Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1228 - Chương 1228 Tại Sao Cô Ta Vẫn Chưa Tới? 2

Chương 1228

Tại Sao Cô Ta Vẫn Chưa Tới? 2


Trong lúc nhất thời con ngươi của Như Ý trở nên hơi mê mang, từ lúc nó biết ghi nhớ chuyện thì nó đã tồn tại ở nơi chứng đạo rồi, nơi này là nhà của nó. Đương nhiên bên cạnh nó còn có một người bạn.


Có điều hình như người bạn nó không giống nó, nó bằng lòng luôn ở lại nơi này mãi và bảo vệ nơi này, mà người bạn đó lại dần dần bắt đầu sinh ra sự chán ghét đối với nơi này.


Hơn hai mươi năm trước, người đàn ông đó đã hứa đưa bọn họ ra ngoài để trải nghiệm thế giới bên ngoài nhưng Như Ý đã chọn từ chối, mà người bạn của nó thì lại bước ra khỏi nơi này cùng người đàn ông đó.


Không có oán trách cũng không có thù hận, giống như vừa rồi khi nhìn thấy người bạn trở về, Như Ý cũng không kích động bao nhiêu mà chỉ là chào hỏi rất bình thường, nhưng có vẻ như đối phương đã không còn nhớ mình nữa.


Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm bởi vì Như Ý nhìn thấy Cát Tường biến thành bộ dạng thần hồn vỡ nát, cơ thể sụp đổ, ngay cả trí nhớ cũng mất luôn này, nhưng hình như thế giới bên ngoài cũng đặc sắc như thế.


Bởi vì Như Ý lại nhìn thấy thật sự có một bia mộ bằng lòng tự mình vỡ nát chỉ để giúp nó chữa thương.


Mỗi một thính giả tiến vào nơi này chứng đạo, theo quan điểm của Như Ý đều là những sự tồn tại đặc biệt và lớn mạnh, bây giờ trong số đó có người bằng lòng đối xử với bạn mình như vậy đã rất có thể chứng minh được vấn đề này rồi.


Đột nhiên Như Ý quay đầu lại nhìn về phía sâu trong bóng tối kia, lúc này quan quách đang chấn động nhẹ giống như đáp lại ánh mắt của Như Ý. Như Ý vùi đầu mình xuống, bất chợt nó cảm thấy thật ra mình cũng không có gì để phải ngưỡng mộ.


“Meo…”


Cả người Cát Tường từ trên xuống dưới bị tơ máu bao phủ, lúc này trong hai mắt xuất hiện vẻ mê mang, loại cảm giác này rất quen thuộc nhưng đã không nhớ nổi nữa.


Tơ máu từ từ biến mất, đến cuối cùng hoàn toàn tan biến vô hình, mảnh vỡ bia mộ bay lên rồi nhập vào trong vách tường.


Huyết Thi đã hoàn toàn bị xóa sạch dấu vết còn sót lại.


Tô Bạch có hơi buồn nhưng cũng hiểu được, có đôi khi và có đôi chỗ thật ra mình chính là một Huyết Thi khác, chỉ là đối tượng thù hận của Huyết Thi chính là Phát Thanh mà đối tượng thù hận của Tô Bạch lại chính là đôi nam nữ đó.


Nhưng đổi cách nói khác, hắn tin chắc rằng Phát Thanh là thứ tối cao, nói cách khác nếu như không có sự buông thả và ngầm đồng ý của Phát Thanh thì làm sao một nam một nữ đó có khả năng vào thăm nhà mình tận hai lần như vậy?


Chỉ là bây giờ cho dù đối mặt với một nam một nữ đó, Tô Bạch cũng có hơi không thể hận nổi và hận cũng có hơi còn lâu mới sánh kịp, cũng vì vậy mà hiển nhiên hắn sẽ không suy nghĩ quá nhiều cũng không trút lên người Phát Thanh.


Nơi chứng đạo và con sông vàng, thật ra con đường dưới chân Tô Bạch rất rõ ràng, nếu như chỉ đơn giản là muốn theo đuổi thực lực cao hơn vậy toàn bộ sự theo đuổi của mình sau này chính là có thể tới được nơi này nhanh nhất có thể, và để lại bia mộ thuộc về mình ở đây.


