Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1348 - Chương 1348 Đau Trứng 2

Chương 1348

Đau Trứng 2


Bây giờ mập mạp khóc không ra nước mắt, thậm chí anh ta càng liều mạng phát lực bơi lên hơn, sức của dòng chảy ngược lại hất văng và xoay anh ta về, cũng vì thế, mập mạp có thể nhìn thấy xác ướp vẫn đang đứng trong phòng thí nghiệm phía sau mình.


Toàn thân xác ướp từ trên xuống dưới được bọc bởi lớp vải màu trắng nhưng vì thời gian đã quá lâu rồi nên băng vải đã sớm biến thành màu đen vàng, hơn nữa còn đang không ngừng tản ra mùi hôi thối tởm lợm nồng nặc từ trên người.


Mập mạp nhớ lúc mình vừa mới vào không hề có mùi thối, rõ ràng là vì hai thợ lặn tiến vào đây ngày trước thật sự chỉ là một con tôm nhỏ, hoàn toàn không cần vị trong quan tài đó ra tay, trực tiếp nằm bên trong ngoắc ngón tay cũng đủ để giải quyết bọn họ rồi, mà mập mạp của hiện tại, chà, đúng là một con tôm bự.


“Bà mẹ nó chứ!”


Mập mạp cũng bị ép phát điên rồi, đối với thính giả mà nói, bọn họ là một loại người có tinh thần phản kháng nhất, bọn họ biết rất rõ tính quan trọng của tính mạng mình, nhưng dưới sự mài giũa và rèn luyện của Phát Thanh cũng càng biết rõ có đôi khi nếu ngay cả dũng khí quyết đánh đến cùng và liều mạng một phen còn không có, vậy mạng của anh rất khó mà giữ được.


Chỉ là ngay khi mập mạp buông hai cỗ thi thể ra định so chiêu với xác ướp đó thì phía bên cửa đồng xanh đó đột nhiên truyền tới tiếng vang trầm thấp.


“Ầm… ầm… ầm…”


Ba tiếng vang nặng nề vang lên, mập mạp cảm giác dòng nước vốn đang chảy ngược cực nhanh cũng dừng hẳn lại, xác ướp đó lộ ra hai con mắt như hạt gạo màu xanh lục qua lớp băng vải của mình, sau khi nhìn về phía mập mạp lại nhìn về bên cửa đồng xanh kia.


Tình huống gì nữa đây?


Mập mạp quay đầu nhìn ra phía sau lại phát hiện một cô gái đang đứng bên cửa đồng xanh, ngón áp út trái của cô ta đang gõ ở nơi đó một cách rất tùy hứng, vẻ mặt và thái độ rất tự nhiên này tự mang theo một loại khí chất coi thường tất cả.


Cô gái lớn lên rất đẹp, nói một cách chính xác thì rất phong tình, giống như ca sĩ trên sân khấu Thượng Hải ngày xưa, mỗi một ánh mắt, một nụ cười đều có thể gãi vào tâm hồn của đàn ông.


Xác ướp dường như đang do dự lại như đang chần chừ, anh ta nhìn mập mạp rồi lại nhìn cô gái đó, cuối cùng hai cánh tay hơi giơ lên, băng vải trên người cũng như đột nhiên sống lại, hóa thành những con rắn độc màu trắng vây quanh cơ thể anh ta, không ngừng quanh quẩn ở đó.


Mà cô gái đó thì lại hơi nhíu mày, rõ ràng lời cảnh cáo vừa rồi của mình không có được sự chấp thuận chân chính của xác ướp, đối phương không biết bị giam ở nơi này đến ngu người rồi hay đã xảy ra chuyện gì mà thật sự muốn ra tay với mình.


Cô gái phát ra một tiếng thở dài, rõ ràng đang ở trong nước nhưng tiếng thở dài đó của cô ta lại không ngừng vang vọng trong không gian bên trong cửa đồng xanh.


Khi tiếng thở dài vẫn chưa hoàn toàn tan biến hết hẳn, cô gái vốn đứng bên trên cửa đồng xanh chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trong phòng thí nghiệm, hơn nữa còn đứng trước mặt xác ướp.


