Chương 1351
Châu Chấu Đá Xe 1
“Đừng có mơ!”
Lời từ chối của Tucker rất dứt khoát, ánh mắt của anh ta liếc qua người Tô Bạch và Cát Tường bên cạnh hắn một lượt, kiên quyết nói: “Tôi thà từ bạo thần hồn cũng tuyệt đối không cho phép bản thân biến thành túi máu của cậu.”
Một khắc này, Tô Bạch dường như nhìn thấy một nhà cách mạng kiên cường bất khuất, nhưng trong lòng hắn cũng biết rõ, đừng thấy bây giờ Tucker còn tàn phế hơn cả người tàn phế nhưng nếu anh ta thật sự đã quyết tam không cho mình hút máu thì mình cũng không có cách nào ngăn cản được anh ta tự bạo, loại chuyện chẳng được miếng lợi lộc nào này Tô Bạch thật sự có hơi do dự, chỉ đành bảo: “Một là tôi sẽ không hút máu anh đến mức anh phải rớt cảnh giới đâu, cùng lắm là rơi vào hôn mê mà thôi, trước đó đã đồng ý không giết anh rồi, giờ hiển nhiên cũng sẽ không để anh chết, hai là anh hà tất phải lấy mạng mình ra uy hiếp tôi, tôi với anh không thân không thù, anh làm như kề dao lên cổ mình thì tôi sẽ để ý anh hơn một chút vậy.”
Tucker hơi sững sờ, anh ta cảm thấy Tô Bạch nói hình như rất có lý, lời uy hiếp vừa rồi của mình giống như một thiếu nữ cầm kéo chỉ vào cổ mình và nói với tên bắt cóc: Đừng hòng vấy bẩn sự trong sạch của tôi, bằng không tôi sẽ chết cho anh xem.
Điều này khiến Tucker rất là khó ở, tại sao mình lại rơi vào thế hạ phong nhường này trước mặt người phương Đông kia, nhưng khi một bàn tay của Tô Bạch đã đặt lên bả vai anh ta, Tucker vẫn trừng mắt nhìn hắn với vẻ tức giận.
Tô Bạch cũng biết rõ trong đầu anh ta đang đấu tranh dữ dội, nhưng tính đến hiện giờ cũng chỉ có thể dùng cách này mà thôi, bây giờ người canh giữ hai nơi chứng đạo lớn đều đang ở trạng thái tàn phế, vừa vặn đúng lúc này trong nhà lại có trộm, thế này đúng là xấu hổ thật.
Răng nanh của Tô Bạch còn chưa thật sự chọc thủng làn da của Tucker thì hắn đã cảm giác được linh hồn của Tucker truyền tới một tia dao động.
Mẹ kiếp!
Cái thứ hàng này định tự bạo thật đấy à!
Lão tử hút máu anh chứ có thông đít anh đâu!
Răng nanh của Tô Bạch chỉ có thể tạm dừng, sau đó hắn hung dữ nói: “Cô ả đó có thể dựa vào sức của bản thân để đánh mở trận pháp ở lối vào, anh tưởng cô ta sẽ không xem hiểu được trận pháp truyền tống ở nơi này sao?
Một cường giả tinh thông trận pháp gần như đã tiếp cận cảnh giới thính giả đại lão, cô ta vì sự đột phá và giác ngộ cuối cùng mà không tiếc trộm đồ ở nơi chứng đạo, anh nghĩ cô ta sẽ không thuận đường tới nơi chứng đạo phương Tây trộm luôn một vài bia mộ ra hay sao?
Trung Quốc và phương Tây kết hợp, cô ta lại không hiểu đạo lý này chắc?
Đừng chỉ lo nhìn thấy lúc này tôi đang gặp xui xẻo, nhưng tôi dám đảm bảo kết cục của anh sẽ không tốt hơn tôi đâu.”
Tucker nghe những lời này, trong đầu lại bắt đầu nghĩ ngợi.
