Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1308 - Chương 1308 Cơ Thể Dung Hợp! 1

Chương 1308

Cơ Thể Dung Hợp! 1


Mọi người còn chưa thật sự trải nghiệm được cái nóng oi ả của mùa hè thì cơn mưa to đầu tiên đã tới, toàn bộ bầu trời Giang Tô giống như bị chọc thủng, khắp cả tỉnh trên cơ bản đều đang chìm trong cơn mưa lớn, phần lớn các chuyến bay cũng vì vậy mà bị hoãn ở một mức độ nhất định, người tuổi hơi cao một chút chắc hẳn có thể đoán ra được là sắp tới màu mưa rồi đây.


Nhưng trong nhà lão Phương ngược lại vẫn bình yên như thế, dù sao người ở trong nhà cũng là hai vị tăng nhân nên muốn huyên náo cũng khó. Lại thêm Phật Gia trải nghiệm cuộc sống đã kết thúc viên mãn, dùng một loại cách thức cực kỳ tự nhiên thăng cấp thành công trên cầu vượt, cũng không cần tiếp tục mặc quần áo hoa hòe hoa hoét như lưu manh trà trộn khắp nơi nữa.


Nhưng bình yên cũng phải có điều kiện, ví dụ như bây giờ, cơn mưa bên ngoài đang xối xả nhưng trong nhà lại tràn ngập cảm giác nóng nực.


Trên bức tường xung quanh cũng có thêm vết cháy sém và lõm xuống, như thể vừa mới trải qua một trận đại chiến, vô cùng hỗn loạn, lại liên tưởng đến sự kiên cố của nhà lão Phương, có thể tạo thành tổn thất ở mức độ này ít nhất cũng phải là thính giả cao cấp ra tay mới được.


“A di đà phật.” Hòa thượng dường như đã mệt đến hư thoát ngồi lên sô pha, duỗi tay bưng cốc trà, lòng bàn tay còn hơi run rẩy.


Mà Phật Gia vừa mới tắm xong từ trong nhà vệ sinh đi ra lại trông có vẻ sảng khoái hơn rất nhiều, lúc này làn da trên người anh ta cũng tản ra một loại màu đồng cổ lạ thường.


“Vất vả rồi Thất Luật.” Ngược lại cũng không phải Phật Gia không có lương tâm, người ta giúp mình hộ pháp để mình dung hợp với cơ thể lính Tần quả thật đã cố hết sức mình rồi.


Hòa thượng phất tay, ý bảo không cần khách sáo, chí ít thì hiện tại hòa thượng thật sự không còn sức khách sáo với anh ta.


“Ha ha.” Phật Gia ngồi xuống sô pha nhìn vách tường xung quanh, trong lòng tính toán ngày mai mình phải sửa lại mới được, ở nơi này lâu như vậy quả thật cũng có cảm tình rồi, cho dù không có khả năng hoàn toàn khôi phục lại nguyên vẹn, vì dù sao mỗi một viên gạch một mái ngói trong nhà lão Phương cũng không phải vật thường, nhưng ít nhất tu sửa mặt ngoài ngược lại cũng không phải vấn đề to tát gì.


Phật Gia không đơn thuần là linh hồn rời khỏi cơ thể vốn có của mình để đoạt xác giống như ông Thẩm, mà là thoát khỏi ma khu của mình trước rồi lại cưỡng chế dung hợp với cơ thể lính Tần, được xem là coi cơ thể lính Tần thành chất dinh dưỡng và xương cốt của mình để hấp thu, mà không đơn giản là lấy cơ thể lính Tần làm chủ, cho nên lượng công việc và độ khó hiển nhiên cũng lớn hơn rất nhiều.


“Ôi, Thất Luật, tôi vừa phát hiện ra hình như cơ thể này không thuần thiên nhiên.” Phật Gia đã dung hợp và hấp thụ cơ thể lính Tần hiển nhiên cũng có kiến thức sâu sắc đối với cơ thể lính Tần.


“Ồ, là Tần Thủy Hoàng nhân bản vô tính ra sao?” Thất Luật nghỉ một lúc cuối cùng cũng đã lấy lại sức.


“Nói thật với anh, cơ thể này mang tới cho tôi cảm giác chắc hẳn không phải từ trong bụng mẹ đã như thế, mà rõ ràng có dấu vết lớn lên mới tu luyện, là từng bước thăng cấp, cảm giác cấp bậc rõ ràng.”


Hòa thượng nghe vậy lại rơi vào trầm tư.


“Còn nhớ cái lần anh và Đại Bạch ở khách sạn Nam Kinh thảo luận ngày trước không?” Phật Gia tiếp tục hỏi: “Chính là cái lần các anh đều quấn khăn tắm thảo luận về thời đại Tiên Tần ấy.”


“Điểm chú ý của cậu thật lạ.” Thất Luật đáp.


“Bây giờ đại khái có thể nhìn ra được, cho dù là người Tần năm đó cũng là dựa vào lớn lên tu luyện mà ra, chứ không phải vì gene ở thời đại ấy mạnh mẽ hơn gen của con người bây giờ.”


“Cái này không dễ nói.” Hòa thượng nói với vẻ không chắc chắn: “Dù sao bần tăng cũng không tin ở thời đại đó, một người lính bất kỳ cũng có thể tu luyện ra cơ thể khủng khiếp như vậy.”


“Sao lần này không phân tích lưu loát được như lần trước?” Phật Gia hỏi.


“Điều kiện đã biết quá ít mà thôi, hơn nữa có rất nhiều chuyện thật ra cũng chỉ là mới đầu khá đơn giản, vì không gian lớn, chỗ xoay chuyển nhiều, có thể thoải mái suy đoán, nhưng nếu cứ tiếp tục chất đống ý tưởng và chứng thực lại không dễ dàng đến vậy.”


“Bộ dáng này của anh giống như gần đây tham gia hội thảo luận nghiên cứu Phật giáo nhiều rồi, lúc nói chuyện cũng mang theo ý tứ báo cáo chính thức.” Gia Thố trêu chọc.


Hòa thượng gật đầu: “Ngoại trừ nói suông và tiếng phổ thông ra, tôi còn có thể làm thế nào được nữa? Thật sự phải giống như thầy pháp đi tuyên truyền giáo lý thu hút tín đồ sao?”


“Vậy bên trên sẽ không đồng ý đâu.” Phật Gia bưng một cốc trà lên uống một ngụm.


Hòa thượng liếc mắt nhìn anh ta, có hơi buồn cười bảo: “Tôi tùy tiện nói cũng không sao cả, người bên trên thật sự để ý là bên cậu cơ.”


Phật Gia sững sờ, sau đó đáp: “Nói cũng rất có lý đấy.”


“Đúng rồi, nếu cậu đã biết anh ta là tu luyện ra, vậy cậu có thể nhận được công pháp tu luyện không?” Hòa thượng hỏi, sức hút của công pháp Tiên Tần hiển nhiên cực lớn, đến cấp bậc này như bọn họ, đồ trong cửa hàng Wechat của Phát Thanh đã không còn gì đáng giá nữa.


Chương 1308

Bình Luận (0)
Comment