Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1311 - Chương 1311 Khoe Khoang 2

Chương 1311

Khoe Khoang 2


Cho dù là kiêu ngạo như Cát Tường, lúc này ở trước mặt Tô Bạch vững như thép cũng không nổi giận một chút nào.


Tới bên cạnh quan tài của mình, Tô Bạch thả Cát Tường xuống, sau đó dựa người ngồi xuống bên quan tài, châm một điếu thuốc, hắn không vội hút mà kẹp trong ngón tay nhìn nó cháy như thế.


Vòng một cương thi cổ là dựa vào nền móng huyết thống cương thi của bản thân Tô Bạch lại thêm truyền thừa trên bia mộ của Từ Phú Quý, và rất nhiều “tài nguyên” không thiếu tiền trong hoàng tuyền xây lên. Đối với Tô Bạch mà nói, độ khó để hoàn thành vòng một cương thi cổ thật sự không lớn, dù sao thiên thời địa lợi nhân hòa đều chiếm hết rồi, nếu đã như vậy còn không hoàn thành được, vậy không bằng tìm đậu hũ đâm đầu vào chết còn hơn.


Nhưng vòng hai cương thi cổ sau đó là nặn phách, Tô Bạch tạm thời vẫn chưa có cách nào cả, đầu tiên, linh hồn của mình vì chia cắt khỏi cha mình trong thế giới chuyện xưa lần trước để lại di chứng, thương thế linh hồn vẫn chưa hồi phục, cho nên điều kiện nặn phách vẫn chưa hoàn thiện, đây là điều kiện căn bản vẫn chưa hoàn thiện, về phần khi thật sự muốn hoàn thành vẫn cần nhiều công tác phối hợp hơn.


Trong hoàng tuyền có nhiều thi thể vong hồn không đếm xuể có thể cung cấp để hoàn thành vòng một cương thi cổ nặn thể, nhưng cũng có cương thi đủ lớn mạnh để mình hấp thụ, lấy thi hồn của bọn họ cưỡng chế đắp lên, hoàn thành cương thi cổ vòng hai của mình.


Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, nếu như thứ nổi lên trong hoàng tuyền là mấy cỗ quan tài cổ, bên trong đều là những đại cương thi, vậy một người canh giữ như Tô Bạch làm việc cũng gặp phiền phức lớn.


Nhưng cho dù bây giờ đã hoàn thành vòng một rồi, cơ thể và tinh thần này của mình thật sự có thể tạm thời đi hoành hành các nơi, cho dù linh hồn mình vẫn chưa hồi phục, nhưng đối diện với sự tồn tại là thính giả cao cấp sơ giai, hắn thật sự không có gì để sợ cả.


Các người có thể kết nối với không gian xung quanh sinh ra các loại BUFF gia tăng, còn tôi dựa vào cơ thể mình để đánh nhau, ai thua ai thắng, thật sự chưa nói trước được.


Nghĩ đến đây, Tô Bạch cũng không khỏi cười khổ, mình làm việc, đặc biệt là về mặt lựa chọn cường hóa quả thật quá hiệu quả rồi, thế này cũng giống như với trước đây mình chọn cường hóa huyết tộc nhưng lại không tốn thời gian đi học ma pháp Huyết tộc vậy, bây giờ mình đã là thính giả cao cấp nhưng vẫn không tốn bao nhiêu suy nghĩ đi nghiên cứu độ ăn khớp của mình với không gian.


“Này, có thành quả rồi hả?” Giọng nói truyền tới từ trên đầu.


Tô Bạch ngẩng đầu lên nhìn đã trông thấy anh em ở đơn vị bên cạnh đang cầm một cốc mì ăn liền, vừa ăn vừa nhìn mình ở bên này.


Cuộc sống nhỏ này trải qua không tồi đấy.


“Một cốc cuối cùng rồi, người tới chứng đạo lần tới phỏng chừng cũng không nhanh như vậy.” Đối phương có hơi thổn thức bảo.


Đối với Tucker mà nói, mì ăn liền thật sự rất dễ làm, xung quanh đều là băng tuyết, mình dùng sức mạnh làm tan chảy rồi đun sôi lên là được.


