Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1203 - Chương 1203 Bùng Nổ Xung Đột 2

Chương 1203

Bùng Nổ Xung Đột 2


“Ồ, nực cười, nếu tôi không phải thính giả thì có phải bây giờ tôi đã bị hai người các anh đè lên giường, tùy tiện muốn hỏi thế nào thì hỏi như vậy không?” Cô gái bị quấy rầy giấc mộng đẹp hiển nhiên rất bất mãn, cho dù đối thủ trước mặt là hai thính giả cùng cấp bậc thì cô ta vẫn không hề sợ hãi như cũ, cũng không dự định nể mặt gì.


Hơn nữa, cô ta xem như cũng đã nhìn ra được hai thính giả cao cấp này rất lạ mặt, nhìn trạng thái khí tức thì rõ ràng là một tốp người vừa mới thăng cấp gần đây.


Cơ thể của Tô Bạch đáp xuống ban công, đứng đối diện với cô gái.


“Miếng thịt này phát hiện được trong bụng của con mèo nhà cô.” Tô Bạch nói.


“Ngọt Ngào nhà tôi, nó sao rồi?” Đột nhiên đôi mày của cô gái nhíu lại: “Anh lấy miếng thịt này ra, vậy nó, rốt cuộc nó sao rồi?”


Đôi mày liễu của cô gái nhíu chặt lại, có vẻ đang rất tức giận.


Rất dễ nhận thấy Giải Bẩm cũng nghe được rõ ràng cuộc đối thoại ở bên trên, lập tức hô lên: “Cẩn thận ống xì đồng của cô ta.” Bởi vì anh ta biết Tô Bạch muốn làm gì.


Đối mặt với sự chất vấn của cô gái, Tô Bạch hít một hơi thật sâu sau đó trên mặt cũng lộ ra vẻ tức giận như vậy: “Con mèo mà cô nuôi là chuyện của bản thân cô, cô muốn cho nó hóa yêu cũng là chuyện của bản thân cô, nhưng cô không quản nó cho tốt, để nó làm rớt đèn treo trên đỉnh đầu tôi ở khu hút thuốc trong sân bay, gần như đã đập chết tôi rồi đấy cô biết không hả, nó là thú cưng mà cô nuôi, đây là trách nhiệm của cô!”


Tô Bạch vừa nói xong đã đấm một quyền về phía cô gái.


Trước khi đánh nhau phải nói lý trước, nói ra nguyên nhân tại sao phải đánh cô, việc này gần như đã trở thành quy trình bắt buộc trước khi các thính giả đánh nhau.


Cô gái hơi sững sờ, anh suýt chút nữa bị đèn treo dùng trong khu hút thuốc ở sân bay đập chết á?


Toàn bộ sân bay sập xuống cũng không đè chết được anh, anh lợi hại như vậy sao không lên trời đi?


Hiển nhiên cô gái biết rõ Tô Bạch đang cố tình tìm lý do hoặc là nói đang cố tình tìm cái cớ, và hắn quả thật đang làm như vậy, bởi vì cô gái này rất không phối hợp, vậy nên phải đánh cho cô ta ngoan ngoãn phối hợp mới được. Bây giờ những chuyện còn lại của hắn đều không hề có chút manh mối gì cả. Nói thật, ngoại trừ đánh nhau ra thì cũng chỉ còn lại đánh nhau.


Một quyền này đấm tới, cô gái bắt đầu lùi lại theo bản năng, rồi một quang ảnh màu đỏ với tốc độ mắt thường cũng khó có thể nắm bắt được bắn thẳng về phía Tô Bạch. Tô Bạch duỗi tay định bắt lấy nó theo bản năng, nhưng tia sáng này lại vòng qua lòng bàn tay của hắn hơn nữa trong nháy mắt đã xuyên thủng vai trái của hắn bốn lần liên tiếp, để lại trên vai trái của hắn bốn cái lỗ máu.


Tốc độ thật nhanh, lực xuyên thấu cũng thật đáng sợ!


Mái tóc của cô gái mặc đồ ngủ bay lượn trong gió giống như ma nữ trong phim, tóc đen xõa tung nhảy múa, đồng thời dưới bàn chân trần cũng giống như mọc rễ, tựa như một con thằn lằn nhanh chóng bò trên vách tường, tư thế này không thể nói là thoải mái được đến đâu.


