Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1259 - Chương 1259 Bàn Tay Phía Sau Màn 1

Chương 1259

Bàn Tay Phía Sau Màn 1


Tô Bạch ngồi lên sô pha, bé con vẫn được đặt bên cạnh hắn, trong tay hắn cầm một điếu thuốc bắt đầu tự mình hút, cho dù bây giờ bé con đang ở bên cạnh hắn thì hắn vẫn không hề để ý.


Trước đó, trong một lần trước bản thân Tô Bạch tự giết mình cũng coi như là cược một lần, hắn đang cược cho dù mình tự sát thì vòng luân hồi này vẫn sẽ không kết thúc, nếu như mình tự sát mà kết thúc, ngược lại chính là một loại hy sinh anh dũng.


Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hình như phát thanh sẽ không đơn giản đến mức cho mình kết thúc và đột phá của với cách đơn giản như vậy.


Một ngày này thật sự đã xảy ra rồi, nhưng căn cứ theo nguyên tắc đơn nhất luận và chủ thể luận trong thế giới hiện thực, một ngày không ngừng tuần hoàn lặp đi lặp lại này thật ra chỉ là giả.


Gia Thố là giả, hòa thượng là giả, bé con là giả, Cát Tường cũng là giả, Lệ Chi cũng là giả, mình...


Đối với thế giới hiện thực mà nói mình là một thính giả cao cấp, nhưng khi ở nơi này, mình là nhập vào bản thể của mình trong một ngày đó với hình thức giữ lại ký ức.


Cũng vì vậy, đổi một cách nói khác, bản thân Tô Bạch cũng là giả.


Tô Bạch anh chỉ có tư duy vượt ngoài nơi này nhưng thật ra cậu cũng là giả cả, thứ mà bản thân anh mang theo là linh hồn và suy nghĩ là của mình, cho nên việc anh tự sát sẽ không ảnh hưởng đến vòng tuần hoàn này tiếp tục.


Tự sát vào một lần trước một là vì tiết kiệm thời gian, trực tiếp tiến vào bắt đầu một màn sau, như vậy có thể nhìn thấy hòa thượng và Gia Thố với tốc độ nhanh nhất, hai chính là để nghiệm chứng suy đoán này của mình.


Anh chết cũng không thể tính là kết thúc, cái chết không thể mang tới kết thúc cho anh, điều này dường như đối với Tô Bạch mà nói chính là một loại mở hack, giống như đang chơi một trò chơi cực khó nhưng nhân vật của bạn lại có vô số mạng vậy.


Nhưng thực tế cũng không phải như vậy, trò chơi này không phải tra tấn nhân vật trong tay anh mà là đang tra tấn người đang chơi trò chơi.


Cốt truyện tương tự với một ngày lặp lại một ngày, đối với người chơi trò chơi mà nói nó là một thứ cực kỳ nhàm chán, nhưng anh không thể rời khỏi trò chơi vì trò chơi vẫn chưa kết thúc, cho dù anh muốn cho mình khống chế nhân vật chủ động đi chết nhưng cũng không thể đổi được một dòng nhắc nhở “Game Over.”


Những thứ này được thể hiện cụ thể ở các phương diện:


Lần trước, Tô Bạch đối mặt với tình tiết xảy ra đã có một loại tâm thái cực kỳ nóng nảy, giành trước mở cửa lấy hàng chuyển phát nhanh bóp nát sau đó trở về dẫn bé con chưa tỉnh ngủ lái xe đi tới sân bay, khi ấy nội tâm của hắn thật ra đã nóng nảy không kiên nhẫn nổi nữa.


Mà bây giờ, bé con ở bên cạnh hắn nhưng Tô Bạch vẫn còn đang hút thuốc, không hề để ý đến con mình.


