Chương 1284
Hét Lên: Cút Ra Khỏi Ký Ức Của Tôi! 2
Giải Bẩm vươn đầu lưỡi liếm môi, anh ta vốn không bằng lòng chia sẻ những tin tức này với hòa thượng và Gia Thố vì anh ta cảm thấy cấp bậc của hai tăng nhân này không đủ, nhưng nghĩ lại cho dù mình có là thính giả cao cấp, nhưng mọi người cũng đừng chó chê mèo lắm lông vì đều là nhân bản vô tính cả thôi, cũng không có gì hay để giấu với chả giếm.
“Tôi vừa mới tiến vào nơi này ngay từ cái liếc mắt đầu tiên nhìn thấy cậu ta đã cảm thấy linh hồn của cậu ta vô cùng nhạy cảm, giống như vẫn luôn áp chế gì đó, hơn nữa sức mạnh linh hồn của cậu ta rõ ràng không nên là thứ mà người có thâm niên sở hữu, đây rõ ràng là khí tức của thính giả cao cấp, cho nên đây cũng là nguyên nhân Thất Luật anh nói với tôi những chuyện đó mà tôi lại chọn tin tưởng.
Vì tôi biết Tô Bạch vẫn luôn đi con đường cường hóa cơ thể, tôi không tin cuối cùng khi cậu ta thăng cấp thành thính giả cao cấp lại lấy cách đột phá cấp bậc linh hồn dẫn tới sự đột phá cơ thể, cái này hoàn toàn không có khả năng!”
Ánh mắt của hòa thượng vẫn luôn nhìn Tô Bạch ở bên ngoài, anh mấp máy môi nói: “Sắp mưa rồi, dựng cái ô cho Đại Bạch đi.”
Gia Thố gật đầu, đứng dậy cầm một cái ô trong phòng khách, sau đó đi ra sân bên ngoài phòng khách.
Hòa thượng và Giải Bẩm cùng nhau đứng dậy, đi đến bên này.
“Thật ra Hải Mai Mai có sưu hồn hay không cũng không có ý nghĩa lớn gì.” Hòa thượng thở dài một tiếng, nói tiếp: “Ngay khi cậu ta đeo mặt nạ lên, người chỉ đạo cậu ta làm việc và suy nghĩ chính là Lệ Chi, cho nên sau khi Lệ Chi bắt bé con đi sẽ làm thế nào, Hải Mai Mai hoàn toàn không biết, cho dù toàn bộ chuyện này thật ra đều là cậu ta chấp hành nhưng cậu ta cũng chỉ là một người ngoài cuộc.”
“Đây là hiển nhiên rồi, cho dù là thính giả cao cấp cũng hiếm khi có được tư cách tham gia vào trong chuyện của các thính giả cấp đại lão, huống chi cậu ta chỉ là một người có thâm niên.” Giải Bẩm phụ họa.
“Vừa rồi anh nói linh hồn của Đại Bạch đang tích lực, sẽ không phải sắp đột phá gì đấy chứ?” Hòa thượng hỏi.
“Thính giả cao cấp chia thành ba giai đoạn, sơ cấp, trung cấp và cao cấp, loại vừa mới thăng cấp như tôi ngay cả thực lực của thính giả cao cấp cũng không hoàn toàn hiểu rõ, ngay cả sơ cấp cũng không thể tính đến, thật ra cậu ta chắc hẳn cũng tương tự tôi thôi, nhưng nếu như lần này cậu ta lại có thể đột phá cấp bậc linh hồn một lần nữa, vậy rất có khả năng sẽ trực tiếp thăng cấp thành thính giả cao cấp sơ cấp đỉnh cao, vì cậu ta đi dòng cường hóa cơ thể. Cơ thể của cậu ta đã là sơ cấp, khuyết thiếu duy nhất chính là linh hồn, một khi linh hồn cũng được kéo theo, vậy sự tăng lên của thực lực là điều tất yếu.”
Hòa thượng nghe vậy cũng thở dài, thính giả cao cấp, khi nào mình mới có thể đột phá đây?