Nhưng con đường quá rõ ràng ngược lại đi vào cũng quá nhàm chán, bạn muốn thích ứng trong mọi hoàn cảnh và muốn sống tùy tiện gần như cũng biến thành một loại hy vọng xa vời, ngược lại còn không bằng tìm một cái cớ thích hợp có thể lý giải để mình chết đi, vậy mình có thể thoát khỏi con đường nhân sinh nhàm chán này mà nghỉ ngơi trước thời hạn.


Thế nhưng lý do này nhất định phải có thể thuyết phục mình, có thể khiến mình cảm thấy mình không phải đang quẳng gánh giữa đường, để mình có thể yên tâm thoải mái.


Cát Tường đứng nguyên tại chỗ với vẻ mơ hồ, khu vực chân không mà trước đó Huyết Thi mở ra cũng đang tan biến dần cùng với bia mộ đã hoàn toàn vỡ nát của anh ta, rất nhanh, nước hoàng tuyền lại hoàn toàn bao phủ nơi này.


Có điều, Huyết Thi chỉ giúp Cát Tường bện lại cơ thể, tuy rằng không khôi phục hoàn toàn nhưng từ từ tĩnh dưỡng, có thể hồi phục lại cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nhưng thần hồn của Cát Tường vẫn như thế tương đương với hiện tại vẫn chỉ một con mèo bình thường sở hữu cơ thể của một đại yêu.


Huyết Thi đã cố hết sức rồi, bởi vì anh ta không có lý do và cũng không cần thiết phải giữ sức, chỉ là Cát Tường vẫn chưa hồi phục, hiện tại thậm chí trí nhớ của nó vẫn chưa khôi phục.


Nhưng cũng may ở đây còn một vị nữa.


Hơn nữa xét từ trực giác và sự tích thì vị này gần như là sự tồn tại nổi bật độc nhất vô nhị trong hai thế hệ này. Thế nhưng cô ta vẫn chưa xuất hiện.


Đúng vậy, cô ta vẫn chưa xuất hiện.


Nước hoàng tuyền đang từ từ chảy lại gần, Tô Bạch ôm Cát Tường vào trong lòng tránh cho nước hoàng tuyền tới gần khiến Cát Tường lại rơi vào trong ảo giác, bởi vì thần hồn của nó vẫn chưa hồi phục.


Sao cô ta vẫn chưa tới?


Huyết Thi cảm ứng được khí tức của Cát Tường đã chủ động qua đây, sau đó khi giúp Cát Tường khôi phục cơ thể, thanh thế và trận thế cũng lớn như vậy, Tô Bạch không tin bia mộ của cô ta không cảm giác được!


Nhưng cho đến bây giờ cô ta vẫn chưa xuất hiện như cũ.


Sau khi Huyết Thi kết thúc “màn biểu diễn” đẹp mắt trong phút chốc, màn diễn phía sau không phải nên là cô ta lên sân sao?


Tô Bạch nhớ lần đầu tiên khi mình liên lạc với cô ta chính là cô ta kêu mình đưa Cát Tường về Thành Đô, mà trong khoảng thời gian sau khi cô ta ngồi lên xe lửa rời đi đó, Tô Bạch cũng từng nhìn thấy bóng dáng mất mác và cô đơn của Cát Tường, trạng thái này vẫn luôn kéo dài đến khi bé con được mình mang về từ trong thế giới chuyện xưa mới thay đổi, theo lý mà nói mối quan hệ của cô ta và Cát Tường chắc hẳn phải rất tốt mới đúng.


Hoàng tuyền trở lại vẻ yên tĩnh mà nước sông vàng cũng lại nhấn chìm Tô Bạch và Cát Tường trong lòng hắn, nhưng bia mộ đó vẫn không xuất hiện, Tô Bạch không tin vì cô ta có lòng mà không có sức, trên thực tế danh tiếng của một người vô cùng quan trọng, lại thêm hành động đập vỡ bia mộ của Lương Sâm trước đây của cô ta, không có lần nào là không chứng minh thực lực tuyệt đối của cô ta chắc hắn không dưới Huyết Thi.


Vậy là cô ta không muốn sao?


Chương 1228

Bình Luận (0)
Comment