Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1316 - Chương 1316 Kinh Sợ! 1

Chương 1316

Kinh Sợ! 1


Nơi cực bắc của thế giới nhân loại, ngoại trừ hoang vu thì chính là hoang vu, nhưng cho dù là ở nơi như vậy cũng không thiếu tình cảnh các thế lực đấu đá nhau. Rất lâu trước đây, Rừng Tuyết ở nơi cực bắc thật ra chính là địa bàn thiên nhiên của các sinh vật hắc ám. Ở đó gần như đã trở thành thiên đường của bọn họ. Chà, khi đó cách gọi sinh vật hắc ám và trận doanh hắc ám thật ra vẫn chưa xuất hiện, vì ở thời kỳ đó, những sinh vật như người sói, Vampire này thật ra đều sống dưới ánh mặt trời. Bọn họ có phạm vi thế lực của mình, hơn nữa còn là phạm vi thế lực rất rõ ràng.


So với nơi được gọi là quốc gia Huyết tộc ẩn náu trong thành phố nhân loại như của vương tử điện hạ, Huyết tộc của khi ấy có thể giới hạn khu vực xây dựng thành phố thậm chí là dựng rất nhiều tòa thành tự lập vương quốc, dưới tay có rất nhiều nô lệ và tùy tùng nhân loại để bọn họ sai khiến và coi làm đồ ăn.


Chỉ là sau này tòa thánh Vatican liên tiếp triển khai rất nhiều cuộc Thập Tự Quân viễn chinh, không chỉ kỵ sĩ thánh điện và các giáo chủ đại nhân trong tòa thánh dốc toàn sức lực, mà toàn bộ các quốc gia nhân loại cũng gần như ủng hộ toàn lực, mà loại khu vực có dấu hiệu của sinh vật hắc ám rõ ràng này lại trở thành đối tượng thanh trừng trọng điểm của bọn họ.


Vô số kỵ sĩ thánh điện nhuộm máu sa trường, hồng y và tổng giám mục cũng chết không biết bao nhiêu, thậm chí còn có truyền thuyết giáo hoàng sử dụng cấm chú cuối cùng nổ tung kéo theo địch cùng chết, về phần binh lính nhân loại bình thường càng là thi thể chất đầy đồng, trả cái giá cực kỳ nặng nề.


Nhưng chính vì những cái giá to lớn này mới có được tòa thánh như hiện tại và địa vị của con người, sinh vật hắc ám, tên như ý nghĩa, có những mô tả là về thuộc tính năng lượng của bọn họ, nhưng thật ra phần lớn vẫn là vì bây giờ bọn họ chỉ có thể kéo dài hơi tàn trong bóng tối.


Chuyện xưa này thật ra có điểm tương đồng rất lớn với Cơ Tử xuất chinh, vương triều họ Chu năm đó bị lật đổ, thành lập nên nhà Ân, nhưng ở thời kỳ đó, cho dù là từ đất đóng đô của vương triều nhà Chu đi chưa đến vài bước đã là địa bàn của man tộc, là khu vực của dị tộc, thế này cũng đủ để thấy tình hình năm đó tệ bao nhiêu.


Hoàng thất nhà Chu tượng trưng cho nền văn minh rực rỡ của Hoa Hạ, chỉ cần đứng trên tường thành trông về nơi xa, chính là lá cờ của các dị tộc và các bộ lạc man tộc khác nhau, họ nói tiếng chim thậm chí không có văn tự ngôn ngữ, làm ra các loại chuyện cầm thú khiến đạo đức hoàn toàn không thể chấp nhận được.


Sau đó, nhiều thế hệ vua nhà Chu đã lãnh đạo hoàng tộc của mình và các nước chư hầu dưới quyền đi thảo phạt liên tục trong nhiều năm, không biết bao nhiêu thế hệ Cơ Tử đã vùi thây nơi chiến trường, cuối cùng mới đánh đuổi được man tộc và dị tộc ra khỏi phạm vi thế lực của mình. Hoàng Đế chiến Xi Vưu là thần thoại truyền thuyết, sau này đại thống nhất của Tần Thủy Hoàng thật ra chính là để thiết lập một loại thống nhất về mặt chính quyền, còn người chân chính xây dựng toàn bộ vòng tròn văn hóa và phạm vi thế lực vẫn là thời đại Chư Cơ đổ máu đó.


Ví dụ, vào thời Chu Hiếu Vương, tổ tiên nhà Tần là Tần Phi Tử vì nuôi ngựa có công nên được vua Chu phong là chư hầu. Sau này một mạch Doanh thị vẫn luôn phấn đấu trên chiến tuyến chống lại Tây Nhung, sau được phong làm chư hầu. Cơ nghiệp của nước Tần cũng là từ giai đoạn đầu mọi người cùng nhau cởi trần đánh với dị tộc mới làm nên, về phần Xuân Thu Chiến Quốc sau này lại càng giống như mọi người đi đánh giặc ngoại bang hơn, cuối cùng các anh em bắt đầu đóng cửa tranh nhau ngai vàng của lão đại.


Trên tấm bia đá trước cổng thành thành Khải Hoàn khắc họa chuyện xưa về Thập Tự Quân chinh chiến với sinh vật hắc ám ngày trước, đương nhiên cậu chủ Tô không có lòng nào nhớ lại vinh quang hiển hách thuộc về thành Khải Hoàn, hắn chỉ đứng ở nơi này đọc chuyện xưa trên bia đá như đọc truyện cổ Grimm một lượt.


Sau đó cậu chủ Tô phủi tay, đi vào thành.


Thật ra không cần hỏi người cũng không cần điều tra ngầm, nhà thờ chính là công trình kiến trúc cao nhất trong thành Khải Hoàn, cho dù anh đứng ở ngoài thành vẫn có thể nhìn thấy nóc của nhà thờ.


Cho nên Tô Bạch đi thẳng vào, khi bóng người của hắn xuất hiện trong khu vực nội bộ sâu nhất của nhà thờ một cách rất đột ngột, mấy vị giáo sĩ đại nhân đang họp đều sững sờ.


Đôi bên thậm chí lập tức rơi vào trong sự yên tĩnh dài đến mấy chục giây.


Nhưng rất nhanh, một vị giáo sĩ đại nhân đã định lớn tiếng cảnh báo, hai vị khác một người triệu hồi thánh quang, một người triệu hồi quả cầu lửa trực tiếp phát động tấn công với Tô Bạch, sau đó, hai vị giáo sĩ đại nhân dẫn đầu tấn công trực tiếp hóa thành sương mù máu tán đi.


Vị giáo sĩ đại nhân vừa mới gân cổ lên định hô hào thì âm thanh trong họng lại biến thành nôn khan, rõ ràng đã bị lại dứt khoát và tàn nhẫn đó của Tô Bạch chấn nhiếp.


Sau khi ngồi tàu cao tốc quen rồi, giờ lại ngồi trên xe lửa màu xanh lục thật sự rất khó làm quen, ví dụ Tô Bạch sau khi đã quen với Phát Thanh truyền tống lại trải qua trận pháp truyền tống theo cách khác vẫn cảm thấy có hơi khó chịu, nhưng cũng may chỉ là khó chịu mà thôi.


Ra khỏi trận pháp truyền tống, xung quanh có hai kỵ sĩ thánh điện và vài giáo sĩ phụ trách duy trì trận pháp vận hành, ngay khi bọn họ nhìn thấy người từ trong trận pháp bước ra là Tô Bạch cũng đều sững sờ, sau đó hai vị kỵ sĩ thánh điện lập tức lao thẳng tới.


Chương 1316

Bình Luận (0)
Comment