Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1349 - Chương 1349 Bốn Người Lại Tụ Họp! 1

Chương 1349

Bốn Người Lại Tụ Họp! 1


Vẻ mặt ban đầu của mập mạp là nhìn thấy người đẹp, sau đó lại thành vẻ mặt nhìn thấy khủng long, đợi khi cô gái đó hoàn toàn hút khô xác ướp thành một cái xác khô chân chính rồi từ từ hóa thành tro bụi, thì vẻ mặt của mập mạp lại như trông thấy ma quỷ.


Trong lúc nhất thời, suy đoán của anh ta về thực lực của cô gái đã có sự nhảy vọt liên tiếp về cấp bậc, trước là thính giả cao cấp trung giai, sau đó là thính giả cao cấp cao giai, tiếp sau đó lại phát hiện ra vẫn không đúng, đây rõ ràng là thính giả cao cấp nữ cường cách chứng đạo chỉ còn thiếu một bước nữa!


Cô gái dường như rất hưởng thụ loại cảm giác này, dù sao trong thế giới hiện thực, sinh vật loại hình phi thính giả có thực lực mạnh và cấp bậc sinh mệnh cao như thế thật sự quá ít, cho dù có thì mọi người cũng giấu đi không muốn người khác biết, muốn tìm ra cũng rất phiền lòng, mà bản thân lại không thể tùy tiện đi đồ sát thính giả cao cấp làm thức ăn, cô ta cũng không gánh nổi cơn giận của Phát Thanh đâu.


Lúc này, ánh mắt của cô gái liếc về hai cỗ quan tài còn lại với vẻ hơi bất mãn, mập mạp cách đó rất xa thậm chí còn có thể cảm giác được tiếng hít khí lạnh của hai vị nằm trong hai cỗ quan tài đó.


Nhưng dường như cô gái cảm thấy đồ ngon phải từ từ hưởng thụ, hôm nay hút một người là đủ rồi, lần sau đợi lúc không nhịn được nữa lại tới hút một người khác, như vậy mới có thể đỡ thèm.


Dù sao hai thứ này cũng không ra khỏi cánh cửa đồng xanh này được, con chuột nhỏ trong phòng thí nghiệm mà một nam một nữ đó thiết kế ra chắc chắn không thể chạy ra ngoài.


Sau đó, ánh mắt của cô gái nhìn về phía mập mạp.


Mập mạp sững sờ, sau đó lộ ra nụ cười mỉm rất gượng gạo, cho dù vì miệng hé ra làm nước hồ chui tọt vào trong khoang miệng nhưng mập mạp cảm thấy mình nhất định vẫn phải thể hiện thiện chí của bản thân.


“Anh, đi theo tôi.” Cô gái duỗi tay chỉ vào mập mạp.


Mà mập mạp đột nhiên lại có loại cảm giác người ta vốn nhắm vào mình!



Tiền vàng tung bay, hai ngôi mộ đơn giản được dựng ở nơi đó như vậy, mập mạp đọc kinh văn siêu hồn coi như là tiễn hai thợ lặn này một đoạn đường cuối cùng.


Tục ngữ nói, tốt với người thì người sẽ tốt với mình, đây là quy tắc rất nghiêm khắc truyền từ đời tổ sư gia xuống của người đạo gia, ví dụ như báo ơn, ví dụ như nhân quả, đặc biệt là loại nhân quả mà theo quan điểm của người thường chính là thứ “thư dơ bẩn” lại càng cần nghiêm túc đối đãi hơn. Thường xuyên đi bên bờ sông làm sao có thể không ướt giầy, đặc biệt là người đạo gia chân chính tiến vào nhiều nơi nhất còn là những nơi không thể nói là sạch sẽ gì, ở mấy nơi đó hơi bất cẩn chút là đe dọa đến tính mạng, nếu có thứ không sạch sẽ ở địa phương nhắc nhở và trợ giúp vậy đó đúng thật là nhặt được một cái mạng về.


