Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 135 - Chương 135 Nhập Ma

Chương 135

Nhập Ma


Cương thi vương dự định để Tô Bạch hút bản nguyên của chính mình, trước làm giảm lượng sát khí trong người nó, sau đó để sát khí và yêu khí đạt được trạng thái cân bằng, lại đem yêu khí bài trừ ra khỏi cơ thể, về phần nó để cho Tô Bạch hút bản nguyên của sát khí cũng không có gì quan trong, chờ sau khi bài trừ hết yêu khí đáng chết này, nó lại đem Tô Bạch ăn.


Tất cả đều vẫn thuộc về nó.


…….


Lúc này da thịt của Gia Thố biến thành màu đen, hiển nhiên, độc tố đã không ngừng xâm nhập, từ da vào máu, thậm chí hiện tại có khả năng bắt đầu xâm nhập vào trung khu thần kinh.


Thật ra tình huống của anh ta rất giống Tô Bạch, vốn dĩ Tô Bạch cho rằng chỉ cần trấn an đám cương thi bị mặt trăng máu làm cho xao động một chút là được, nào ngờ lại có một con cương thi vương trà trộn trong đó, kết quả thiếu chút nữa xảy ra chuyện không thể ngăn cản.


Bên Gia Thố, vốn dĩ anh ta cho rằng mình chỉ cần trấn áp đám yêu tà mà Lâm Chính Anh đã phong ấn, giết một người răn trăm người, nhưng đột nhiên xuất hiện một con rết vô cùng giảo hoạt khiến cho Gia Thố bị mắc lừa.


Mắt Gia Thố chậm rãi mở ra, lúc này hai mắt anh ta đều là màu đen, không chút ánh sáng nào, trống rỗng, vô hồn.


Sau khi con rết kia cắn Gia Thố, nó trở nên uể oải, nằm co quắp ở đó, nhưng đôi mắt âm độc không ngừng nhìn chằm chằm Gia Thố, nó biết nhân loại này không chống đỡ được bao lâu, nó muốn nhìn thấy người này chết!


Xung quanh, những yêu tà bị phong ấn bắt đầu reo hò, giống như đang chờ đợi một bữa tiệc thịnh soạn.


Gia Thố nhìn xung quanh, thật ra cái gì anh ta cũng không nhìn được, thế nhưng anh ta có thể cảm nhận được sự vui vẻ của những yêu tà này.


- Làm càn!


Gia Thố quát to một tiếng, sau đó độc tố trên người anh ta nhanh chóng thu lại.


- Tâm ta hướng Phật là đủ, thân thể ta ngại gì nhập ma.


Ở cao tăng Mật tông thường xuất hiện trường hợp lúc đầu đại sư đắc đạo, sau đó bỗng nhiên nhập ma. Đây cũng là bởi vì con đường tu đạo của bọn họ quá mức cực đoan, Phật giáo trung nguyên khác với bọn họ, bọn họ giống như một thanh kiếm, đi thẳng không lùi, vì lẽ đó, khi bọn họ đến một điểm cực đoan, ngược lại rất dễ dàng đi vào một cực đoan khác, lúc này Gia Thố chuẩn bị nhập ma.


Đối với người truy cầu Phật giáo như Gia Thố mà nói, nhập ma chính là sự hy sinh và từ bỏ to lớn của anh ta, cũng không phải nói sau khi nhập ma liền vĩnh viễn không có cơ hội tu thành chính quả, trong Phật giáo không phải không có trường hợp ma đạo thành phật, thế nhưng khó khăn là rất lớn.


Chẳng qua Gia Thố không chút do dự nào làm ra lựa chọn này, nguyên nhân chỉ bởi những yêu tà này dám ở trước mặt anh ta làm càn như thế!


Đúng thế, chính là bởi một nguyên nhân đơn giản như thế, một động cơ đơn giản, anh ta từ bỏ con đường trước đó, trực tiếp nhập ma.


Trong nháy mắt, khi anh ta nhập ma, độc tố hóa thành chất dinh dưỡng cho thân ma, thấm vào thân ma, màu đen trong mắt của Gia Thố mất đi, thay vào đó là màu xám.


Anh ta đứng lên, ánh mắt đảo qua con rết đang run lẩy bẩy cùng với những chiếc bình khác.


Lần này con rết thật sự sợ hãi, không phải là giả bộ, bởi vì nó không có cách nào giả bộ, tất cả những yêu tà bị phong ấn bên trong đều im lặng, thậm chí bên trong tràn đầy hơi thở ngột ngạt.


- Các ngươi rất tốt!


Gia Thố trầm giọng nói:


- Các người đều phải chết.


