Chương 1189
Anh Là Cháu Trai Của Tôi? 2
Trước khi trở thành thính giả cao cấp, thật ra Giải Bẩm chủ yếu cường hóa ảo thuật, cũng vì vậy mà anh ta không có khả năng cho phép Tô Bạch lại gần mình, tuy rằng đôi bên không phải bạn tốt thật lòng gì nhưng số lần tiếp xúc cũng nhiều, cũng chỉ thiếu thấu hiểu lẫn nhau.
Còn nữa, bây giờ đôi bên đều đã là thính giả cao cấp, khả năng khống chế sức mạnh cũng không giống như xưa, cho nên cho dù bây giờ địa điểm chiến đấu là trong tiểu khu nhưng vẫn có bản lĩnh biến một nơi chật hẹp thành một môi trường phức tạp, nếu như ai không cẩn thận ngộ sát người bình thường vậy đó chính là người xui xẻo.
Có điều, điều khiến Giải Bẩm hơi ngạc nhiên chính là vốn cho rằng Tô Bạch sẽ ra sức đánh bại xiềng xích của mình lại bất chợt cũng xuất hiện bảy phân thân, sau đó trên cơ bản mỗi một người tự đấu với một người, đồng thời còn tung một nắm đấm ra.
Trong thời gian ngắn, Giải Bẩm không có cách nào phân rõ đâu mới là Tô Bạch thật và anh ta cũng tin Tô Bạch cũng không phân rõ đâu mới là mình thật, nhưng điều này cũng có nghĩa sức mạnh của mình chỉ có thể chọn một trong đó mà áp chế, mà Tô Bạch thì lại có thể chọn một trong đó để tấn công.
Nếu như Tô Bạch chọn sai, chẳng qua cũng chỉ là tiếp tục bị áp chế mà thôi, nhưng nếu như mình chọn sai vậy rất có khả năng sẽ trực tiếp ăn một đòn ngay chính diện, mức độ nghiêm trọng khi hai bên đặt cược không bằng nhau.
Lúc này Giải Bẩm xóa bỏ toàn bộ phân thân của mình, cả người bắt đầu liên tục lùi về sau, thứ anh ta có là thời gian và cũng có là thủ đoạn, anh ta tự cho rằng mình chiếm được ưu thế cho nên cũng không gấp.
Thế nhưng ngay khi anh ta vừa lùi về sau đột nhiên lại cảm thấy sau lưng mình truyền tới một cảm giác lạnh lẽo, vậy mà cậu ta đã xuất hiện phía sau lưng mình!
Giải Bẩm chỉ mở một mắt còn một mắt khác thì nhắm lại, trong lúc nhất thời tại vị trí sau ót xuất hiện một gương mặt khác cũng chính là mặt của anh ta nhưng lại xuất hiện ở phía sau.
Đồng thời cũng chỉ một mắt mở và một mắt nhắm, nhưng trong con mắt mở đó lại phóng ra một tia sáng màu đỏ trực tiếp đánh trúng Tô Bạch, vừa rồi Tô Bạch vòng ra sau lưng anh ta vẫn chưa kịp tiến hành đánh lén thì ngực đã bị xuyên thủng, cả người lập tức lùi về sau.
Nhưng ngay khi Giải Bẩm đang chuẩn bị nhân cơ hội này đuổi đánh thì lại phát hiện ra bóng người của Tô Bạch vừa mới bị mình đánh trúng bay ngược ra sau kia lại bắt đầu biến mất.
Cũng chính là giả!
“Vù!”
Một nắm đấm khô gầy gần như chỉ còn lại da bọc xương đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Giải Bẩm một cách trực tiếp và đơn giản như vậy.
“Bốp!”
Nắm đấm đập trúng vai của Giải Bẩm, cả người anh ta giống như một viên đạn bị đánh bay đi, cơ thể rạch ra một khe rãnh dài mười mét trên mặt xi măng của tiểu khu, trong lúc nhất thời cát văng tứ tung, nhóm người già tập thể dục buổi sáng ở gần đó chỉ nghe thấy những tiếng ầm ầm liên tiếp truyền tới, tất cả đều sợ hãi bắt đầu bỏ chạy, cảnh tượng rất hỗn loạn.
