Chương 1346
Quan Tài Cổ Ai Cập Trong Phòng Thí Nghiệm! 2
Mập mạp duỗi tay chạm vào lớp màng phía trước này, không cảm giác được bất cứ lực cản gì, sau đó cả người anh ta đều xuyên qua nhưng cũng không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì cả.
Lúc này cơ thể từ từ rơi xuống, mập mạp vốn đang trôi nổi lại đứng hai chân trong phòng thí nghiệm.
Anh ta là một đạo sĩ chứ không phải nhân viên nghiên cứu khoa học, cho nên trong phòng thí nghiệm này có thiết bị gì đại khái dùng để thí nghiệm ở phương diện nào thì anh ta cũng không nhìn ra được manh mối gì.
Nhưng sau khi tiến vào, ánh mắt của mập mạp lập tức bị ba cỗ quan tài ở góc trái tận cùng của phòng phí nghiệm bắt đầu từ tường đồng xanh thu hút.
Phòng thí nghiệm cần làm thí nghiệm, nhỏ dùng đến ruồi giấm hoặc là chuột bạch, lớn thì dùng đến tinh tinh, nhưng thứ trước mắt này rõ ràng càng đẳng cấp hơn, chỉ nhìn hình thức của ba cỗ quan tài này đã mang tới cho người một loại cảm giác cao lớn rồi.
Mập mạp duỗi tay vuốt cằm mình một cái, vì ngâm trong nước nên râu mình cũng không loạn chút nào nhưng mập mạp vẫn theo thói quen làm ra động tác này.
Ba cỗ quan tài, về mặt phong cách hoàn toàn khác nhau, một cỗ tương tự với kiểu dáng quan tài của Pharaoh trong kim tự tháp Ai Cập cổ đại, được xếp ngay chính giữa, một cỗ là quan tài chạm đá phương Tây, vì bên trên có điêu khắc nhân vật truyền thuyết thần thoại Hy Lạp cổ, còn có một cỗ thuộc kiểu phong cách Trung Quốc cổ đại, trước cao sau thấp, hơn nữa ở giữa lót gì đó, tương tự với quan tài trong phim cương thi Hồng Kông vài năm trước.
Trong ba cỗ quan tài có khả năng chẳng có gì cả, nhưng cũng có khả năng có đặt gì đó.
mập mạp không dám đụng vào cỗ quan tài đó trước, anh ta biết rõ có một vài thứ nếu dính phải hơi người sống sẽ rất có khả năng sẽ lập tức kích hoạt sự thay đổi của nó, mập mạp thân là truyền nhân của Đạo gia cũng không tự tìm đường chết đến vậy.
Nếu nơi này đã bị anh ta phát hiện vậy nó chắc chắn cũng không có cách nào mọc chân mà chạy mất tăm được, mập mạp hoàn toàn có thể tìm cơ hội tới đây thêm lần nữa, ví dụ như tìm đám người hòa thượng, hoặc là thêm một Đại Bạch cũng chẳng sao.
Bây giờ mập mạp vẫn chưa biết Đại Bạch đã thành viên chức mất rồi.
Anh ta lại nhìn xung quanh, cảm thấy nơi này chắc chắn chính là chỗ mà cha mẹ của Đại Bạch từng ở trước đây, hoặc là một nơi từng sử dụng, nhưng rất dễ nhận thấy, hiện tại bọn họ đã không thể dùng nơi này được nữa, nhưng nếu mình có thể phát hiện ra bí mật và mục đích trong đó, chắc hẳn có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Tuân theo sự sắp xếp của Phát Thanh để trở thành thính giả Phát Thanh xuất sắc nhất dưới lá cờ của Phát Thanh và học hỏi con đường mà mấy thính giả không nghe lời kia đã đi cùng thành quả lấy được, mập mạp cảm thấy hai thứ này cũng không mâu thuẫn gì, anh ta không dự định phản kháng Phát Thanh, nhưng nhìn nhiều cũng không phải chuyện xấu, chuyện tương lai ai mà biết được?
