Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1352 - Chương 1352 Châu Chấu Đá Xe 2

Chương 1352

Châu Chấu Đá Xe 2


Tuy rằng Tô Bạch cũng hiểu rõ đây chỉ là một câu nói thừa thãi nhưng vẫn không thể không nói ra, vì hắn biết bản thân không đánh lại được cô gái trước mặt này, nhưng mình cũng không thể không đối diện.


Thật ra, nếu mình và Tucker không đầu óc nóng lên đánh một trận kia thì bây giờ hoàn toàn có thể cùng liên thủ với Tucker đối phó với cô gái này, nếu như thế phần thắng cũng sẽ cao hơn rất nhiều, bây giờ mình vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, một mình đối diện với cô gái này phần thắng thật sự không lớn.


“Tôi đã đồng ý với người khác sẽ không thể giết cậu rồi.” Cô gái thành thật đáp.


Tô Bạch không tốn suy nghĩ để nghĩ xem cô gái này đã đồng ý với ai sẽ không giết mình, nhưng câu trả lời của cô ta đã rất đơn giản rồi, ý tứ chính là tôi có thể đánh bại cậu sau đó mang bia mộ rời đi.


Tô Bạch xòe bàn tay ra, ngọc tỷ nước Điền trên tế đàn tự động lơ lửng, hóa thành một tia sáng màu xanh lục trực tiếp rơi vào lòng bàn tay hắn.


Một khắc này, hắn cảm giác được sức mạnh hàm chứa bên trong ngọc tỷ nước Điền, cũng chỉ có vào lúc cần thiết thì ngọc tỷ nước Điền mới có thể phát huy tác dụng trong bàn tay mình, còn bình thường cũng chỉ có thể coi như một món đồ chơi cổ tinh xảo mà thôi.


“Vậy tới đi!”


Quan tài dưới chân Tô Bạch lập tức bay lên, phát ra một tiếng nổ ầm ầm, trực tiếp chở Tô Bạch đâm về phía cô gái.


Cô gái vẫn khiêng bia mộ như cũ, mà Tô Bạch với khí thế hùng hổ dường như không thể khiến cô gái xuất hiện một chút vẻ hoang mang hoảng loạn nào, cô ta chỉ duỗi cánh tay trái nhàn rỗi ra đẩy về phía trước một cách rất bình tĩnh.


“Ầm!”


Khi cánh tay trái mảnh khảnh của cô gái va chạm với quan tài của Tô Bạch, toàn bộ nơi chứng đạo đều rung chuyển, mà những thi thể vong hồn vốn không phân được ngày đêm thích kêu gào khóc lóc la hét trong hoàng tuyền lúc này đều đồng loạt im lặng.


Bây giờ có hai thần tiên đang đánh nhau, bọn họ thật sự không dám dây dưa vào.


“Lùi!”


Cô gái nói ra một chữ này với vẻ hơi vô lực như thể ra tay với Tô Bạch không gợi lên nổi một chút hứng thú gì cho cô ta.


Tô Bạch ở trước mắt cô ta giống như một em trai học tiểu học cầm câu hỏi toán học cao cấp ở tiểu học tìm chị gái đang học nghiên cứu sinh, đắc ý nói câu hỏi toán cao cấp của mình rất khó, chị chắc chắn không tính ra được đâu.


Cơ thể của Tô Bạch bật ra khỏi quan tài, mà quan tài dưới người thì lại bay ngược ra sau, đâm sầm vào vách tường sau đó rơi xuống một cách uể oải.


Ngọc tỷ nước Điền trong bàn tay bắn ra tia sáng khắp nơi, những dải nước hoàng tuyền bị hút ra, hóa thành những xiềng xích hoàng tuyền uy nghiêm và đáng sợ, xiềng xích như có sự sống, tự động lao về phía cô gái.


