Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 134 - Chương 134 Quỳ Xuống, Há Miệng Cắn

Chương 134

Quỳ Xuống, Há Miệng Cắn


Cương thi vương đứng tại chỗ không nhúc nhích.


Có thể ngay cả chính bản thân Tô Bạch cũng không có ý thức được, con dao găm mà hắn rút ra được từ giường hồ yêu, rốt cuộc là một lợi khí như thế nào.


Có thể khiến cho hồ yêu lấy làm công cụ mài răng, làm sao có thể là phàm vật?


Thậm chí, bởi vì quanh năm suốt tháng bị hồ yêu lấy ra để mài răng, điều này dẫn đến cho bên trên con dao găm ẩn chứa nồng nặc yêu khí, yêu khí và sát khi là hai loại năng lượng thuộc tính khác biệt. Sau khi Tô Bạch dồn hết sức, lực liều mạng đâm con dao găm sắc bén vào trong người cương thi vương, yêu khí trên dao găm nhận lấy kích thích từ sát khí trong người cương thi vương mà bộc phát, trực tiếp dẫn trên hai luồng năng lực cường đại đang ở trong cơ thể cương thi vương bắt đầu hỗn chiến.


Hiện tại cương thi vương cảm thấy thân thể nó giống như một thùng thuốc nổ, lại giống như là một quả khí cầu, có loại cảm giác sắp nổ, vì thế, nó không dám nhúc nhích, cũng không dám động đậy.


Hiện tại cho dù Tô Bạch biến quẫn cảnh của cương thi vương, hắn cũng không có biện pháp gì, bởi vì chính bản thân hắn đều sắp rơi vào trạng thái ý thức mơ hồ, tử vong chỉ cách hắn một tầng lụa mỏng, đưa tay chạm nhẹ liền có thể xuyên thủng.


Tô Bạch ngẩng đầu lên nhìn mập mạp, tỉnh cảnh quỷ dị trước mắt khiến cho Tô Bạch có chút không dám tin. Vào lúc này, tên mập mạp chết bầm nhảy dựng lên, điều này có nghĩa, trước đó anh ta quỳ xuống phần lớn là do diễn kịch. Tên mập mạp chết bầm này quả thực không có năng lực dẫn dắt đạo thiên lôi thứ hai, trên thực tế anh ta đã mất đi một đạo cụ, mất đi vật trung gian, mập mạp không tiếp tục dẫn dắt, anh ta có tiêu hao sức lực, thế nhưng không đến mức vừa đi mấy bước liền quỳ xuống, hiển nhiên trước đó mập mạp dự định đánh bài chuồn, đánh không lại vậy thì chạy, nhiệm vụ chủ tuyến 1 thất bại bị trừ 300 điểm cốt truyện, điều này không vấn đề gì, mập mạp anh có đủ, bảo vệ mạng sống mới là quan trọng nhất.


Chẳng qua cục diện thay đổi, nếu chạy trốn thì có chút ngốc, lúc này mập mạp cắn răng hạ quyết tâm, cắn vào đầu lưỡi của chính mình, phun ra một ngụm máu lên thanh kiếm gỗ đào, trong miệng lẩm bẩm gì đó. Trong giây lát, kiếm gỗ đào tỏa ra ánh sáng màu đỏ yếu ớt.


- Lại ăn của ông đây một kiếm!


Mập mạp lại một lần nữa cầm kiếm xông tới cương thi vương.


Trong miệng cương thi vương khẽ quát một tiếng, nó không dám để cho những con cương thi xung quanh đối phó với Tô Bạch, bởi vì nó sợ Tô Bạch liên lụy đến con gao găm này, dẫn đến thế cân bằng trong người nó bị phá hư, thế nhưng để những con cương thi xung quanh đối phó với mập mạp, nó vẫn có thể làm được.


Chỉ là mập mạp cũng là nhân tinh, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, trước đó lôi điện bổ sai cương thi, thật ra không phải do sai lầm tự thân của mập mạp mà là do năng lực của anh ta không đủ, cộng thêm việc dùng ngoại vật làm vật trung gian dẫn dắt lôi điện, mập mạp có thể khống chế lôi điện bổ về phía cương thi mà không phải là trên nóc nhà, đây đã là sự cố gắng lớn.


Cho nên, lúc này đối mặt với một đám cương thi chen nhau đến, mập mạp cũng không liếc mắt lấy một cái, trực tiếp ném thanh kiếm gỗ đào đang lóe ra ánh sáng màu đỏ về phía cương thi vương.


Ánh mắt cương thi vương ngưng lại, nó muốn dùng sát khí của mình để ngăn cản, thế nhưng chỉ cần nó hơi sử dụng sát khí, cơ thể nó lập tức trở nên sôi trào lên, điều này khiến cho nó không thể thi triển được năng lực của mình. Kiếm gỗ đào trực tiếp đâm trúng trán của nó, cương thi vương chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, trong nháy mắt nó mất đi sự khống chế với nguồn năng lượng bên trong cơ thể mình. Hiện tại, năng lượng của hai bên đã hoàn toàn mất đi trói buộc ban đầu, giống như hai đứa nhỏ bừa bãi đánh lộn nhau trong người cương thi vương.