Bây giờ Tô Bạch cũng hiểu tại sao mới đầu Giải Bẩm lại bị đá bay ra khỏi ban công rồi. Cơ thể của anh ta vốn không ổn nên hiển nhiên không dám nán lại nơi đó để ống xì đồng này tùy tiện đâm loạn.


“Biển máu!”


Hai tay của Tô Bạch mở ra, hắn chẳng thèm quan tâm thương thế trên người mình, chỉ là mấy cái lỗ máu mà thôi, đối với hắn mà nói thật sự không tính là gì, ngay lập tức cả người hắn hóa thành một đống máu tươi, máu tươi bắt đầu lan ra hình thành một quầng sáng cực lớn trực tiếp bao phủ về phía cô gái này.


Quang ảnh hóa ra từ ống xì đồng không ngừng nhanh chóng giao nhau, để lại những tàn ảnh liên tục tấn công vào biển máu mà Tô Bạch hóa thành, nhưng hắn vẫn tiếp tục bao phủ tới.


Cô gái híp mắt lại, cô ta biết rõ đòn tấn công vật lý đơn giản đã rất khó tạo thành sát thương chân chính cho Tô Bạch ở trạng thái này, lập tức, ngón tay của cô ta chỉ lên trời, trầm giọng quát một tiếng: “Dụ lôi!”


Ống xì đồng lập tức hướng lên tầng mây, trên trời vang lên một tiếng sấm nổ, ngay sau đó, quang ảnh màu đỏ biến thành một quang ảnh lóe lên sức mạnh sấm sét nhanh chóng giáng xuống, xuyên thủng biển máu của Tô Bạch trước khi biển máu sắp chạm được vào người cô gái.


“Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!...”


Trong lúc nhất thời, tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, biển máu cuộn lên, không, là bị đánh nổ mới đúng.


Sau đó biển máu tan rã, có một cơ thể tàn tạ rơi xuống mặt đất.


Cô gái mang theo nụ cười mỉm bay xuống bên cạnh Tô Bạch.


“Anh chủ động tấn công tôi cho nên tôi giết anh là phòng vệ chính đáng.”


“Ồ, thật sao?”


Tô Bạch ở trên mặt đất đột nhiên há miệng nói.


Cô gái hơi ngạc nhiên, nhưng ngay khi cô ta chuẩn bị làm ra phản ứng gì đó thì đã không còn kịp nữa, Tô Bạch với cơ thể tàn tạ trong nháy mắt vọt hai cánh tay tới bóp lấy cổ cô gái, hai người dán chung với nhau, ống xì đồng lơ lửng bên cạnh Tô Bạch nhưng lại không dám làm ra bất cứ động tác nào.


“Bây giờ cô đang bị tôi cận thân, cô có thể thử xem trước khi ống xì đồng của cô đâm xuống, tôi có thể giết cô trước hay không?” Tô Bạch nói bên tai của cô gái.


“Không thể nào, cho dù anh là Huyết tộc nhưng dưới đòn tấn công vừa rồi của tôi, anh chắc chắn đã chết, tôi cũng cảm giác được anh đã chết…” Nói đến đây đột nhiên cô gái quay đầu nhìn về Giải Bẩm vẫn luôn đứng ở một đó, tức giận quát: “Là trò quỷ của anh!”


Giải Bẩm nở nụ cười, chỉ vào đầu mình: “Tôi bị cô đá ra ngoài, nhưng khi còn ở trong phòng cô đã bất tri bất giác rơi vào trong ảo cảnh của tôi rồi, cho nên những tính toán và khống chế của cô trong trận chiến cũng bị đôi đánh lừa một ít.”


“Bây giờ tôi hỏi lại cô một lần, miếng thịt mèo này cô lấy được từ đâu?”


Nhưng sau khi hỏi, Tô Bạch lại nghĩ đến một chuyện, đó chính là Lương Sâm đã nói miếng thịt mèo này từ trên trời rơi xuống?


Chương 1203

Bình Luận (0)
Comment