Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1371 - Chương 1371 Triệu Biên An 1

Chương 1371

Triệu Biên An 1


Thượng Hải vẫn chưa bước ra khỏi mùa mưa dầm, mưa nhiều rồi cũng khiến người cảm thấy có hơi phiền lòng, bên hồ bơi trong căn biệt thự nằm ở ngoại ô phía đông, Lương Sâm vẫn giống như ngày thường ngồi ở đó đọc báo và uống cà phê, anh ta cũng không quan tâm chuyện lớn thời sự gì đó, vì đối với người ở cấp bậc bọn họ mà nói, trong thế giới hiện thực đã rất khó xuất hiện tin thời sự khiến bọn họ cảm thấy có hứng thú rồi.


Nhưng điều mà Lương Sâm thích là bầu không khí ngồi bên hồ bơi đọc báo này, đương nhiên, nếu trời mưa này có thể kết thúc sớm một chút thì càng tốt.


Giải Bẩm mặc một bộ tây trang màu đỏ rượu bước ra từ trong nhà, dường như anh ta luôn luôn mang một loại ám ảnh cưỡng chế nghiêm túc với cách ăn mặc của bản thân, ví dụ như bây giờ ông chủ của mình chỉ mặc bộ đồ ngủ rộng rãi mà anh ta thì lại đeo cả cả vạt, không hề cẩu thả chút nào, thế này không thể không nói là hai thái độ sống hoàn toàn khác nhau.


“Đây là tin tức tôi vừa mới nhận được, Vương Khải Minh ở Vân Nam thông qua quyền hạn đứng sau tài khoản công khai gửi một thông báo cho các đại lão khác trong nước, nói anh ta biết được một tình huống, ở cảnh nội mình gần đây xuất hiện vài thính giả cao cấp từ Ấn Độ tới, ý là kêu các vị đại lão bao gồm cả ông chủ anh trong đó có thể bớt thời gian qua đó xem.”


Giải Bẩm là trợ lý của Lương Sâm, không chỉ ở bên công ty trò chơi mà trên thực tế, rất nhiều chuyện Lương Sâm đều giao cho anh ta làm, thậm chí ngay cả quyền hạn đứng sau tài khoản công khai của bản thân cũng giao cho Giải Bẩm giúp mình xử lý.


“À.” Lương Sâm chỉ đáp nhẹ một tiếng rồi uống cà phê.


“Ông chủ, tại sao bản thân Vương Khải Minh không đích thân đi? Anh ta chính là đại lão tọa trấn Vân Nam cơ mà.” Giải Bẩm rõ ràng có hơi khó hiểu đối với chuyện này.


“Gần đây anh ta đang bế quan, xem ra bí mật ở Trùng Cốc, Vân Nam đã bị anh ta đào bới ra rồi, bản thân người đó tự coi mình thành con trùng mà khóa lại, đại khái là đang đợi một khắc phá kén trùng sinh đó đi, giờ anh kêu anh ta vì chút chuyện nhỏ này mà ra ngoài trước, rõ ràng là không có khả năng.


Trừ phi là bản thân đại lão bên Ấn Độ vượt biên, bằng không chỉ vẻn vẹn là vài thính giả cao cấp qua đây, anh ta chắc chắn không rảnh đi quản.”


Hóa ra là vậy, Giải Bẩm gật đầu với vẻ hơi đăm chiêu, anh ta cũng không hỏi ông chủ nhà mình có bằng lòng chạy một chuyến hay không, dù sao Vân Nam cách Thượng Hải cũng coi như vượt non nửa Trung Quốc, quả thật quá xa, hơn nữa, ông chủ cũng không phải loại người thích quản chuyện đó, một điểm này Giải Bẩm hiểu rõ hơn ai hết.


“Không sao, sẽ có người quản thôi, nếu là Vân Nam vậy vị bên Quý Châu đó chắc hẳn sẽ đứng ngồi không yên.” Khóe miệng của Lương Sâm lộ ra nụ cười mỉm, sau đó thản nhiên nói: “Mấy người Ấn Độ chạy tới đây không rõ nguyên nhân đó, ồ không, nghe nói thính giả bên đó gọi thính giả cao cấp là Bồ Tát mà, ha ha, mấy vị Bồ Tát đó sợ là sắp gặp xui xẻo rồi.”


