Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1295 - Chương 1295 Về Nhà 2

Chương 1295

Về Nhà 2


Đứng ở góc độ của Tô Bạch để xét, hận thù đối với Tô Dư Hàng rất rõ ràng, cũng rất sáng tỏ, loại hận thù này không cần dùng quá nhiều tính từ để miêu tả, nếu như có khả năng Tô Dư Hàng có thể chịu được mười phút dày vò, vậy Tô Bạch sẽ không chỉ cho ông ta chịu sự dày vò trong chín phút, như vậy đối với hắn mà nói chính là sự thất bại của mình.


Cũng vì vậy, ngay khi Tô Dư Hàng cảm thấy mình đã thắng rồi, Tô Bạch lại cảm thấy rất vui vẻ, vì sự dày vò thật sự là cho ông hy vọng rồi sau đó khiến ông thất vọng.


Không phải sao?


Trong nháy mắt, cơ thể của Tô Dư Hàng bắt đầu bùng cháy, đây là sự đốt cháy của huyết mạch, là sự đốt cháy của cơ thể, lúc này nhiều loại huyết thống trong người Tô Bạch bắt đầu xung đột và nổ tung, trong phút chốc biến thành xu thế thủy hỏa bất dung.


Mà bấy giờ, Tô Dư Hàng giống như đã hiểu ra gì đó, vẻ mặt trước thì kinh ngạc, sau đó là tức giận, đến cuối cùng hóa thành một vẻ bất đắc dĩ và dửng dưng.


Mình cũng bị đứa con trai này lừa rồi...


Nó lại dùng xu thế không chết không ngừng để thu hút sự chú ý của mình trước, sau đó kéo cổ thi lính Tần tới đánh giằng co với mình, nhưng thật ra, hai chuyện này đều là thủ thuật che mắt cả.


Cho dù là người trong lòng có kín đáo cỡ nào, có cẩn thận bao nhiêu, trải qua bước đệm không chết không ngừng của Tô Bạch lần đầu tiên, sau đó nhìn thấy kế hoạch chuẩn bị cổ thi lính Tần của hắn, đều sẽ theo bản năng coi nhẹ, thật ra Tô Bạch còn có một chuyện sau đó nữa, thậm chí sự lựa chọn đầu tiên và thứ hai của hắn đều là thuật che mắt để giấu đi mục đích thật sự của mình.


Hai con người, hai linh hồn, vốn đang trong xu thế trong cậu có tôi, trong tôi có cậu, Tô Bạch hiểu rõ cho dù Phát Thanh muốn giết chết Tô Dư Hàng cỡ nào, nhưng nó cũng sẽ không làm đến rõ ràng như thế, ngoài mặt chắc chắn sẽ xử lý công bằng.


Cũng vì thế, mình nhất định phải đối kháng với To Dư Hàng.


Thắng thua trong trận quyết đấu là thời gian mà ai kiên trì dài hơn, giống như một sự việc A, bây giờ mục tiêu đã thay đổi từ A thành B và C, B và C ở đây chính là Tô Bạch và Tô Dư Hàng, để khiến sự việc có thể tiếp tục tiến hành, vậy hai loại phân hóa ra từ trong A như B và C nhất định phải có một người tiếp tục tham gia vào trong sự việc.


Ai kiên trì được lâu hơn, người đó có thể thoát khỏi chuyện này, nhưng suy nghĩ ngược lại với nó, ai có thể khiến thời gian của người kia ngắn đi cũng có thể thoát khỏi chuyện này.


Cơ thể của Tô Bạch chính là một thùng thuốc nổ, trong đó chứa các loại huyết thống hỗn loạn, lại thêm cơ thể này cũng không phải cơ thể của thính giả cao cấp, chưa từng được tôi luyện và dung hợp qua, cũng vì thế, ngay khi Tô Bạch và Tô Dư Hàng giằng co trong thức hải, ngay khi hòa thượng vẽ trận pháp cho cổ thi lính Tần, Tô Bạch đã lén lút giở thủ đoạn với cơ thể của mình. Thủ đoạn này thật ra chỉ là một loại tính chất phụ, vì nó chỉ dùng để khiến bản thân có thể khống chế sự xung đột và bùng nổ của huyết mạch trong cơ thể, nhưng chắc chắn chuyện nổ tung này thật sự nhất định sẽ xảy ra.


