Chương 1178
Tôi Có Bệnh Về Phương Diện Đó 1
Hải Mai Mai cầm cái dũa móng màu ngọc bích trong tay, trước mặt đặt một ly cà phê, bên ngoài cửa sổ là Thượng Hải rộng lớn với những tòa nhà cao tầng san sát nhau, bên dưới thì lại là ngựa xe như nước.
Anh ta đang cẩn thận sửa lại móng tay của mình, mấy sợi tóc rũ xuống ngang tầm mắt, nếu cách một lớp màn che còn tưởng là bóng hình xinh đẹp của tiểu thư khuê các nhà ai, nhưng anh ta quả thật là một người đàn ông.
“Phù phù…”
Sửa xong móng tay, Hải Mai Mai dùng miệng thổi nhẹ trông có vẻ rất hài lòng, chỉ là đúng lúc này đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên đã phá vỡ sự yên tĩnh của anh ta.
Hải Mai Mai đặt dũa vào trong túi rồi bưng ly cà phê trước mặt lên nhấp một ngụm, anh ta không đi mở cửa bởi vì anh ta biết cánh cửa đó không thể ngăn được người đó.
Một chất lỏng giống như thủy ngân chảy qua khe cửa rồi leo lên cái ghế trước mặt Hải Mai Mai, sau đó chất lỏng ngưng tụ ra một bóng người hơn nữa còn đang từ từ tinh tế hóa.
Hải Mai Mai duỗi tay phẩy vài cái với vẻ hơi ghét bỏ, dường như có hơi không chịu nổi mùi này.
“Cô cũng thiệt tình, mới đầu cường hóa cái gì không tốt mà cứ cố tình cường hóa thể chất người máy như Kẻ hủy diệt, khiến cho mỗi lần gặp cô đều như khiến tôi như ngửi thấy mùi dầu máy ghê tởm.”
Hình tượng của đối phương đã hoàn toàn lồi rõ ra, là một cô gái với dáng người khúc nào ra khúc nấy, cô ta mặc một bộ váy màu bạc, ngược lại rất hợp với màu khi biến thành kim loại lỏng như thủy ngân trước đó.
“Chỉ cần không phải gay là được.” Cô gái duỗi tay chỉnh lại mái tóc của mình một chút, có vài người trời sinh dường như có loại lực tương tác này, ở trước mặt Hải Mai Mai, bạn sẽ thả lỏng một cách rất tự nhiên, đặc biệt là khi cô gái này đối mặt với anh ta thường sẽ coi anh ta thành chị em của mình.
“Cô còn không tới nữa là tôi có hơi buồn ngủ đấy, còn tính sửa xong móng tay sẽ đi tắm một chút.” Hải Mai Mai duỗi thắt lưng trông có vẻ rất mệt mỏi.
“Anh cũng nhàn rỗi thật đấy.” Cô gái liếc mắt nhìn Hải Mai Mai với vẻ khinh thường: “Gầy đây phía bên chị cả có gửi tin tức gì về không?”
“Cô nghĩ hai bên liên lạc là dùng điện thoại chắc?” Hải Mai Mai đáp với vẻ hơi cạn lời: “Mỗi lần chị cả có tin nhắn gì truyền qua tôi đều sẽ thông báo với các cô cơ mà.”
“Người mà chị cả thích nhất chính là anh.” Đột nhiên cô gái bảo.
“Triệu Thiến Thiến, lời này của cô là có ý gì?” Hải Mai Mai nghe ra được một ý nghĩa khác trong lời nói của cô gái này.
“Hải Mai Mai, nói thật với anh, tôi cách tìm được cơ hội thăng cấp thành thính giả cao cấp cũng không còn bao lâu nữa, nếu như chị cả cho anh thứ gì hoặc là nói gì với anh, anh cũng không thể ăn mảnh được.”
“Cũng không phải cô không biết nếu chị cả trực tiếp giúp chúng ta sẽ tương đương với hại chúng ta.”
“Chị cả là người sẽ để ý đến chút chuyện này sao?” Triệu Thiến Thiến đứng dậy: “Đúng rồi, đây không chỉ là ý kiến của tôi mà còn là ý kiến của những người khác nữa, Hải Mai Mai, anh là người liên lạc duy nhất ở đây của chị cả, tôi chỉ mong rằng anh có thể làm tốt việc chia sẻ tài nguyên nhận được từ chỗ chị cả mà thôi.”
“Khà khà.” Hải Mai Mai nghe được lời này ngược lại còn bật cười: “Lời này của cô nói thật thú vị, các cô làm thế này không phải là được giúp nhiều mà sinh hận sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi chính là như vậy đấy.” Triệu Thiến Thiến nhìn Hải Mai Mai một cách thản nhiên: “Không có bất cứ mối quan hệ nào có thể duy trì mãi mãi, cho dù trước đây chúng ta cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện thì cũng thế. Ngày trước chị cả rất quan tâm chúng ta nhưng mỗi người trong chúng ta đều có con đường của riêng chúng ta. Nếu chị cả vẫn cần chúng ta giúp chị ấy làm việc ở thế giới hiện thực vậy cũng phải cho chút tiền thưởng chứ.”
“Các người tin chắc chị cả sẽ mở cửa sau cho tôi như vậy sao?” Hải Mai Mai ngáp một cái, mở hai tay ra: “Nếu như mở cửa sau cho tôi thì bây giờ tôi còn có thể chỉ có trình độ thực lực của người có thâm niên bình thường thôi sao? Ngay cả cô cũng vượt qua tôi.”
“Ai biết anh đang tính toán chuyện gì.” Rõ ràng Triệu Thiến Thiến không trúng một chiêu này: “Lần sau nếu chị cả liên lạc với anh, anh có thể kiến nghị với chị cả chuyển người liên lạc từ chỗ anh sang bên Thần Quang.”
“Sao thế, tôi không được các người tin tưởng như vậy sao?” Cuối cùng Hải Mai Mai cũng hiểu ra, lần này đám người này muốn kêu một nữ hầu như Triệu Thiến Thiến này đi chuyển lời.
“Dù sao hiện tại Thần Quang cũng là một thính giả cao cấp duy nhất trong cô nhi viện chúng ta, chúng tôi tin phục cậu ta, mà anh, xin lỗi nhé, thật sự chúng tôi không tin anh cho lắm.” Triệu Thiến Thiến nói chuyện rất thẳng thắn: “Tôi không biết chị cả có để ý đến người bước ra từ trong cô nhi viện như chúng tôi hay không, chúng tôi đã chết rất nhiều người rồi, những người còn lại thật sự không nhiều cho nên chúng tôi muốn đoàn kết, nếu như chị cả còn muốn kêu chúng tôi nghe lời chị ấy và giúp chị ấy làm việc vậy trước đó cứ nói rõ giá tiền đi rồi hãy bàn sau, dù sao ôm ấp tình cảm cũng không thể làm cơm ăn được.
Ở thế giới hiện thực giúp một thính giả cao cấp làm chân chạy vặt cũng có thể có được một ít phần thưởng, tại sao chúng tôi phải luôn giúp chị ấy không công?”
“Triệu Thiến Thiến, các cô thật sự muốn cạn tàu ráo máng như vậy sao?” Hải Mai Mai bưng cốc cà phê trước mặt lên uống một hơi cạn sạch sau đó lại đặt cốc lên mặt bàn, âm thanh có hơi nặng: “Nếu như bây giờ chị cả còn ở đây, tôi không tin cô còn dám đứng ở trước mặt tôi nói ra loại lời này.”