Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1306 - Chương 1306 Công Pháp Tu Luyện Của Quân Tần! 1

Chương 1306

Công Pháp Tu Luyện Của Quân Tần! 1


Sương mù lạnh giá bao phủ khắp bốn bề, thứ mang tới không chỉ đơn thuần là lạnh về mặt ý nghĩa, mà còn là một loại tĩnh mịch của tuyệt vọng. Trong băng tuyết, đến đâu cũng đều là thi thể bị đóng thành tượng băng. Vẻ mặt của bọn họ khác nhau, hoặc hưng phấn, hoặc tuyệt vọng, hoặc kinh sợ… muôn màu muôn vẻ. Nhưng cảm giác tổng thể được tạo thành lại như sặc mùi tối tăm và trào phúng tột cùng.


Trong đó có tinh linh, có người lùn, có Vampire, có nhân mã, cũng có cả con người, vừa liếc mắt nhìn qua, mắt thường đi qua nơi nào, nơi đó đều là thi thể lạnh băng. Ở nơi này lâu quả thật không phải là một chuyện khiến người thoải mái.


Bằng không, Tucker cũng sẽ không nhàm chán đến mức dùng trình độ về mặt trận pháp của mình đi khắp nơi nghiên cứu và đào hang. Nơi chứng đạo, cho dù đối với người canh giữ của nó mà nói cũng là một môn học vấn quen thuộc lại xa lạ. Ít nhất thì tiền nhân không phát hiện ra vị trí ngay trên đầu mình bây giờ có thể đánh thủng từ một bên, xuất hiện một mặt gương đồng.


Mà tấm gương đồng này còn có thể kết nối nơi chứng đạo phương Đông và phương Tây, biến sự cô độc thuộc về một cá nhân suốt thời gian dài thành sự cô độc thuộc về hai người, nhìn thì là sự thay đổi của một cộng một, nhưng trên thực tế cũng không đơn giản như thế.


Tucker nhìn cái chai rượu rỗng đã uống hết sạch bên cạnh mình. Anh ta không phải một người nghiện rượu, thậm chí trước khi vào nơi chứng đạo, thân phận của anh ta ở thế giới hiện thực thật ra là một học giả sinh vật học, cũng đã từng phát biểu luận văn trên tạp chí sinh vật học hàng đầu như “Nature” và “Cell.” Nếu như không phải tuổi còn quá trẻ, anh ta hoàn toàn có khả năng một mình đi tìm người đầu tư mở phòng thí nghiệm của mình, cũng vì thế, anh ta có thói quen làm việc nghỉ ngơi và sinh hoạt rất tốt, không, nói một cách chính xác thì là thói quen sinh hoạt gần như hà khắc.


Nghe nói trở thành thính giả vốn sẽ sinh ra sự thay đổi cực lớn trong cuộc đời bạn, nhưng sau khi tiến vào nơi này mới trên cơ bản hoàn toàn bái bai cuộc sống trong quá khứ của mình.


Đối với vấn đề có thể sống ở nơi này bao lâu, Tucker cũng không biết, thậm chí cho dù là ở trong giới thính giả phương Tây cũng có quá nhiều nghi vấn đối với nơi chứng đạo, trở thành người canh giữ của nó, lợi ích là thứ rất rõ ràng rồi, nhưng có một vấn đề nan giải khiến phần lớn thính giả phương Tây thích hợp trở thành người canh giữ đều chùn bước, đó chính là không ai biết các thế hệ người canh giữ đã chết thế nào.


Nếu anh nói một, hai người là chết bất đắc kỳ tử ở trong thế giới chuyện xưa, vậy cũng không sao cả, cũng rất bình thường thôi, nhưng cách chết với tần suất đổi mới cao như vậy, nhiều lắm hai năm, ít nhất thì một năm, thật sự khiến người không hiểu được. Chỉ là cho dù không có người nào xin thư trở thành người canh giữ mới, Phát Thanh vẫn sẽ trực tiếp bổ nhiệm bất cứ người nào, người bị bổ nhiệm hiển nhiên không có tư cách nói một chữ “không” này.