Ánh mắt của cô gái nán lại trên ngọc tỷ nước Điền trong tay Tô Bạch một lúc, sau đó đột nhiên cơ thể của cô ta biến mất, ba tấm bia mộ vốn được khiêng trên vai cô ta lại rơi hết xuống.


Nhưng đột nhiên bóng hình của cô ta lại xuất hiện giữa không trung, những sợi xích hoàng tuyền bị cô ta trực tiếp bóp nát, sau đó, ngay khi ba tấm bia mộ sắp tiếp xúc với mặt đất thì cô gái đã kịp thời trở về vị trí cũ, vừa vặn kéo được bia mộ lên.


Quá trình này giống như Quan Vũ chém Hoa Hùng trước khi rượu nguội, đại biểu cho một loại nghiền áp.


Ngọc tỷ nước Điền lại nở rộ ra ánh sáng màu xanh một lần nữa, lần này, trên vách đá trong nơi chứng đạo bắt đầu xuất hiện những bức tranh cổ, trong tranh cổ ghi chép lại nền văn minh của nước Điền cổ, ăn, mặc, ở đi lại đều đủ cả, cũng hiển nhiên không thiếu được chiến tranh!


“Thùng thùng thùng thùng thùng…”


Những tiếng vang giòn truyền ra giống như một đội kỵ binh tới từ nước Điền cổ đang lao vùn vụt tới trong dòng sông dài của lịch sử xa xôi, thật sự tỏa ra khí thế hào hùng đáng sợ, những tiếng hò hét, những âm thanh rít gào, thiết kỵ giống như mộng ảo xới đất lao tới!


“Ha ha!” Cô gái cười hai tiếng.


“Có mạnh đến đâu cũng không thể so được với quân Tần đâu.”


Cô gái phát ra một tiếng cảm thán, sau đó trong con mắt của cô ta đột nhiên lóe lên một tia sáng, trước mắt cô ta xuất hiện một vết nứt màu đen, thiết mã vượt sông băng như mộng ảo phi tới lại bị cô ta lại hút sạch vào trong hư vô.


Một thế tấn công hoành tráng lại bị cô gái giải quyết một cách nhẹ nhàng và dễ dàng đến vậy, thật sự khí thế thì rầm rộ mà hiệu quả thì như quả bóng xì hơi, mà ngay từ đầu cho đến hiện tại khí chất tự nhiên như ở sân nhà mình đó của cô gái càng nói với toàn bộ nơi chứng đạo một cách triệt để về khí thế của cô ta. Cô ta quả thật có thực lực đảo khách làm chủ, cũng quả thật đã đích thân chứng minh bản thân có thực lực này.


Tô Bạch cầm ngọc tỷ nước Điền trong tay lơ lửng giữa không trung chợt cảm thấy vô lực, hắn thậm chí còn cảm thấy về mặt thực lực mà nói, nói không chừng có khả năng cô gái này còn mạnh hơn Lương Sâm một chút, cho dù Lương Sâm đã chứng đạo còn cô gái này vẫn chưa chứng đạo, nhưng cảm giác áp lực mà cô gái này mang tới cho mình thật sự quá mạnh, hoặc là cái thứ hàng Lương Sâm vì bản thân mình không quá hiểu anh ta cho nên tự nhiên đã bỏ lỡ gì đó chăng?


Cô gái tiếp tục tiến lên, ánh sáng từ ngọc tỷ càng ngày càng yếu, rõ ràng ngọc tỷ nước Điền cũng không có cách nào cả.


Tô Bạch chỉ đành đáp xuống trước mặt cô gái, cơ thể hơi ngồi xổm trên đất, làm ra tư thế chuẩn bị tấn công.


Cô gái dừng lại nhìn Tô Bạch giống như đang nhìn một món đồ gốm tinh mỹ, sau đó bật cười: “Nếu cha mẹ cậu ở đây thì tôi không qua được, nhưng cậu không thể cản được tôi.”


Chương 1352

Bình Luận (0)
Comment