Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1359 - Chương 1359 Cha Bạch Và Mẹ Bạch 1

Chương 1359

Cha Bạch Và Mẹ Bạch 1


Ngày hai mươi ba tháng một năm một nghìn chín trăm hai mươi ba, người Mỹ Ausbond và người Hoa Tăng Quân đã thành lập nên công ty vô tuyến điện Trung Quốc, thông qua điện đài vô tuyến mà mình tự xây dựng lần đầu phát sóng các chương trình ở Thượng Hải, đồng thời cũng bán radio.


Toàn bộ thành phố có hơn năm trăm chiếc radio nhận các chương trình phát thanh của đài này, đây là một tốp đài phát thanh đầu tiên xuất hiện ở khu vực Thượng Hải và cũng là trường hợp đầu tiên trong cả nước, sau này cùng với sự thành lập liên tiếp của các đài phát thanh, radio dần dần mọc lên như nấm ở khu vực Thượng Hải, tất cả đều là sản phẩm nhập khẩu, nước Mỹ sản xuất nhiều nhất, loại thứ nhất là máy thu vô tuyến tinh thể, loại thứ hai là đài phát thanh FM, nhưng người dân thích dùng máy thu vô tuyến tinh thể hơn.


Trước khi tivi phổ biến, đài phát thanh chắc chắn là công cụ giải trí quan trọng nhất của con người, hầu hết thế hệ sau thập niên tám mươi ở Trung Quốc hiện nay đều có ký ức nghe đài khi còn nhỏ, nhưng cùng với sự phát triển của thời đại, trước là sự phổ biến của tivi, sau đó là sự phát triển của máy tính và Internet khiến địa vị của đài phát thanh cũng tự nhiên trở nên ngày càng tồi tệ hơn, thậm chí đạt đến một tình huống cực kỳ xấu hổ.


Lấy một ví dụ, trong ngành thời sự có một sự hiểu ngầm như vậy, một buổi họp báo nếu phóng viên của đài truyền hình không đến thì đợi, đợi đến khi nào bọn họ đến thì sắp xếp chỗ ngồi rồi mới bắt đầu, nếu là phóng viên ngành báo chí chưa tới vậy đợi thêm một giờ nữa, nếu bạn vẫn chưa đến vậy bắt đầu luôn, và nếu phóng viên của chương trình tin tức phát thanh chưa đến, gì cơ, bạn nói ai chưa đến?


Ngày nay, đài phát thanh cũng là một chương trình phát thanh, những nhóm người chủ yếu sử dụng loại này nhất ở Trung Quốc có thể tạm chia thành hai loại, một là sinh viên, hai là tài xế.


Thực tế vài năm trước còn có nhóm lao động nhập cư thuộc diện thứ ba, nhưng hiện nay hầu hết trong các khu nhà trọ của công nhân trên công trường cũng được trang bị bộ định tuyến để phủ sóng WIFI, anh em lao động nhập cư tay cầm smartphone đương nhiên không cần dựa vào các chương trình phát thanh để giết thời gian nhàm chán nữa, mà đối với sinh viên và người lái xe mà nói, đài phát thanh phù hợp với đặc điểm công việc và cuộc sống của họ. Do đó, nhiều chương trình phát thanh hiện nay trên cơ bản sẽ bao gồm tin tức giao thông thời gian thực của thành phố bản địa, họ bản thân bọn họ cũng biết rõ rốt cuộc nhóm người nào chủ yếu nghe các chương trình của chính họ.



“Được rồi, các bạn nghe đài thân mến, hôm nay tiết mục [Kim Khúc Tuế Nguyệt] của chúng ta đến đây là kết thúc, hoan nghênh mọi người tối nay đã nghe chương trình của chúng tôi, ngày mai, chúng tôi sẽ có mặt trên đài phát thanh âm nhạc giao thông Nam Thông trên FM 92.9, không gặp không về.”


Người điều hành đối diện với tấm kính cắt quảng cáo vào và làm động tác "OK" với nữ phát thanh viên bên trong, nữ phát thanh viên mỉm cười hiểu ý, tháo tai nghe của mình xuống, véo nhẹ vào cổ tay của mình, ngồi lâu như vậy có hơi ê ẩm.


Ngày nay, cái nghề phát thanh viên này đã dần tách khỏi hình tương công việc ổn định và vẻ ngoài hào nhoáng khiến ai cũng ngưỡng mộ vào mười mấy, hai mươi năm trước để biến thành một loại bền bỉ, giống như người xưa đan dép rơm để đi trong nhà và mang ra ngoài bán bây giờ lại được coi như một loại hình nghệ thuật, những phát thanh viên này cũng dần dần bắt đầu theo chiều hướng ấy.


Trước mắt hiện nay, nếu bạn kiểm tra lý lịch của người dẫn chương trình nổi tiếng ở rất nhiều đài, trước đây thật ra bọn họ từng tham gia phát thanh và dẫn chương trình phát thanh, khi quy mô của con tàu lớn này bắt đầu giảm dần, nhiều người đã phải chọn thay đổi công việc, vạch lại kế hoạch con đường nhân sinh cho mình.


“Chị Lưu, bữa đêm này.”


Phát thanh viên nữ vừa bước ra khỏi phòng thu thì người đàn ông vừa mới ra hiệu tay cho cô ta lập tức bưng một phần hồn đồn tới, rõ ràng đã nhắm chuẩn thời gian đặt đồ ăn ngoài, hồn đồn còn nóng cũng không nở ra.


“Tôi nói này Trần Đức, cậu cũng không thể thiên vị như vậy chứ? Còn tôi thì sao?” Một nữ trợ lý bên cạnh càm ràm với vẻ hơi bất mãn: “Cậu đang phân biệt đối xử, không có lợi cho sự đoàn kết và công việc của chúng ta đâu nhé.” Nữ trợ thủ nhìn chằm chằm vào người đàn ông trẻ tuổi tên Trần Đức với vẻ trêu tức, nhưng ngược lại cũng không tức giận gì cả.


Dù sao tuy phát thanh viên nữ họ Lưu này cũng đã hơn ba mươi rồi, nhưng bảo dưỡng rất tốt, làn da trắng trẻo mềm mại đến mức khiến cô gái trẻ hai mươi tuổi người ta còn thích, hơn nữa, loại khí chất cao ngạo lạnh lùng đó của cô ta cũng khiến người mê như điếu đổ, đến cả nữ trợ lý cũng phải thừa nhận cho dù mình là con gái cũng có hơi không khống chế được mà liên tưởng một chút về chị Lưu, thậm chí còn từng nghi ngờ tính hướng thật sự của bản thân.


Về phần loại thanh niên trẻ tuổi như Trần Đức, đối mặt với đại mỹ nữ như thế hiển nhiên không kiềm chế được, anh ta mới được phân công đến đây chưa được một tháng đã bắt đầu không ngừng xum xoe, cùng là phụ nữ, nữ trợ lý phát hiện ra mình lại không hề ghen tỵ, đại khái là do người ta quá ưu tú thật.


“Này, Tiểu Phương, cho cô ăn đó.” Chị Lưu đưa hồn đồn trong tay cho nữ trợ lý Tiểu Tô.


Tiểu Tô đáp với vẻ hơi ngại ngùng: “Thế sao mà được ạ, đây chính là tâm ý của Trần Đức người ta mà, vừa rồi vì canh chuẩn thời gian mua hàng giao tận nơi mà suýt chút nữa thì cắt sai quảng cáo đó.”


Chương 1359

Bình Luận (0)
Comment