Tucker là người được bổ nhiệm tới đây, thân là một cường giả trung giai trong các thính giả cao cấp, anh ta không thể nói là hài lòng với sự sắp xếp này của Phát Thanh, cũng không thể nói là sợ hãi bao nhiêu. Nhưng dù sao con người cũng là một loại động vật cảm tính, ngay khi biết tuổi thọ của mình rất có khả năng chỉ còn lại một năm này cũng sẽ sinh ra một loại cảm giác thổn thức.


Anh ta ngẩng đầu lên nhìn tấm gương đồng trên đỉnh đầu mình.


“Ôi…”


Đã là ngày thứ bảy rồi, từ bảy ngày trước sau khi người ở đầu bên kia hỏi mình chuyện liên quan đến bia mộ, người đó cũng không còn xuất hiện trong gương đồng nữa, Tucker cũng cảm thấy có hơi khó hiểu. Người này lại không biết thứ chôn vùi trong bia mộ thật ra chính là phần thưởng lớn nhất dành cho người canh giữ, cũng là bữa ngon trước khi tử hình sao?


Dần dần, cơ thể Tucker dựa vào quan tài nằm xuống, lấy bệ cao sở hữu mười hai cỗ quan tài làm một khu vực trung tâm, không có băng giá bao phủ, nhưng nhìn từ bên ngoài vẫn mờ mịt một vùng trắng xóa.


Ở nơi sâu nhất là một sông băng, bên dưới sông băng lại là những bia mộ, thật ra kết cấu bố cục ở nơi chứng đạo phương Đông và phương Tây như nhau, tương đương với hai loại hình nhà giống nhau nhưng được trang trí khác nhau mà thôi.


Tucker vào nơi này sớm hơn Tô Bạch đại khái được ba tháng. Trong thời gian ba tháng này, anh ta đã lĩnh ngộ được năm bia mộ, tốc độ như vậy đã xem như rất nhanh rồi. Dù sao thứ mà thính giả cấp đại lão chôn xuống đối với người không phải thính giả cấp bậc đại lão mà nói, quả thật chính là phong cảnh ở một thế giới khác, xem hiểu và lĩnh ngộ được chúng quả thật rất khó.


Nhưng Tucker là song tu ma võ, trên người còn có huyết thống yêu tộc, vì sự đặc thù của anh ta cho nên phạm vi chọn lựa bia mộ của anh ta thật sự rất lớn. Đương nhiên, hiển nhiên thu hoạch cũng rất lớn. Trước khi tiến vào nơi này, anh ta là thính giả cao cấp sơ giai nhưng bây giờ đã nhảy vọt lên một giai, cũng thật không dễ gì.


Chỉ là phía sau cái bánh ngọt nâng cao cảnh giới thực lực này có khả năng ẩn giấu nguy cơ cực kỳ đáng sợ, Tucker không biết nguy cơ là gì, hơn nữa đồng nghiệp phương Đông đó của anh ta có khả năng còn biết ít hơn mình. Tucker đang cân nhắc có nên nói chuyện này cho hắn hay không, dù sao một mình mình lo nghĩ mà đối phương thì lại hào hứng vui vẻ mà sống, đối với mình hình như có hơi không công bằng?


Suy đoán của Tucker không sai, bảy ngày này Tô Bạch vẫn luôn ở chỗ sâu trong hoàng tuyền, cả người ngồi xếp bằng, kiên trì như vậy suốt một tuần.


Ngọc tỷ nước Điền trên đàn tế vẫn tiếp tục lơ lửng, ánh sáng rực rỡ tản ra kích hoạt bia mộ của Từ Phú Quý tiếp tục duy trì trạng thái của nó. Mà trong bảy ngày này, cuộc sống của Cát Tường và Như Ý vẫn không thay đổi, thật ra hai con mèo vẫn có hơi bất mãn vì trước đó Tô Bạch cố tình giữ đám thính giả đó ở lại nơi này, rồi cuối cùng ép rời đi. Có khả năng đối với hắn mà nói, giết những người có thâm niên này hay không không có sự khác biệt, nhưng đối với hai con mèo đen này mà nói, chuyện này lại được xem là cơ hội chơi đùa hiếm có trong cuộc sống của tụi nó.


Chương 1306

Bình Luận (0)
Comment