“Tạm thời cho tôi mượn máu của anh đi, đợi chuyện này qua đi rồi, tôi sẽ tiết thật nhiều máu như vậy trước mặt anh rồi trả lại cho anh, lần này coi như là người canh giữ nơi chứng đạo phương Đông và phương Tây chúng ta hợp tác làm việc, chúng ta là quan hệ bình đẳng, tôi không phải lão gia và anh cũng không phải bà hai của tôi.”
Đây là Tô Bạch chủ động bắc thang cho Tucker xuống, hắn thật sự có hơi dở khóc dở cười với người này, cho dù có thanh cao như bản thân nhưng nếu ví dụ gặp phải loại tình huống này, ngược lại mình cũng sẽ không từ chối cho người khác máu tươi, nhưng Tucker lại là một người coi vinh dự ngang hàng với sinh mệnh.
Thật đúng là… một dòng nước trong veo trong giới thính giả.
“Đây là sự hợp tác giữa chúng ta, cùng nhau bảo vệ nơi chứng đạo phương Tây và phương Đông, làm hết trách nhiệm của chúng ta.” Tucker nhìn vào mắt Tô Bạch và nói.
“Đúng.” Tô Bạch lập tức đáp.
“Vậy cậu hút đi.”
Tucker nhắm mắt lại giống như đã chấp nhận số phận.
Tô Bạch không khách sáo nữa, răng nanh nhanh chóng cắm vào trong da của Tucker.
“Ừng ực… ừng ực…”
Từng ngụm máu tươi bị Tô Bạch nuốt vào trong bụng mình, Tucker là một cường giả thính giả cao cấp trung giai, cộng thêm song tu ma võ lại thêm có huyết thống của Yamata no Orochi, vì vậy máu của anh ta có giá trị cực cao, mà dưới tiên đề giá trị máu cao có thể mang tới tác dụng cắt giảm lượng ở mức độ lớn nhất.
Tô Bạch cũng đang khống chế lượng của mình để phòng ngừa thật sự sẽ hút máu Tucker đến chết, ngay khi hắn cảm thấy đủ rồi cũng lập tức rút răng nanh ra, vươn lưỡi liếm khóe môi mình, không bỏ sót một giọt máu tươi nào cả.
Tucker thì lại ngã xuống đất với ánh mắt vô thần, cơ thể đã hơi teo tóp giống như vừa bị Tô Bạch thải âm bổ dương vậy, nhưng kiểu máu tươi bị hút đi này thật ra cũng không có sự khác biệt về mặt bản chất với làm lô đỉnh, chẳng qua vì thân phận Vampire của Tô Bạch đã bớt đi một loạt quá trình chuyển hóa năng lượng rườm rà như luyện hóa mà thôi.
Mà ở bên đó, cô gái đang đi vào trong, mỗi một bước chân của cô ta giẫm lên đất đều phát ra một tiếng rung chuyển, ngay khi bóng người của cô ta xuất hiện trong tầm nhìn của Tô Bạch, hắn cũng không khỏi hít nhẹ một ngụm khí lạnh.
Ba bia mộ cỡ ngang một chiếc container bị cô gái khiêng trên vai bước qua như thế, so với tấm bia mộ kia, cô gái mỉm cười thật sự trông yếu ớt đến đáng sợ, nhưng bản thân cô ta lại như hoàn toàn không cảm giác được.
Cô gái khiêng bia mộ đi đến trước bậc thềm quan tài, nhìn về phía Tô Bạch đứng bên trong quan tài.
Đến lúc này cũng cháy nhà ra mặt chuột rồi.
Cô gái hiểu rất rõ một điểm này.
Trừ phi người canh giữ nơi chứng đạo phương Đông là một tên đầu óc có vấn đề, bằng không đứng ở lập trường của đối phương, hắn không có khả năng để mình vác bia mộ đi ra ngoài như thế.
“Đặt đồ xuống, người có thể rời đi.” Tô Bạch đứng trong quan tài mở miệng nói.
Ý tứ chính là chỉ cần đặt đồ xuống vậy bên mình có thể bỏ qua chuyện cũ.