Gia Thó cũng có hơi thổn thức, đương nhiên, anh ta không biết thật ra ở trong thời điểm đó mình đã bước chân vào thính giả cao cấp rồi, vì chuyện Gia Thố tiến vào thính giả cao cấp này bản thân Tô Bạch cũng không biết nên hiển nhiên không có cách nào nói cho Gia Thố hay.
“Cậu ta đã chịu nhiều khổ sở như vậy, cũng là lúc đến phiên cậu ta được mỉm cười.” Hòa thượng ngẩng đầu nhìn bầu trời tối tăm: “Chịu đựng được đau khổ mới có thể nhìn thấy hương hoa. A di đà phật, ngã phật từ bi.”
Hòa thượng chắp hai tay thành chữ thập, đồng thời Gia Thố cũng chắp hai tay thành chữ thập.
Cơ thể của Tô Bạch nằm trong sân vẫn đang tổn hại, nhưng bởi vì hiệu quả của chiếc lá đã rút đi nên tổn hại không còn chuyển biến xấu hơn nữa, cơ thể cũng bắt đầu dần tự mình hồi phục.
Tô Bạch nhắm mắt với vẻ rất bình tĩnh, phần bình tĩnh này hình như vẫn là lần đầu tiên từ khi hắn tiến vào “lồng giam một ngày” này cho tới nay, thật ra từ lúc tiến vào thế giới chuyện xưa này cho tới bây giờ, hắn cũng không phải nhân vật chính, cho dù trừng phạt rơi lên người hắn.
Phát thanh muốn cải tạo hắn, coi đây là một sự thay đổi, cải cách đối với bản thân Tô Bạch, thay đổi và cách mạng có ý nghĩa gần. Khi được dùng lên người Tô Bạch, ngay khi Tô Bạch của quá khứ bị khai trừ và Tô Bạch mới xuất hiện, thật ra cũng tương đương với Tô Bạch ban đầu đã chết.
Nhưng cách mạng này không chỉ thay đổi mệnh của hắn mà càng là thay đổi mệnh của một nam một nữ đó, vì bọn họ đã tồn tại dựa vào ký ức của hắn.
Cho nên, ngay khi Tô Bạch sớm đã chọn cam chịu, cách mạng của phát thanh lại vẫn chưa thành công, vì Tô Dư Hàng ở trong ký ức của Tô Bạch vẫn luôn chống chọi, ngay khi hai bên đấu nhau, Tô Bạch vốn là nhân vật có cũng được mà không có cũng chẳng sao đột nhiên phát hiện ra vậy mà mình lại có chuyện có thể làm, bắt đầu hái đào của mình.
“Ầm!” Một tiếng nổ lớn truyền ra từ trong ý thức của Tô Bạch!
“Ầm!” Trong không gian đồng thời vang lên tiếng sấm, cơn mưa tầm tã đổ xuống!
Hòa thượng, Gia Thố và Giải Bẩm dường như đều cảm giác được sự khác thường trong tiếng sấm.
Mà lúc này, Tô Bạch trong ba hình ảnh cùng hé miệng nhẹ giọng nói: “Quá khứ của tôi, ký ức của tôi, tôi tặng lại cho các em trai trong dòng sông ký ức, tôi dẫn các em về nhà!”
Tô Bạch thời kỳ trẻ sơ sinh, Tô Bạch thời thơ ấu, Tô Bạch thời kỳ thiếu niên, đối với với Tô Bạch của hiện tại mà nói bọn họ quả thật là em trai của Tô Bạch hiện giờ, là người xa quê ở bên ngoài, mà bây giờ Tô Bạch sắp đánh thức bọn họ, dung hợp ý thức của mọi người lại làm một.
Cho dù ký ức trong quá khứ có mang tới đau khổ và chua chát, nhưng chí ít nó có thể trở nên hoàn chỉnh, hơn nữa từ nay về sau Tô Bạch không còn là quân cờ của người khác nữa!
“Vù!”
Trẻ sơ sinh mở mắt, đứa bé mở mắt, thiếu niên cũng mở mắt, cả ba Tô Bạch cũng đều mở mắt, đồng thời sáu người cùng đồng thanh hét lên đầy tức giận: “Cút ra khỏi ký ức của tôi!”