Vì rất nhiều huyết thống của Tô Bạch đều là dựa vào sự điều tiết hài hòa cùng tồn tại chung trong linh hồn của chính hắn, ngay sau khi linh hồn của hắn ra ngoài, tương đương với một cây cầu mất đi trụ cầu, sụp đổ thật sự là điều tất yếu.


Mà trên thực tế, sắp xếp của Tô Bạch chỉ để khiến Tô Dư Hàng vui vẻ thêm vài giây.


“Ầm!”


Tô Dư Hàng cũng chính là cơ thể của Tô Bạch nổ tung, mà Tô Bạch đã dung nhập vào trong cổ thi lính Tần lại cảm giác được sức mạnh lôi kéo mình trước đó đột nhiên biến mất, sau đó giống như có một đòn thật mạnh giáng lên người mình.


[Thế giới chuyện xưa trừng phạt kết thúc...] Giọng nói của Phát Thanh vang lên.


Bản thân thế giới chuyện xưa trừng phạt không có phần thưởng, cho nên hiển nhiên không cần nhiều lời, chỉ cần cho bạn một thông báo là đủ. Theo góc nhìn của Phát Thanh, nếu thế giới chuyện xưa trừng phạt đã kết thúc vậy sự trừng phạt mà bạn nên nhận cũng đã nhận rồi, giống như người mãn hạn tù được phóng thích, bạn có thể kỳ thị anh ta, nhưng đãi ngộ công dân mà anh ta được hưởng vẫn sẽ như người bình thường.


Lần này, Phát Thanh vẫn đặc biệt nhắc nhở cũng coi như là cho Tô Bạch một viên thuốc an thần, dù sao trong thế giới chuyện xưa như “lồng giam một ngày” này, nếu như Phát Thanh không lên tiếng nhắc nhở kết thúc, rất có khả năng thính giả tham gia vào thế giới chuyện xưa này vẫn sẽ trì độn, cảm thấy mình vẫn chưa ra ngoài, nếu như lại chẳng hiểu tại sao phát điên giết người, vậy Phát Thanh sẽ trừng phạt hay là không trừng phạt đây?


Nhưng thật ra đối với Tô Bạch mà nói, chuyện này giống như một giấc mộng Nam Kha, đúng vậy, vì ngay khi hắn mở mắt, hắn phát hiện ra mình đang nằm trong quan tài.


Chẳng hiểu sao, trải qua sự dày vò và giãy dụa trong thế giới chuyện xưa “lồng giam một ngày,” đột nhiên nhìn thấy quan tài lại có một loại cảm giác quen thuộc và ấm áp.


Thế này thật sự giống như về đến nhà, mà quả thật là về đến nhà rồi.


Hắn duỗi tay gõ vào thành quan tài phát ra một tiếng vang, sau đó hắn nhắm mắt, bắt đầu ngủ.


Cát Tường nằm lười biếng trên bậc thềm bên ngoài đó nghe được trong quan tài truyền ra tiếng vang, trước ngẩng đầu lên, sau đó lại nằm phủ phục, nó biết Tô Bạch đã về.


Từ xa, Như Ý bước từng bước đi tới, ngay khi trong quan tài truyền ra âm thanh, Như Ý cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía quan tài một chút, nó nghĩ đến hàng xóm đã nằm hai mươi năm trong quan tài đó.


Chỉ là nó cũng không biết vị hàng xóm đó sau khi rời khỏi đây và giành được tự do, rất nhanh đã phát hiện thật ra mình đã chết từ lâu rồi.


Chương 1295

Bình Luận (0)
Comment