Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1198 - Chương 1198 Cát Tường 1

Chương 1198

Cát Tường 1


Mèo đen từng để lại ấn tượng rất sâu sắc trong cuộc đời của Tô Bạch, cho dù là Cát Tường hay là Như Ý thì đối với hắn mà nói đều có ý nghĩa đặc biệt. Tuy rằng bọn chúng đều không đáng yêu và cũng không biết làm nũng, thậm chí con này còn khó ở hơn con kia, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tô Bạch thật sự cảm thấy mình có hơi may mắn, ngay khi mình vừa mới trở thành thính giả, khi mình còn đang lo lắng về thế giới chuyện xưa tiếp theo và còn chưa thoát khỏi nỗi kinh hoàng trong thế giới chuyện xưa trước, thì bên cạnh đã có một Cát Tường thích sĩ diện giả bộ cao ngạo.


Đồng thời, cũng cảm thấy may mắn vì khi mình bị nhốt trong bóng tối ở nơi chứng đạo, có một con mèo đen tên là Như Ý cũng xem như im lặng bầu bạn bên cạnh mình, hơn nữa có khả năng là vì trên người mình có khí tức của Cát Tường cho nên khi đó Như Ý ở trong bóng tối đã không chọn giết mình đầu tiên, bằng không, mình của khi ấy ở trước mặt móng vuốt của Như Ý thật sự không đáng để nhắc tới cho lắm.


Đương nhiên, Như Ý có phải tên là Như Ý hay không thì hắn cũng không biết, nhưng nghĩ đến nếu như Cát Tường đã tên Cát Tường vậy thì dứt khoát là Cát Tường Như Ý rồi.


Tô Bạch duỗi tay, sờ nhẹ lên gáy của người trẻ tuổi đang đeo tai nghe, không ngừng đung đưa cơ thể ở trước mặt đó một cái, sau đó cơ thể của thanh niên trẻ bắt đầu co giật, miệng sùi bọt mép, có hơi giống với lên cơn động kinh.


Trong lúc nhất thời, cho dù là hành khách hay là nhân viên phi hành đoàn đều trông có vẻ hơi hoảng loạn, trong loa phát thanh máy bay đang tìm kiếm hành khách là bác sĩ trên máy bay tới giúp đỡ, nhưng để đảm bảo máy bay vẫn tạm thời liên lạc với mặt đất và bắt đầu hạ cánh tại một sân bay ở thành phố gần đó, lúc này lộ trình vốn bay thẳng lại bị chuyển hướng.


Ngay sau khi máy bay hạ cánh, Tô Bạch thuận theo đoàn người chen nhau đi xuống máy bay, hắn đi thẳng ra khỏi sân bay, trông thấy một chiếc ô tô tư nhân đỗ bên đường đã trực tiếp mở cửa xe, xách người lái xe đang ngồi trong đó chơi điện thoại ra, rồi cầm chìa khóa xe trong tay nhanh chóng khởi động xe phóng đi mất.


Một loạt hành động liên tiếp này rất giống với trong trò chơi [Grand Theft Auto], chỉ có điều Tô Bạch làm vậy cũng không phải để hưởng thụ khoái cảm của loại cướp xe phóng xe đi này, mà chỉ vì cho dù là Cát Tường hay là Như Ý, nếu đã ở sân bay Giai Mộc Tư vậy Tô Bạch nhất định phải qua đó gặp nó, về phần tại sao lại chọn đánh đứt đèn treo trên đầu mình thì có khả năng chính là muốn nhắc nhở mình, mà khi ấy chắc hẳn nó có chỗ khó nói của nó hoặc là bị trói buộc gì đó nên chỉ có thể chọn dùng cách này để thu hút sự chú ý của mình.


Nhưng rất đáng tiếc, Tô Bạch không thể chú ý đến điểm này, hắn vẫn chỉ cho rằng đèn treo rơi xuống chỉ là một sự cố bất ngờ, hơn nữa khi ấy phần lớn lực chú ý của hắn đều nằm trên lời nói của Dương Tuyết.


Có khả năng Dương Tuyết đã hoa mắt mà cũng có thể chỉ là một loại trùng hợp, nhưng cho dù là như thế nào thì Tô Bạch cũng không có lý do không quay lại xem.


Đợi đến sau nửa đêm, Tô Bạch mới lại lái xe về đến bên ngoài sân bay Giai Mộc Tư, hắn xuống xe bước thẳng vào trong sân bay. Lần này Tô Bạch trực tiếp trốn các cổng kiểm tra an ninh ở sân bay và tiến vào vị trí sảnh chờ sân bay, đổi lại là trước đây, ngược lại hắn rất thích cảm giác coi mình thành người bình thường, nhưng đến lúc cần tiết kiệm thời gian mà vẫn khăng khăng vì loại cảm giác đó thì thật sự là đầu óc có vấn đề.


Khu hút thuốc vắng hơn ban ngày rất nhiều, nhưng vẫn có tốp năm tốp ba dân hút thuốc ở bên trong phun khói nhả mây, và một nhân viên nữ dựa vào quầy thu ngân bên đó ngáp dài.


Tô Bạch đi vào trong, mảnh vỡ của đèn treo rớt xuống từ ban ngày đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, trên đó cũng trống huơ, rõ ràng đèn mới vẫn chưa kịp chọn và lắp lên.


Hắn ngẩng đầu nhìn về vị trí trần nhà, cả người hóa thành một đám sương mù máu trực tiếp chui lên trên đó, một dân hút thuốc vừa vặn ở bên cạnh Tô Bạch nhìn thấy cảnh tượng này còn xoa mắt mình theo bản năng với vẻ hơi ngơ ngác, nhưng vẫn không thể xác nhận được rốt cuộc có phải là mình hoa mắt hay không.


Trên trần nhà là một ống thông gió, giống như bánh quy có nhân ở giữa là một vật ghép, Tô Bạch nửa quỳ cả người chui vào trong đó, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi nhưng hắn không phát hiện ra bất cứ manh mối nào, ngay cả một cọng lông mèo cũng không có.


Tuy rằng đây là chuyện trong dự đoán nhưng kết quả thật sự không thu hoạch được gì vẫn khiến Tô Bạch có vẻ hơi bất đắc dĩ.


Dương Tuyết nói cô ta đã nhìn thấy một con mèo đen ở trên trần nhà đánh đứt đèn treo trên đầu mình rớt xuống chỗ mình, rốt cuộc là có ý gì?


Tuy rằng cô ta cũng đã nói hình ảnh mà cô ta nhìn thấy ngoại trừ kết quả là chính xác ra thì có đôi khi cũng sẽ không phải toàn bộ cảnh tượng trong hình ảnh đều trùng khớp với tình huống xảy ra trong hiện thực.


Ví dụ như cô ta nhìn thấy mẹ mình sẽ chết trên bàn tiệc sinh nhật sáu mươi tuổi, kết quả ở đây chính là mẹ cô ta sẽ đột quỵ vào ngày sinh nhật sáu mươi tuổi, còn về phần có phải là trên bàn tiệc sinh nhật hay không và có phải ở bên bàn cơm hay không, những thứ này đều có khả năng sẽ thay đổi.


Như vậy, ý nghĩ chính là con mèo đen mà cô ta nhìn thấy cũng là một loại nằm trong dấu ngoặc?


Con mèo đen đó đại điện cho ý nghĩa gì?


Đối diện với sự việc nôn nóng và khao khát được biết mà bạn lại không hề có một chút manh mối nào, loại cảm giác này đúng là tra tấn người nhất.


Chương 1198

Bình Luận (0)
Comment