“Quý Châu?” Trong đầu Giải Bẩm nhớ lại một vài dữ liệu, sau đó nói: “Vị đại lão ở bên Quý Châu đó tên là Triệu Biên An phải không?”


“Đúng, chính là Triệu Biên An, nếu Vương Khải Minh đã nói mấy vị Bồ Tát Ấn Độ qua đây rồi vậy Triệu Biên An chắc chắn ngồi không yên, trừ phi anh ta vừa vặn đang ở thế giới chuyện xưa, bằng không nhất định sẽ đi.”


“Tại sao?” Giải Bẩm hỏi.


“Tổ phụ của Triệu Biên An hy sinh trong trận chiến tự vệ phản kích với Ấn Độ năm sáu mươi hai, cha đẻ của anh ta cũng hy sinh ngoài ý muốn khi trấn thủ biên cương ở biên giới Trung Ấn.”


Giải Bẩm mím môi, rõ ràng có hơi cảm khái.


“Chà, cũng thật trùng hợp.” Lương Sâm duỗi tay búng lên một mặt tin tức trên báo: “Hình như người Ấn Độ ở biên giới bên đó lại đang gây chuyện, còn bên này, Bồ Tát người ta cũng qua đây rồi.”



“Uống không?”


Trên đồi xanh, một người đàn ông mặc áo may ô màu trắng đưa một chai nước ngọt tới trước mặt cô gái.


Nếu lúc này mập mạp ở đây đảm bảo nhìn thấy cô gái này sẽ kinh ngạc đến mức tròng mắt rớt ra ngoài, đây không phải là cô gái tìm mình ở hồ Lô Cô sau đó kêu mình lái xe đến Đại Lý lúc trước hay sao?


Cô gái hơi dơ dự, sau đó dường như đang nghĩ nên xử lý mối quan hệ giữa mình với người đàn ông trước mặt này thế nào, ếch ngồi đáy giếng, người mà cần cô gái phải suy nghĩ đến mối quan hệ ở chung đó hiển nhiên không có khả năng là tay gà mờ.


Trong phút chốc, cô gái vẫn nhận chai nước ngọt, uống một hớp.


“Tới nơi chứng đạo rồi à?” Người đàn ông ngồi xuống đất, đường nét gương mặt rõ ràng dưới ánh mặt trời Đại Lý trông rất có cảm giác góc cạnh, đây là một người đàn ông trẻ tuổi gần bốn mươi, có thể nói là đã đến độ tuổi của các ông chú, trông cũng không già nhưng đã sớm không còn thấy vẻ ngây ngô nữa, mang đến cho người một loại cảm giác trưởng thành và chín chắn.


Một chiếc áo may ô hiển nhiên không thể che lấp được cơ bắp tinh tế khắp cả người ông ta, chiều cao và tạng người của người đàn ông không tính là cao và to, nhưng cả người lại mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ cường tráng.


Ngược lại cô gái không ngồi xuống cùng người đàn ông, đối diện với câu hỏi của ông ta, cô ta chỉ lặng lẽ gật đầu.


“Nếu tôi nhớ không lầm thì đợt trước có tin tức truyền ra, bây giờ người canh giữ nơi chứng đạo đã đổi người rồi.” Người đàn ông nói với vẻ thổn thức: “Người canh giữ nơi chứng đạo ban đầu là Từ Phú Quý, sau khi giao ban ra ngoài lại đi đào hộp tro cốt của vợ mình lên, sau đó thì chết.”


Ông ta còn nhớ khi mình tới nơi chứng đạo ngày trước, người đàn ông với dáng người phốp pháp đứng dậy từ trong quan tài gật nhẹ đầu với mình, lúc đó, mình cảm giác được một loại khí tức khiến đến ngay cả ông ta cũng cảm thấy rất áp lực từ trên người đối phương.


Chương 1371

Bình Luận (0)
Comment