Chỉ là ngay khi mập mạp liếc mắt nhìn một vòng vừa mới quay người lại, đột nhiên anh ta cảm thấy sau lưng lạnh toát, mập mạp vốn rất nhạy cảm với chuyện này lập tức lùi lại một bước, ánh mắt nhìn về phía trước.
Hai thi thể thợ lặn vốn trôi nổi ở lối vào cửa đồng xanh lúc này lại bồng bềnh đến tận bên này, khoảng cách kéo gần rất nhiều, là vì mình không đóng cửa cho nên dòng nước chảy ngược vào đây dẫn đến việc bọn họ cũng xông vào đây luôn sao?
Trong lòng mập mạp nhanh chóng suy nghĩ, nhưng hai cỗ thi thể dường như cũng không định cho anh ta thời gian suy nghĩ quá nhiều, ngay khi bọn họ lại gần lớp màng chắn đó, trên thi thể đột nhiên xuất hiện sự thay đổi rõ ràng, trên người hai thi thể một nam một nữ đó bắt đầu hiện lại bộ đồ thợ lặn, trên người thậm chí còn tản ra sức sống.
Ngược lại trong lòng mập mạp bình tĩnh hơn hẳn vì anh ta biết đã xảy ra chuyện gì rồi. Hình như hai cỗ thi thể này bị bùa giấy và lời hứa vừa rồi của mình làm cảm động, bây giờ giống như đang truyền tin cho mình, có hơi giống với hình thức báo mộng, vì mập mạp có đạo hạnh cao cho nên khi bọn họ trao đổi với anh ta có thể dùng cách như thật như ảo này.
Loại hiện tượng này tương tự với hồ yêu hoặc là vong hồn báo ơn, hoặc là người xưa từng chết ở đây, kết quả vong hồn vẫn còn mang theo lòng thương xót, nhắc nhở thế hệ sau phòng ngừa thế hệ sau cũng gặp phải bất trắc giống mình. Đương nhiên, vong hồn đại từ đại bi kiểu này quả thật rất ít, đại đa số vong hồn chết oan chỉ mong sao sau này người tới đây cũng cùng chết bất đắc kỳ tử ở đây để chơi với anh ta, trong thôn xóm Trung Quốc có rất nhiều truyền thuyết về quỷ chết chìm cũng tương tự với ý nghĩa này.
“Văn Lệ, rốt cuộc ở đây đã xảy ra chuyện gì, sao dưới đáy nước lại có thể có một phòng thí nghiệm được?” Thợ lặn nam gỡ mặt nạ bảo hộ của mình ra hỏi.
Thợ lặn nữ cũng từ từ gỡ mặt nạ bảo hộ của mình ra: “Chúng ta phải tranh thủ thời gian lên trên báo cáo, không, chúng ta phải mau đi thôi…”
Trong cửa đồng xanh dưới đáy hồ Lô Cô giấu một phòng thí nghiệm, loại hiện tượng siêu tự nhiên này rõ ràng không phải thứ mà hai thợ lặn bình thường có thể lý giải và chấp nhận được, cái này giống như người thường thấy quỷ vậy, trừ khó tin ra thì còn có khủng hoảng vô tận nữa.
Thợ lặn nam dường như muốn thể hiện chút dũng khí và sự bình tĩnh của mình trước mặt thợ lặn nữ, nhưng rất nhanh, trên mặt anh ta đã xuất hiện vẻ sợ hãi hơn, gần như hét lên chói tai: “Chạy mau, cỗ quan tài ở giữa đó… nó đang động…”
Lúc này, mập mạp quay đầu nhìn về phía đặt quan tài đó, cỗ quan tài ở giữa chính là cỗ quan kiểu Ai Cập.
Lúc này, quan tài thật sự có hơi chấn động nhẹ, hình như bên trong có thứ gì đó đang rất nôn nóng muốn chui ra…