Tô Bạch cả người khô quắt chậm rãi bước tới từ trong cát bụi, đợi sau khi lại gần chỉ thấy Giải Bẩm quần áo nát tươm đang từ từ đứng dậy, trong trận giao thủ vừa rồi, Giải Bẩm anh đã chịu thiệt lớn, vốn cho rằng mình đã chiếm ưu thế nhưng cuối cùng lại bất ngờ trúng liên hoàn kế của Tô Bạch, thậm chí ngay cả dùng từ coi thường cũng không thể che lấp được lần trúng chiêu này, bởi vì anh ta biết đối thủ của mình cũng là một thính giả cao cấp, anh ta có coi thường hơn nữa nhưng cũng có thể coi thường được đến đâu?
“Hòa nhau, được chưa?” Giải Bẩm lau vết máu bên khóe miệng và nhìn Tô Bạch, nghiêm túc bảo: “Có thể tìm thứ ở chỗ khác bù đắp cho cậu.”
Ngay từ đầu, ý chí chiến đấu của Giải Bẩm đã không mạnh cho lắm, đây là lần đầu tiên anh ta đối mặt với đối thủ cùng cấp sau khi thăng cấp thành thính giả cao cấp, đương nhiên đối với Tô Bạch mà nói cũng là lần đầu tiên.
“Hòa nhau sao?” Tô Bạch trông như nghe phải một câu chuyện cười, vẫn tiếp tục đi về phía anh ta.
“Tôi có thể nói ra một bí mật liên quan đến nơi mà cha mẹ cậu đang ở, cái này cũng là nguyên nhân tại sao chúng tôi phải tính kế cậu.” Giải Bẩm dự định dùng chuyện này để xoa dịu cơn giận của Tô Bạch. Tuy rằng đôi bên chỉ là lần đầu tiên giao thủ, nhưng không biết tại sao lúc này Giải Bẩm lại có một loại dự cảm không lành, rõ ràng thời gian mình thăng cấp thành thính giả cao cấp dài hơn hắn, nhưng cảm giác từ trận giao thủ vừa rồi hình như Tô Bạch đối với cách vận dụng sức mạnh hiện tại của hắn còn tỉ mỉ hơn mình nhiều.
Thật ra hai người đều vừa mới thăng cấp thành thính giả cao cấp, đều đang ở một loại giai đoạn mò mẫm và làm quen với sức mạnh. Theo lý mà nói, Giải Bẩm chắc hẳn phải có lợi hơn Tô Bạch một chút, nhưng có khả năng đến ngay cả bản thân Tô Bạch cũng không ngờ đến một điểm này, đó chính là khi mình thăng cấp thành thính giả cao cấp, mười phần trăm cuối cùng cuối cùng là dựa vào miếng vàng bổ sung, mà năm đó miếng vàng đó chính là một bộ phận được trám vào ngọc tỷ truyền quốc, bây giờ lại ở trên người Tô Bạch, cảm giác trực quan nhất mà nó mang tới chính là lực tương tác của hắn đối với không gian xung quanh tuyệt đối sẽ không phải là trình độ mà một thính giả vừa mới thăng cấp sở hữu được!
Giải Bẩm đã hiểu lầm về thực lực của Tô Bạch và đương nhiên bản thân Tô Bạch cũng không ngờ đến một điểm này, hắn còn đang nghĩ tại sao trong lúc giao thủ hắn lại cảm thấy Giải Bẩm yếu hơn trong tưởng tượng của mình nhiều như vậy.
“Liên quan đến vị trí mà cha mẹ tôi đang ở?” Tô Bạch lẩm bẩm một tiếng.
“Đúng.”
“Anh là cha tôi sao?” Tô Bạch nhìn Giải Bẩm với gương mặt tươi cười và hỏi.
“Đương nhiên không phải, cậu đừng nói đùa.”
“Vậy anh chắc chắn là cháu trai của tôi, bằng không làm sao anh có thể cảm thấy hứng thú với chuyện gia đình tôi như vậy, đúng chứ?”