Loại lực lượng này đối kháng, quan trọng nhất chính là cương thi vương không có cách nào tiêu hóa yêu khi, hơn nữa yêu khí này yếu hơn sát khi trên người nó, cho nên cương thi vương không giữ được thăng bằng nữa.


Rất nhanh, thân thể của cương thi vương bắt đầu bốc cháy, ngọn lửa màu xanh và ngọn lửa màu đen bắt đầu cháy trên người nó, cương thi vương há miệng, phát ra những tiếng gầm thét, đối với cương thi vương mà nói, đây là một loại tra tấn thống khổ, hơn nữa chính bản thân nó cũng hiểu rõ, chính mình căn bản không chống đỡ được bao lâu.


Cho dù Tô Bạch sắp chết rồi, tay của hắn vẫn giữ chặt lấy dao găm, hỏa diễm theo dao găm một đường thiêu đốt lên người Tô Bạch, đây là một loại đau đớn từ sâu trong linh hồn, kích thích Tô Bạch ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng hét thảm.


Hoặc có thể nói đây là một loại hồi quang phản chiếu, cho dù ngay cả cương thi vương cũng không có cách nào kiên trì được trong ngọn lửa này, chứ đừng nói đến người đang ở trạng thái sắp chết như Tô Bạch.


Ngọn lửa đốt cháy không chỉ thân xác mà còn là linh hồn, linh hồn hai bên bởi vì ngọn lửa này mà bắt đầu giao nhau, trong đầu song phương xuất hiện một số hình ảnh trong trí nhớ của đối phương.


Tô Bạch nhìn thấy thi thể được mai táng trong mộ tướng quân, bởi vì một lần kẻ trộm mộ mở ra quan tài mà khiến cho xác chết vùng dậy, biến thành cương thi, nó giết sạch những kẻ trộm mộ, sau đó sinh ra khát vọng với máu tươi, nó rời khỏi ngôi mộ, qua bên ngoài giết người hút máu, nó bị Lâm Chính Anh lúc trẻ đả thương, may mắn có thể chạy trốn về trong mộ tướng quân.


Từ trong trí nhớ của Tô Bạch, cương thi vương nhìn thấy Tô Bạch bị huyết đỉa hút máu, Tô Bạch đắm chìm trong ảo giác, thân thể bị hút sạch máu, cuối cùng dẫn phát thi độc trong người hắn bắn ngược lại, kích phát ra huyết thống cương thi.


Về phần làm sao Tô Bạch có thể thu hoạch được huyết thống Vampire, làm sao cân bằng được hai loại huyết thống này, cương thi vương không có nhìn thấy được trong trí nhớ của Tô Bạch, cho dù nó đã cố gắng tìm kiếm.


Bởi vì nó không nhìn thấy, Phát Thanh Khủng Bố cũng sẽ không cho nó nhìn thấy.


Nếu như nó nhìn thấy, nó sẽ không là một cương thi trong thế giới chuyện xưa này, một lòng nghĩ đến việc trả thù Lâm Chính Anh.


Không phải mỗi NPC trong thế giới chuyện xưa đều có năng lực và tư cách giống như ông chủ cửa hàng tiện lợi trong thế giới chuyện xưa của Tô Bạch lần trước, biết mình đang ở trong một thế giới như thế nào, biết mình rốt cuộc là loại nhân vật gì, đồng thời chủ động chống lại Phát Thanh Khủng Bố, đến cuối cùng, ông ta dĩ nhiên thất bại. Ông ta chống lại Phát Thanh Khủng Bố, điều này cũng tăng kịch tính cho thế giới chuyện xưa, nhưng đến cuối cùng, ông ta tùy hứng để Tô Bạch và Sophie thoải mái vượt qua nhiệm vụ.


Bởi vì hai người bọn họ thể hiện ra sự tôn trọng ông ta, đối với ông chủ cửa hàng tiện lợi mà nói, điều này là đủ rồi.


Cho dù ông ta có thất bại khi chống lại Phát Thanh Khủng Bố, nhưng ít nhất ở trong chi tiết nhỏ này, ông ta vẫn có năng lực tự quyết, nhất là khi đối với Phát Thanh Khủng Bố mà nói, Phát Thanh Khủng Bố luôn muốn xây dựng một thế giới chuyện xưa tràn ngập kích thích, như vậy ông ta liền cố ý để cho thế giới chuyện xưa kia…Kết thúc theo kiểu đầu voi đuôi chuột.


Cương thi vương không thể tìm ra nguyên nhân hai loại huyết mạch trên người Tô Bạch, hiện tại cũng không có thời gian để nó đi tìm hiểu, hai tay nó giữ lấy cổ Tô Bạch.


- Đến cắn ta, ta cho người bản nguyên!


Chương 134

Bình Luận (0)
Comment