Về phần Tô Bạch ở bên này, nếu lấy nước hoàng hà úp mì thì hắn ăn không vô nổi, rất có khả năng ăn rồi còn có thể tìm ra thịt vụn thêm món bên trong mì.


“Cậu đói không?” Tucker ăn xong mì ăn liền đang uống nước dùng.


“Có hơi.” Tô Bạch rất thành thật đáp.


“Ừm.” Tucker rất hài lòng với câu trả lời của Tô Bạch, bất cứ việc gì cũng cần so sánh, mình có mì để ăn mà Tô Bạch lại không có gì cả, loại cảm giác này hình như khiến mì trong tay mình lập tức trở nên càng ngon miệng hơn.


“Muốn ăn không?” Tucker lắc cốc mì ăn liền trong tay, bảo: “Vẫn còn ít nước dùng này.”


Đây là khoe khoang, khoe khoang trắng trợn.


Hai thính giả cao cấp đại nhân ở đây lại cần dựa vào một cốc mì ăn liền để tiến hành khoe khoang, nhưng quả thật vẫn có thể hiểu được.


“Muốn.” Tô Bạch quả thực rất muốn, tuy rằng đã cố hết sức làm đến mức tịch cốc, nhưng ăn cơm đã là thói quen tập thành nhiều năm như vậy rồi, hơn nữa, hưởng thụ hương vị thật sự quá khó có thể thay thế được.


“Đáng tiếc cậu không uống được.” Tucker rất nghiêm túc nói, sau đó cúi đầu tiếp tục húp nước.


“Ha ha ha…” Tô Bạch bật cười.


“Ha ha ha…” Tucker cũng bật cười.


Hai người đều cảm thấy rất thú vị, loại đối thoại nên xuất hiện giữa các bạn học ở nhà trẻ này bây giờ lại xuất hiện giữa hai người bọn họ.


Tucker đặt cốc mì rỗng xuống, thuận tay vốc nắm tuyết xoa lên miệng mình, nói với vẻ hơi phiền muộn: “Không được ăn rồi.”


“Anh muốn ăn gì?” Tô Bạch hỏi.


“Pizza, cho dù là pizza vị sầu riêng mà tôi ghét nhất thì bây giờ tôi vẫn muốn ăn! Bít tết, gà rán, coca, trứng cá muối, mấy thực phẩm rác rưởi và lượng cholesterol cao mà trước đây tôi rất ít đụng vào, nhưng bây giờ nếu xuất hiện ở trước mặt tôi, tôi xin thề có kêu tôi đổi tín ngưỡng cũng được!”


“Ồ, tôi nhớ rồi.” Tô Bạch rất nghiêm túc nói với anh ta.


“Hửm? Cậu nhớ là có ý gì?” Tucker có hơi không thể giải thích được.


“Đột nhiên tôi nhớ ra mình vẫn còn một phần thưởng có cơ hội có thể tiến vào thế giới chuyện xưa lần trước.” Tô Bạch vỗ đầu cố tình làm ra vẻ mới nhớ ra: “Bối cảnh thế giới chuyện xưa đó là thời đại trung cổ Tây Âu, có sinh vật tà ác ở trận doanh hắc ám nhưng cũng có thị trấn nhỏ của nhân loại. Tôi nghĩ, tôi chắc hẳn có thể ăn được rất nhiều món ngon ở nơi đó, ừm, còn có rượu vang bản địa chỉ quý tộc mới có thể uống nữa chứ.”


“Vậy cậu hỏi tôi muốn ăn gì để làm gì?” Tucker không hiểu, hỏi.


“Khi tôi đang ở đó ăn gà rán, bít tết, trứng cá muối, coca… ặc, hình như coca cũng không được, tóm lại là khi tôi ăn những món đó, tôi sẽ nghĩ đến anh ở đây lại không thể ăn được gì cả, đến lúc đó, thức ăn tôi nhai trong miệng sẽ trở nên càng ngon miệng hơn.”


Mặt của Tucker nhăn lại, nói trong sự bất mãn: “Đáng ghét, đồ ma quỷ nhẫn tâm nhà cậu!”


Chương 1311

Bình Luận (0)
Comment