Chương 1212
Cá Chết Lưới Rách! 2
Ông già lưng còng quả thật khóc không ra nước mắt, thật ra trong lòng ông ta biết rõ chuyện con mèo đó ở chỗ mình chắc chắn là do mấy thính giả cao cấp ở Đông Bắc đó nói ra, bởi vì đợt trước mình đã cắt thịt của Cát Tường xuống đưa cho bọn họ để nịnh nọt, nhưng thính giả cao cấp và thính giả cao cấp là một giới, thính giả cao cấp này chắc chắn đã có được tin tức từ mấy thính giả cao cấp đó, cho dù là dùng mông cũng có thể nghĩ rõ ra được mấy thính giả cao cấp mà mình nịnh nọt đó hoàn toàn sẽ không đắc tội với một thính giả cao cấp khác chỉ để bảo vệ bí mật của mình.
Trong mắt thính giả cao cấp, người có thâm niên chính là sinh vật cấp dưới, đúng vậy, thậm chí còn không thể tính là con người!
Ông già lưng còng vốn chính là một người trưởng thành trong môi trường cực đoan nên hiển nhiên đối với bất cứ chuyện gì cũng có thể nhìn nhận một cách rất cực đoan, nhưng thật ra điều mà ông ta nghĩ trong lòng thật sự không sai. Thính giả cao cấp nữ đó quả thật không bảo vệ bí mật cho ông ta, cho dù ông ta vừa mới nịnh nọt, nhưng thính giả cao cấp thật sự không thiếu kẻ nịnh nọt mình.
Vảy trên hai tay của ông già lưng còng bắt đầu đỏ lên thậm chí còn đang dần tróc ra, tốc độ đạp của hai chân cũng từ từ giảm xuống, ông ta đã chạy quanh khu nội thành hơn nửa vòng với tốc độ cực nhanh nhưng vẫn không thể cắt đuôi được người phía sau như cũ.
Đương nhiên, sở dĩ ông già lưng còng không chọn trực tiếp chạy ra khỏi khu vực nội thành cũng chính là có tính toán của mình, mà bây giờ ông ta cảm thấy mình đã đến mức cùng đường rồi.
Chạy đã không thể chạy thoát được nữa, tốc độ và sức mạnh của thính giả cao cấp là thứ mà người có thâm niên thật sự rất khó so sánh được, thậm chí ngay cả khả năng đặt chung với nhau để so sánh cũng không có.
“Vụt!”
Đột nhiên một tiếng trầm thấp vang lên, ông già lưng còng xoay người nhảy lên, vậy mà đã tới vị trí bệ cửa sổ tầng hai của một trung tâm thương mại. Đây là một trung tâm thương mại lớn tương tự với Vạn Đạt và Tân Á ở một số thành phố, lưu lượng người ở tầng một và tầng hai đều rất tập trung, chỉ có điều, lớp da trên người ông già lưng còng bắt đầu biến đổi như tắc kè hoa, trùng khớp một cách hoàn hảo với màu sắc của bức tường cho nên người qua lại ở bên dưới đều không nhìn thấy ông ta.
Thế nhưng, ông già lưng còng biết rõ mình có thể giấu người bình thường chứ không thể giấu nổi vị đó.
Tô Bạch còn thuận tay cầm một vỏ kem ốc quế ở một sạp hàng bên cạnh vừa cắn vừa bước qua, đứng ở khu vực bên ngoài cửa lớn tầng một và ngẩng đầu nhìn ông già lưng còng đứng bên bệ cửa sổ tầng hai với vẻ mặt mỉm cười.
Trong đám đông bạt ngàn, trong mắt tôi chỉ có ông mà trong mắt ông cũng chỉ có tôi.
“Đại nhân, thật sự không có đường thương lượng nào sao? Tôi vẫn còn rất nhiều giá trị và tác dụng, tôi có thể đào tạo ra yêu vật ưu tú hơn cho cậu, tôi cũng sẽ làm thuốc nước cho cậu, chỉ cần cậu không giết tôi thì tôi bằng lòng cố gắng vì cậu, cống hiến trí tuệ và lòng trung thành của tôi cho cậu!”
Tô Bạch vẫn tiếp tục ăn vỏ kem ốc quế, sau đó lắc đầu một cách bình tĩnh: “Tôi chỉ cần ông chết!”
Đúng vậy, ngoại trừ ông chết thì tôi cũng không cần gì khác.
Rất trực tiếp, rất cương quyết, không có bất cứ đường lui nào.
“Nếu cậu giết tôi, vậy tôi sẽ khiến người ở nơi này đều phải chôn chung với tôi!”