Vì trong lòng hắn, sự kiên nhẫn, độ nhận thức, tình cảm của Tô Bạch đối với người và nhân vật trong một ngày này đang từ từ bị mài mòn sạch vì sự lặp lại liên tiếp, mà tự sát một lần trước lại càng là một loại chất xúc tác, thậm chí có thể hình dung thành một quả bom oanh tạc, hoàn toàn phá vỡ toàn bộ nhận thức của Tô Bạch đối với một ngày này.


Tô Bạch vẫn còn nhớ lần đầu tiên tiến vào nơi chứng đạo bị Từ Phú Quý nhốt ở trong đó hơn một tháng, cũng tương đương với bị giam cầm trong thời gian dài như vậy, Tô Bạch còn từng vì vậy mà không chịu được chủ động chấp nhận sự cám dỗ của hoàng tuyền đi tự sát, mà ở nơi này, tuy vừa tỉnh giấc chắc chắn có hòa thượng, có Gia Thố, có bé con, có Cát Tường, có tất cả mọi người, nhưng sự tồn tại của bọn họ, hành động của bọn họ, lời nói của bọn họ lại mang tới một loại hiệu quả còn đáng sợ hơn cả giam cầm.


Mỗi một lời nói và cử chỉ của bọn họ đều đang kích thích anh, đều đang dày vò anh, dần dà anh sẽ hoàn toàn mất đi chấp niệm ở nơi này, anh sẽ không còn quan tâm đến gì nữa, trong sự tra tấn vô cùng tận ấy, anh lạc đường hoặc là đánh mất chính bản thân mình.


Có lẽ đối với Tô Bạch mà nói đây mới là tử vong chân chính, mà nếu như ở thời điểm thích hợp, phát thanh chọn kết thúc chuyện xưa trừng phạt lần này, Tô Bạch lại tỉnh lại như vậy, rất có khả năng sẽ không còn là Tô Bạch ban đầu nữa.


Tô Bạch mới hoàn toàn tạm biệt tình bạn, chấp niệm và thân tình, vứt bỏ toàn bộ thế giới quan trước đây, đơn thuần giống như một tờ giấy trắng, hoặc là nói tâm đã vững như sắt.


Anh của xưa kia đã bị chôn vui và phai mờ trong “lồng giam một ngày” vô tận đó, anh của bây giờ chỉ là một linh hồn bị dày vò đến biến dạng kế thừa cơ thể và linh hồn của anh mà thôi.


Vì theo góc độ của phát thanh để nhìn, nó đã từng khiến Huyết Thi tiến vào thế giới chuyện xưa năm phút, khi trở về, vợ anh ta vừa vặn ở ngay trước mặt anh ta, điều này khiến Huyết Thi hoàn toàn cuồng nộ, chủ động buông bỏ toàn bộ thân tình và những gì mình đã luôn giữ vững, chỉ còn lại là lửa giận phục thù đối với phát thanh!


Nhưng có khả năng Huyết Thi như vậy mới là người mà phát thanh hy vọng nhìn thấy, nó không muốn củ cải lớn mà mình đã vất vả gieo trồng bị cái thứ gọi là tình cảm đó ăn mòn, nó không cần anh có quá nhiều cảm xúc, chỉ cần anh không ngừng trở nên mạnh, mạnh hơn, mạnh hơn nữa.


Mà bây giờ, mượn thế giới trừng phạt lần này phát thanh cũng có khả năng có tư tưởng cải tạo Tô Bạch, khiến Tô Bạch biến thành bộ dáng mà Phát Thanh muốn nhìn thấy, một người không có chấp niệm, không có tình cảm, không có tình bạn, không có bất cứ gánh nặng và phiền toái nào hết, trong lòng chỉ có một tên bệnh thần kinh của mình.


“Tô Bạch!” Đột nhiên hòa thượng quát lớn một tiếng.


Tay kẹp điếu thuốc của Tô Bạch chợt run lên, hắn vừa mới thất thần, không nhìn thấy Gia Thố đã ngồi trước mặt mình, mà hòa thượng cũng đang ngồi ở nơi này đợi.


Chương 1259

Bình Luận (0)
Comment