có hứng thú với thông tin của người chết cho lắm, những người gọi điện lừa đảo cũng sẽ không lừa cả tư liệu của người chết.


Khu nghĩa trang lưu trữ thông tin dựa theo khu vực mộ bia, Huân Nhi tìm thấy khu vực mộ bia mà mình ở trước, sau đó căn cứ theo thứ tự mộ bia của ba người là mình, Sở Triệu và Tô Bạch tìm ngược lên số thứ tự của cô gái đó, rất nhanh đã tìm ra, sau đó chính là trực tiếp bắt đầu tìm kiếm, sau đó là bấm enter.


Tư liệu thân phận hiển thị trên màn hình, ảnh cũng là ảnh trên bia mộ có điều trong máy tính là hình có màu, sau đó Huân Nhi nhìn thấy tên trong thanh hồ sơ thông tin đó, nhưng đúng lúc này đột nhiên “phụt” một tiếng, màn hình máy tính lập tức đen ngòm, đèn cũng tắt ngóm, cúp điện rồi!


Huân Nhi có hơi nôn nóng, sao lại cúp điện đúng lúc này được, nhưng rất nhanh đột nhiên cô ta đã nghĩ đến một chuyện, đó chính là có lẽ cô gái đó đã chết rồi, vậy dựa theo lời hẹn trước đó của mọi người chắc hẳn tro cốt của cô ta đã được đặt bên dưới bia mộ?


Thực ra cô ta ở ngay nơi này!


Chương 1169

Bình Luận (0)
Comment