Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1323 - Chương 1323 Cinderella Cạn Lời 2

Chương 1323

Cinderella Cạn Lời 2


Tô Bạch đang xử lý con thỏ bên bờ suối, thủ pháp của hắn rất dịu dàng, nhưng dưới thủ pháp dịu dàng này, con thỏ lại đang bị xử lý rất sạch sẽ, đây là một loại tương phản hoàn toàn. Ngay khi anh chỉ nhìn con người, anh sẽ cảm thấy người đàn ông trẻ tuổi này giống như đang đánh dương cầm, đường nét thật dịu dàng ôn hòa, nhưng nếu nhìn tổng thể, cộng thêm con thỏ đang bị xử lý đó, lại sẽ cảm thấy người đàn ông này là một đồ tể máu lạnh, không, thậm chí có khả năng đối phương hoàn toàn coi giết chóc và tra tấn thành một loại sinh hoạt, thậm chí là một loại nghệ thuật.


Lửa đã nhóm lên, cá và thỏ đều đang mắc trên giá nướng, không có gia vị nên sự mong đợi của Tô Bạch ở bọn chúng không cao cho lắm, nhưng so với cuộc sống ở nơi chứng đạo, có thịt cá tươi roi rói đã được tính là một sự hưởng thụ rất không tồi rồi.


Mà ngay lúc này, cuối cùng Tô Bạch cũng để ý thấy nói chuyện lâu như vậy rồi, chỉ còn lại một cái đầu mà vẫn còn có thể kiên trì nói chuyện lâu như thế, đột nhiên hắn cảm thấy Cinderella rất không dễ dàng, cho nên quyết định mở miệng bảo: “Rõ ràng Vatican các cô có sức mạnh giữ lại tôi, vậy tại sao không giữ tôi lại giết?”


Có được sự hồi đáp của Tô Bạch, Cinderella rõ ràng có một loại cảm giác kích động, lập tức đáp: “Đó là vì anh chỉ là một con cá nhỏ, mà mục tiêu của chúng tôi là con cá lớn. Anh có chết hay không cũng không sao cả, có giữ anh lại hay không cũng không có ý nghĩa. Anh đi rồi, mang theo truyền thừa và sức mạnh của tên đó trên người anh rời đi, vậy tiếp theo đây, tòa thánh chúng tôi có thể hoàn toàn giải quyết sạch sự phiền phức để lại cả nghìn năm này!


Vì chúng tôi hoàn toàn không thể giết được người đó, cho dù có sử dụng cách gì đi chăng nữa đều không thể giết được anh ta, nhưng lần này anh ta đã truyền sức mạnh của mình vào cơ thể anh, anh ta đã tự hủy hoại nền móng của mình, vậy cái chết cách anh ta đã không còn xa nữa.”


Tô Bạch gật đầu, ý bảo mình đã hiểu, sau đó nở nụ cười, nói: “Thật ra, anh ta vốn phải chết.”


“Nhưng thiếu một mắt xích như anh, anh ta không thể chết được.”


“Nửa năm trước, khi một nhóm người chúng tôi xuất hiện ở thế giới này, thật ra các cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi đúng không?” Tô Bạch vừa lật con thỏ nướng vừa nói.


“Đúng, vì chúng tôi tin chắc rằng trong các anh chắc chắn sẽ có một truyền nhân của anh ta, cho nên tòa thánh phái tôi đi đánh thức, hóa thân ra nhiều Cinderella gia nhập vào trò chơi này, nhưng sức mạnh chân chính của tòa thánh lại không hoạt động chút nào, chúng tôi cho các anh không gian, chúng tôi cho các anh thời gian, chúng tôi cho các anh đủ điều kiện, để người đó chọn ra truyền nhân của mình.”


“Nghe qua thật không dễ dàng gì.” Tô Bạch thở dài.


“Tất cả đều là vì Chúa.”


Tô Bạch duỗi tay xé một miếng thịt thỏ, chưa chín cho lắm, nhưng hắn vẫn nhai nhóp nhép, so với thịt thỏ chưa chín, thứ càng khó nuốt hơn hắn không biết đã ăn bao nhiêu lần rồi.


“Thật ra, ở đây có một chỗ phản logic, ồ, cũng không phải phản logic mà có khả năng là đứng ở vị trí khác nhau, cho nên phương hướng suy luận có hơi khác nhau, nói như vậy đi, tôi là một con cá nhỏ, người bị giam trong nhà ngục đó là con cá to, vậy các cô thuộc loại nào?


Thuộc tín đồ trung thành của Chúa sao?


Cô cũng đã nói, vị đó bị giam trong nhà lao Vatican được một nghìn năm rồi, nhưng các cô không có cách nào giết chết anh ta, vậy trước đó vị trí của các cô đối với Chúa là gì?


Chúa là đấng vô tư, toàn năng và vĩ đại.


Câu nói này rất tương tự với một câu “thiên địa bất nhân, để vạn vật tự sinh tự diệt” ở phương Đông chúng tôi, thật ra, đổi một góc độ để suy nghĩ thì tác dụng của các cô đối với Chúa có phải chỉ là dùng để giám sát vị ở trong nhà lao đó hay không?


Rất có khả năng, Chúa không để ý đến việc các cô truyền được bao nhiêu giáo lý ở thế giới này, cũng không để ý bản thân mình có thêm bao nhiêu tín đồ, ông ta sáng tạo ra các cô, chỉ là muốn đưa một người mà mình muốn giám sát vào trong tay các cô, rất có khả năng, đây chính là ý nghĩa tồn tại thật sự của các cô ở thế giới này.


Tôi là con cá nhỏ, con cá lớn đã cho tôi thứ bảo toàn tính mạng nên anh ta suy yếu, anh ta sẽ bị các cô giết chết, vậy một khi anh ta bị giết chết rồi, Chúa giữ lại các cô còn có tác dụng gì?”


Tô Bạch vừa quay con thỏ vừa ung dung bảo, dầu trên con thỏ không ít, đã bắt đầu nhỏ xuống.


“Lại nói một chút đi, đối với Chúa mà các cô thường gọi, tôi thật sự hiểu nhiều hơn các cô đấy, hứng thú tồi tệ của ông ta, sự trở mặt vô tình của ông ta, tôi đã được trải nghiệm rất nhiều rồi.”


Cinderella sững sờ.


Tô Bạch lại xé một miếng thịt thỏ, mùi vị không tồi, tuy rằng không có sự thêm vào của gia vị nhưng hương vị thuộc về hoang dã này vẫn có, hắn cảm thấy rất hài lòng.


“Không có khả năng, chúng tôi là tín đồ của chúa, chúng tôi trung thành với...”


“Tin tôi đi, người đó thật sự không cần tín đồ gì đâu, ông ta chỉ cần tính cốt truyện, một khi người đó chết, ha ha, có xác suất rất lớn thế giới này của các cô cũng sẽ kết thúc theo.”


“Anh cho rằng tôi sẽ tin lời anh nói sao?” Cinderella nhìn chằm chằm vào Tô Bạch, chất vấn.


“Tùy cô thôi.” Tô Bạch xé một miếng thịt thỏ đưa đến bên miệng Cinderella: “Ăn không?”


“...” Cinderella.


Chương 1323

Bình Luận (0)
Comment