Trên mặt ông già lưng còng lộ ra nụ cười âm hiểm, đây chính là nguyên nhân ông ta không chọn chạy thẳng ra khỏi khu vực thành phố, đối mặt với thính giả cao cấp, ông ta biết rõ mình tuyệt đối không phải đối thủ của đối phương, cho nên ông ta mới chọn chạy vòng quanh trong thành phố, nếu như có thể cắt đuôi đối phương vậy hiển nhiên mới là chuyện tốt nhất, mình còn có thể trốn trong đám người,nhưng nếu như không thể cắt đuôi được vậy thì cùng nhau cá chết lưới rách đi!
Cậu muốn giết tôi, được, nhưng cậu vì muốn giết tôi sẽ tạo ra cái chết cho rất nhiều người bình thường, ngược lại tôi cũng sẽ chết, tôi giết bao nhiêu người bình thường cũng không sao cả nhưng cậu chắc chắn sẽ vì thế mà phải hứng chịu nhân quả!
Nhân quả này sẽ chỉ nghiêm trọng hơn so với việc giết hai người có thâm niên, sẽ khiến cậu chết chắc không nghi ngờ gì nữa, Phát Thanh cũng sẽ trực tiếp trừng phạt cậu tới chết!
“Đến đây đi, cậu tới giết tôi đi xem nào, vào một khắc cậu giết tôi chính là một khắc tôi tự nổ cá chết lưới rách, trong máu trên người tôi mang theo kịch độc đáng sợ, ngay khi tôi tự nổ, những kịch độc này sẽ hóa thành sương mù tản ra ngoài, cậu đoán xem, nơi này sẽ có bao nhiêu người chết?”
Ông già lưng còng duỗi đầu lưỡi liếm đôi môi khô khốc của mình với vẻ hơi hưng phấn, ông ta mong chờ Tô Bạch biết khó mà lui và mong đợi Tô Bạch chọn thả cho mình một con đường sống vì sợ phải hứng chịu nhân quả to lớn này.
Ngay từ đầu thái độ của mình đã rất thấp rồi, cho dù đối phương không giết được mình thì đối phương vẫn còn thể diện.
Thế nhưng Tô Bạch lại vất vỏ ốc quế đi, cơ thể hơi lơ lửng bay lên nhưng nắm tay lại siết lại, dường như lúc này không khí xung quanh cũng ngưng tụ lại, uy áp thuộc về thính giả cao cấp tản ra.
Mà trái tim của ông già lưng còng cũng bắt đầu từ từ chìm xuống đáy vực.
Có vẻ như đối phương vẫn không dự định từ bỏ, cho dù sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người bình thường.
“Tôi đã nói tôi chỉ cần ông chết, không có đường mặc cả gì hết.”
Cơ thể của Tô Bạch nhanh chóng áp sát rồi vung một quyền ra đánh thẳng về phía ông già lưng còng.
Ông già phát ra một tiếng kêu chói tai, ông ta đã ngửi thấy hơi thở của tử vong, ở trước mặt uy áp của thính giả cao cấp ông ta biết mình chắc chắn không thể sống dưới một quyền này!
“Cậu nhất định muốn tôi chết vậy tôi sẽ kéo cậu chôn cùng, cùng nhau chết đi, Phát Thanh, Phát Thanh sẽ báo thù cho tôi!”
Cơ thể của ông già lưng còng lập tức căng lên, lần này không còn giống vận động co rút như trước đó nữa, ngay khi nắm đấm của Tô Bạch xuất hiện trước mặt ông ta, cơ thể của ông ta lập tức nổ tung.
Khí độc màu xanh theo gió mà bay đi thuận thế tản ra xung quanh, thế nhưng ngay khi nắm đấm của Tô Bạch chạm vào mặt ông ta, ông ta chỉ cảm giác được một cơn gió nhẹ phả vào mặt, rồi bóng hình của Tô Bạch chậm rãi tan biến, trước khi hoàn toàn biến mất, ông già nhìn thấy trên mặt hắn mang theo nụ cười chế nhạo.
Đây chỉ là một… hình chiếu phân thân giả?
Cả người ông già lưng còng lập tức ngơ ngác, nhưng ngay khi ông ta nhìn cảnh tượng ở quảng trường xung quanh đã giống như địa ngục Tu La, cả người lập tức khuỵu xuống.
Ông ta biết ông ta xong rồi, đối phương không cần ra tay giết mình nữa. Trước đó mình còn gửi gắm hy vọng, cho rằng Phát Thanh sẽ báo thù cho mình nhưng bây giờ người đầu tiên xử lý sẽ chính là mình…