Lúc này, Gia Thố không quan tâm đây là “đồ cất giữ” nhiều năm của Lâm Chính Anh, chúng nó khiêu khích tôn nghiêm của anh ta, anh ta nhất định phải trừng phạt, Gia Thố chỉ nhận đạo lý này, giống như trước đây đám người Trát Tây rời khỏi Tây Tạng, anh ta cũng đã nói, lần sau bọn họ trở về, nếu bị anh ta nhìn thấy, anh ta sẽ giết chết bọn họ. Sau đó, lần gặp mặt tiếp theo của bọn họ, sư huynh muội đồng môn xa cách trùng phùng, trực tiếp chém giết, không chút cò kè mặc cả.


Cho nên, tuy Gia Thố còn trẻ, cả người giống như ánh nắng, cho người ta cảm giác chất phác chính trực, nhưng trước đó Tô Bạch thân cận với hòa thượng hơn, bởi vì Tô Bạch hiểu, hòa thượng giỏi về đối nhân xử thế, tuy có đôi khi cũng sẽ làm ra chuyện “sư huynh, mượn một bước nói chuyện”, sau đó liền ôm sư huynh đụng vào đâu đó, nhưng so với Gia Thố, hòa thượng coi như nhập thế.


….


Ngọn lửa thiêu đốt linh hồn, giống như muốn ép khô sinh mệnh của Tô Bạch, sau đó khiến hắn hoàn toàn tan thành mây khói, không nói đến linh hồn, có lẽ thân thể hắn cũng không lưu lại bất kỳ dấu vết gì.


Chẳng qua khi cương thi vương giữ lấy bả vai của Tô Bạch, hướng Tô Bạch đến cổ nó, gần như là phản ứng theo bản năng, trong lúc nguy cấp, bản năng cầu sinh khiến Tô Bạch há miệng lộ ra hai chiếc răng nanh, tuy hiện tại huyết thống Vampire đã ở vào trạng thái sụp đổ, thế nhưng không thể thừa nhận, khi con người ta ở trước cánh cửa tử vong sẽ có khả năng bạo phát ra tiềm lực khó mà lường được.


Tô Bạch không làm cho cương thi vương thất vọng, khi nó chủ động thu hồi sát khí phòng ngự trên người nó, thậm chí là chủ động thả lỏng thân xác mình, nó nhanh chóng cảm nhận được có hai chiếc răng nanh sắc bén đâm vào cơ thể mình…


Đâm vào trong cơ thể…


Cương thi vương chủ động đem bản nguyên và sát khí của mình cho Tô Bạch qua cắn nuốt, nó nhất định phải làm như thế, cũng chỉ có thể làm như thế.


Khi sát khí của nó tiến vào trong cơ thể của Tô Bạch, ngọn lửa sinh mệnh sắp tắt của Tô Bạch lại bắt đầu cháy rừng rực, có một tư thái vô cùng điên cuồng, giống như trên cánh đồng cỏ khô hạn lâu ngày, bỗng nhiên có một mồi lửa, lúc này lửa lan tràn ra.


Thời gian dần trôi qua, ngọn lửa trên người cương thi vương và Tô Bạch trở nên yếu đi, đây là sau khi sát khí trên người cương thi vương truyền đến Tô Bạch, hai luồng sức mạnh trong cơ thể nó trở nên thăng bằng, từng làn khói xanh không ngừng tỏa ra từ trên người cương thi vương, đây là nó bắt đầu phóng thích yêu khí ra ngoài.


Mà lúc này, ánh mắt của Tô Bạch càng lúc càng sắc bén, hắn dĩ nhiên biết vừa rồi hoặc nói đúng hơn là hiện tại hắn đang đảm nhiệm dạng nhân vật gì.


Trên trời sẽ không rớt đĩa bánh xuống, nếu quả thật rớt xuống cũng sẽ đập chết người, đạo lý này, Tô Bạch sớm đã hiểu, hơn nữa hắn không tin tưởng chính mình được nhân vật chính trong tiểu thuyết võ hiệp, không lý do gì lại được người ta truyền công.


Sau khi cương thi vương hóa giải xong yêu khí, nó phát ra một tiếng gào thét vô cùng dữ tợn, đẩy Tô Bạch ra, để răng nanh của Tô Bạch rời khỏi cổ mình, hai tay vẫn giống như chiếc kìm, chế trụ bả vai Tô Bạch.


Hiển nhiên, cương thi vương dự định tiến hành bước tiếp theo, sát khi bản nguyên vô cùng quý giá, nó dĩ nhiên không có khả năng từ bỏ, cũng không từ bỏ được.


Lúc này, mập mạp còn đang bị mười mấy con cương thi đuổi theo, anh ta hoàn toàn không có cách nào, Tô Bạch chỉ có thể dựa vào chính mình, hiện tại mập mạp có chút chú ý đầu, không chú ý đuôi, trên người anh ta chồng chất vết thương, có khả năng lớn đã nhiễm thi độc.


Cương thi vương há miệng trực tiếp cắn vào bả vai Tô Bạch, sau đó cắn rách một miếng thịt.


Tô Bạch buồn bực không lên tiếng, bình tĩnh nhìn cương thi vương cắn xé thân thể mình.


Chương 135

Bình Luận (0)
Comment