Cô gái đứng dựa người vào một tảng đá bên cạnh, cũng không hề tỏ ra bất mãn gì với người lo mai táng đang ở đó lẩm bẩm như mập mạp, giới thính giả phân chia rất nghiêm khắc, cộng thêm quy tắc và sự bóc lột của Phát Thanh khiến thính giả mạnh mẽ cũng rất khó ra tay và chèn ép thính giả có thực lực yếu hơn, trừ phi bản thân bằng lòng gánh chịu đủ cái giá, cũng bởi vậy mà giới thính giả ở các cấp bậc mới có thể tự phát triển độc lập.


Mập mạp làm xong pháp sự mới đi tới trước mặt cô gái, nhún vai: “Tôi làm xong rồi.”


Trước đó cô gái cũng đã nói với mập mạp muốn anh ta đi cùng cô ta và giúp cô ta làm một vài chuyện, nếu mập mạp không đồng ý vậy cô ta sẽ không ngại mạo hiểm gánh chịu sự trừng phạt của Phát Thanh mà trực tiếp giết mập mạp.


Không quan tâm cô gái này nói thật hay chỉ đang hù dọa người, mập mạp cũng chỉ có thể xoa mũi nhận thua, lỡ như lại gặp một Tô Bạch bản nữ thì biết phải làm sao


“Các ta định đi đâu thế? Tôi có thể giúp gì được cho cô?”


Mập mạp đã không ngừng tính toán trong đầu lúc đang siêu thoát cho hai thợ lặn đó, nhưng cũng may anh ta có thể co có thể duỗi, năm đó cũng từng làm đàn em chạy vặt cho Lệ Chi, cho nên ở phương diện này, anh ta không hề có áp lực tâm lý gì cả, mà bây giờ, nếu người ta đã chỉ đích danh tên họ muốn dẫn mình đi, vậy mình cứ dứt khoát chủ động một chút, Lệ Chi cũng đã đi rồi, nhưng cô gái này nói không chừng chính là một Lệ Chi khác trong tương lai, nhìn tư thế trực tiếp hút xác ướp thành tro bụi trước đó cũng đủ biết đây cũng là hạng người phóng túng ngang ngạnh, bây giờ có một cái đùi to thì tội gì không ôm?


Tại sao Giải Bẩm vẫn luôn thuộc hạng người nổi bật trong nhóm thính giả cùng cấp? Cho dù là thân phận hay địa vị đều khác với mọi người.


Còn không phải vì anh ta có một ông chủ cùng ăn cùng ngủ che chở hay sao?


Cho dù dựa theo quy tắc của Phát Thanh, cường giả giúp đỡ kẻ yếu vô điều kiện sẽ dẫn đến việc kẻ yếu bị tăng độ khó trong thế giới chuyện xưa, nhưng nếu có qua có lại, lợi dụng lẫn nhau và trả giá cho nhau vậy có thể giải thích được, đến khi ấy người ta chỉ điểm một chút cho mình, nói không chừng sau này khi đột phá còn có tác dụng lớn.


Cũng vì thế, sau khi hiểu rõ một điểm này, tính năng động chủ quan của mập mạp lập tức phát huy: “Kẻ hèn này là Trương Bát Nhất, có điều này cô nên biết, đạo hiệu của tôi là Thanh Vân Tử, chỉ là bản thân cũng không dùng gì nhiều đến nó, ngũ hành bát quái, kinh dịch, thôi diễn đều tinh thông hết, pháp trận phương Đông và phương Tây đều quen thuộc cả, càng tinh thông luyện khí, tẩm bổ, y dược…”


Mập mạp vẫn chưa chính thức giới thiệu xong bản thân thì cô gái đã trực tiếp ngắt lời anh ta, hỏi: “Anh biết Tô Bạch chứ nhỉ.”


“…” Đột nhiên mập mạp cảm thấy rất đau lòng.



Chương 1349

Bình Luận (0)
Comment