Rắn độc màu trắng trên người xác ướp giống như lập tức bị kích thích, điên cuồng lao về phía cô gái, đồng thời bọn chúng cũng đang bốc cháy, kịch độc phun ra thậm chí còn ăn mòn cả không gian.


Loại độc này đã vượt qua cảnh giới về độc mang ý nghĩa bình thường, nó thậm chí có thể đầu độc linh hồn, cũng có thể đầu độc không gian mà không còn đơn giản là phá hỏng cơ thể người nữa. Ví dụ một vài người cường hóa hệ tinh thần mạnh mẽ chân chính, bọn họ có thể cuộn lên một cơn lốc tinh thần, có thể khiến gạch ngói căn nhà bay hết lên trời trông giống như cơn gió lốc thật sự.


Bây giờ mập mạp vẫn mang vẻ mặt ngơ ngác như cũ, tối nay mình thật sự nhận được nhiều túi quà lớn quá, nhiều đến mức anh ta cũng hơi khó tin, trước thì mình thật sự tìm được túi tò to mà cha mẹ Tô Bạch để lại ngày trước, sau đó túi quà bự Ai Cập cũng được gửi đến, sau đó lại xuất hiện một túi quà người đẹp lớn lên mê người hơn nữa còn phong tình.


Chỉ là, ba túi quà này cho dù là cái nào thì mập mạp cũng không thích thú mở ra, điều này khiến sự tự tin vừa mới tiến cấp thành công của anh ta lập tức suy sụp hơn không ít, lăn lộn ở giới nào thì chơi trong giới đó, trước đây khi mình lăn lộn ở giới người có thâm niên cũng ủng hộ các thính giả cao cấp ầm ầm và gọi họ là đại nhân, mập mạp tự nhiên cảm thấy thính giả cao cấp vô cùng lợi hại, nhưng bây giờ đợi mình lăn lộn thành thính giả cao cấp rồi, giới mà mình tiếp xúc lập tức khác hẳn đi, mình lại thành tầng thấp nhất trong cái giới này, trừ phi mập mạp nhàm chán đến mức bằng lòng đi cày cảm giác tồn tại trong giới người có thâm niên ra, bằng không loại cảm giác áp chế và cấp bậc này chắc chắn sẽ bầu bạn với anh ta rất lâu, trừ phi anh ta leo lên trên trong giới thính giả cao cấp.


Nhưng, sắc tâm khỏe hơn lá gan người, mập mạp là một tên háo sắc và anh ta cũng không hề che giấu sự háo sắc của mình, anh ta khác với loại người có tính cách lạnh lùng phát triển thành OCD như Tô Bạch, anh ta vẫn luôn có một trái tim bao dung, cho dù là trước đây ra ngoài làm việc với Tô Bạch và đám người hòa thượng, anh ta cũng thích gọi một vài cô gái bán hoa địa phương tới khách sạn quan tâm, an ủi và hỏi han quần chúng.


Cũng vì thế, bây giờ mập mạp vẫn rất có lòng dạ nhìn chằm chằm vào miệng của cô gái người ta, cái miệng nhỏ đó thật sự rất dụ dỗ người, nếu có thể ăn thì…


Độc tố hóa thành từ chất độc màu trắng bổ tới mặt, không gian xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo cả đi, nhưng cô gái kia lại trực tiếp há miệng, hút thẳng độc tố đáng sợ đang phả tới trước mặt vào trong miệng mình, ngay sau đó, từ trong lỗ mũi mê người và tinh xảo đó phun ra một sợi khí trắng nhạt, mà gương mặt cô gái cũng lộ ra vẻ hưởng thụ giống như đang hút thuốc vậy.


Mập mạp cúi đầu nhìn người anh em bên dưới mình sau đó lại nhìn cái miệng nhỏ mà trước đó còn cảm thấy rất mê người của cô gái đó, đột nhiên cảm thấy trứng của mình có hơi run nhẹ…


Chương 1348

Bình Luận (0)
Comment