Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1265 - Chương 1265 Đáp Án Bị Phơi Bày! 1

Chương 1265

Đáp Án Bị Phơi Bày! 1


“Nguyên nhân thật ra rất đơn giản.” Hòa thượng duỗi tay chỉ vào Cát Tường, chỉ vào Tô Bạch, cuối cùng lại chỉ vào ngôi nhà này: “Thật ra phương trình viết ra trước đó có vài yếu tố, ví dụ ‘bần tăng’ ‘bản thân’ ví dụ ‘Cát Tường’ nhưng cuối cùng ba yếu tố duy nhất còn lại chính là cậu cộng thêm Cát Tường và căn nhà này.


Ba sự vật các cậu, ừm… bần tăng cũng không thể nói là ba thứ, nói như vậy đi, Tô Bạch, thưc lực của cậu hiện tại tuy rằng cơ thể vẫn là cơ thể của một ngày này, vì một ngày này trong cuộc sống thực tế của cậu vẫn chưa trở thành thính giả cao cấp, nhưng linh hồn, kiến thức và toàn bộ phần mềm của cậu vẫn là cậu của sau này, đương nhiên, đối với bần tăng của hiện tại mà nói, Tô Bạch cậu là một người tới từ tương lai, mà bây giờ thực lực chân chính của cậu không thể nói đã hoàn toàn là thính giả cao cấp, nhưng chắc chắn đã không còn ở cấp bậc người có thâm niên nữa, nói cậu đã nửa bước tiến vào thính giả cao cấp cũng không quá chút nào.


Về phần Cát Tường, trước đây chúng tôi đều biết thực lực của nó, một đại yêu, sánh ngang với thực lực của thính giả cao cấp, có xác suất lớn chính là trình độ thính giả cao cấp sơ cấp.


Mà trận pháp trong căn nhà này đến thính giả cao cấp đều sẽ vô cùng đau đầu, có đôi khi ở trận pháp này, bên cạnh chúng ta tương đương có thêm một người bạn ngang với thính giả cao cấp.


Nói cách khác, Tô Bạch, ngay khi cậu ở đây, ngay khi Cát Tường ở đây, ngay khi cả hai người các cậu đều ở trong căn nhà này tương đương với sự tồn tại của gần ba thính giả cao cấp đang canh chừng bên cạnh con trai cậu.


Mà lúc này Lệ Chi đã lựa chọn từ bỏ, bởi vì cô ta không tự tin hoặc là nói cô ta không có thực lực ra tay với ba cường giả gần thính giả cao cấp, cho nên lần đó cậu trông con trai ở nhà, Lệ Chi mới không tới!


Đây là căn cứ theo kết luận thực nghiệm vài lần trước dùng phương pháp loại trừ và phương pháp so sánh cho ra.


Nhưng chúng ta đều biết, trên thực tế, Lệ Chi là một thính giả cấp đại lão, hơn nữa càng là sự tồn tại đáng sợ hơn và chưa biết hơn so với Lương Sâm, nếu như thật sự là cô ta đích thân ra tay, vậy cho dù trong căn nhà này có mười thính giả cao cấp, bần tăng cũng sẽ không cho rằng được Lệ Chi đặt vào trong mắt.


Cũng vì vậy, Lệ Chi đã rất nhiều lần xuất hiện trong ngày hôm nay trước đó chắc hẳn không phải là Lệ Chi thật, mà là một hàng nhái.”


Sau khi hòa thượng nói xong những lời này mới thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó duỗi tay sờ vào đầu mình, hòa thượng rất ít khi làm ra động tác ngớ ngẩn này, vì anh ta vẫn luôn rất chú trọng hình tượng của mình, cũng có tiêu chuẩn trong lời nói và hành động thuộc về mình, thậm chí còn hà khắc hơn so với minh tinh đại chúng ở trong tầm nhìn của người hâm mộ.


Nhưng lúc này, hòa thượng lại có hơi tự trêu đùa mình, bảo: “Phát thanh là dựa theo số liệu và suy luận trước đây để mô phỏng ra hành vi và tư duy của nhân bản này của bần tăng, như vậy xem ra, trong nhận thức của phát thanh, bần tăng rất thông minh đấy.”


“Đã từng thấy người khoe khoang nhưng chưa từng thấy một nhân bản vô tính nào khoe khoang.” Gia Thố ở một bên cười nói.


Tô Bạch hơi nhíu mày.


Lúc này, hắn không có hứng thú với lời đùa giỡn của hòa thượng và Gia Thố, hắn đang càng ngày càng coi hòa thượng và Gia Thố thành công cụ, là hai công cụ hữu dụng.


Mỗi lần tự sát đối với hắn mà nói chính là tiến một bước sâu hơn và trong vực thẳm.


Trong lần trước, hòa thượng đã từng nói với hắn đừng từ bỏ, một khi bản thân cậu cũng chọn từ bỏ, vậy những khó khăn mà cậu đã chịu trước đó sẽ hoàn toàn mất đi ý nghĩa.


Vì trong hôm nay của lần trước, hòa thượng đã nhìn ra được thật ra trong lòng Tô Bạch cũng đã có một loại xu hướng phối hợp với phát thanh, dứt khoát tự sát như vậy, không còn rối rắm, không còn do dự, rất có khả năng là vì bản thân hắn cũng cảm thấy mình mệt mỏi rồi, phát thanh muốn khiến hắn biến thành một người khác, nhưng hình như Tô Bạch cũng đã chán ghét mình của hiện tại.


Đây là một loại lạc đường, là một loại tự mình tránh né đau khổ, nhưng hòa thượng không muốn nhìn thấy hắn thật sự từng bước chôn vùi bản thân mình, vì trong giới thính giả làm bạn không dễ, có thể có một người bạn như vậy lại càng khó hơn, chẳng hiểu sao, hòa thượng vẫn có thể nhìn thấy Tô Bạch vẫn luôn mang dáng vẻ và tính cách của hắn lúc đầu, đây cũng là nguyên nhân tại sao mấy người bọn họ vẫn sống chung với hắn suốt thời gian dài như vậy.


Thứ mà mình không thể kiên trì giữ vững được dường như lại càng muốn nhìn thấy người khác giữ vững hơn, từ đó cho mình một loại cảm giác nhìn thấy hy vọng và ánh sáng.


“Vấn đề ở đây là nếu như Lệ Chi không phải thật, vậy người này sẽ là ai?” Đôi mắt của Tô Bạch hơi híp lại: “Đầu tiên, anh ta chắc hẳn là người có quan hệ với Lệ Chi, bằng không không có cách nào mượn sức mạnh của Lệ chi, thứ nữa, anh ta chắc chắn là một thính giả, vì anh ta không dám thật sự ra tay giết tôi, cũng không dám ra tay giết anh và Gia Thố.”


“Nói như vậy, thật ra phạm vi đã rất nhỏ rồi.” Gia Thố im lặng nói: “Người có quan hệ tốt với Lệ Chi hơn nữa có khả năng giúp đỡ và ủng hộ Lệ Chi, thậm chí sau khi Lệ Chi ngồi lên xe lửa rời đi vẫn sẽ cam tâm tình nguyện làm Lệ Chi bước đi trong thế giới hiện thực.


Hô… nói đến đây, các cậu thật sự còn không đoán ra được người này là ai sao?” Trên mặt Gia Thố lộ ra một vẻ mặt rất khó tin.


“Hơn nữa, nếu như người này che mặt, thật sự giống như một cô gái không có gì khác biệt cả.


Mỗi một hành động, mỗi một lời nói hoàn toàn chính là một cô gái!”


Chương 1265

Bình Luận (0)
Comment