Chương 1374
Màn Thăm Dò Đầu Tiên Trong Thế Giới Chuyện Xưa Bắt Đầu! 2
Bên dưới lại là một loạt thông tin cực kỳ chi tiết như về bối cảnh gia đình… đến cuối cùng, trên màn sáng xuất hiện vài dòng chữ đơn giản: [Bắt đầu nhập ý thức…]
Lập tức, Tô Bạch trong đồ chứa thủy tinh lập tức cảm thấy trước mắt tối đen.
Đợi đến khi tia sáng lại ập tới, Tô Bạch cảm giác được một trận rung lắc liên tục, mở mắt ra lại phát hiện mình đang ngồi trên ghế lái của một chiếc xe Jeep, mà chiếc xe này lại đang lao thẳng tới một cái cây nằm chéo bên đường núi.
Nếu là bình thường, Tô Bạch cũng không quan tâm nếu xảy ra tai nạn giao thông gì đó, nhưng lần này không biết tại sao, ngay khi chiếc xe lao vun vút đi đột nhiên trong lòng sinh ra một loại cảm giác nguy cơ dày đặc, hắn lập tức giẫm chân phanh hết nấc sau đó đánh vô lăng sang trái.
“Két…”
Bánh xe Jeep mài lên mặt đường phát ra tiếng ma sát chói tai, nhưng cũng may chiếc xe cũng không đâm vào thân cây mà sượt qua một cách cực kỳ nguy hiểm, dừng lại ở giữa đường núi.
Tô Bạch nhìn xung quanh, trên ghế phụ lái của mình đặt một thùng cấp cứu, hắn mở thùng ra tìm được một con dao phẫu thuật nhỏ bên trong, sau đó không hề do dự mà rạch lên lòng bàn tay mình.
“Xẹt…”
Một cảm giác đau đớn rõ ràng ập tới.
Ngay sau đó, máu tươi chảy ra, lại không hề có dấu hiệu sẽ hồi phục lại.
Quả nhiên… quả nhiên là như vậy!
Sau đó hắn lại nhìn vào gương chiếu hậu, trông thấy một gương mặt thuộc về Tô Dư Hàng.
Hắn hiểu rõ đây là thiết lập mà Phát Thanh đặt ra để trò chơi được công bằng, lúc này mọi người chắc hẳn đều bình đẳng, thực lực trước đây đặt ở nơi này trên cơ bản đều không tính là gì, mọi người đều mang hình tượng con rối mà mình tạo ra, nhưng ý thức vẫn do mình khống chế.
Nhưng Tô Bạch không hiểu, lẽ nào nếu nhân vật mà mọi người thiết lập tử vong vậy cũng có nghĩa bản thể trong phòng thí nghiệm cũng chết theo sao?
Nếu chơi như thế, sự cường hóa trước đó của Phát Thanh và toàn bộ cố gắng mà mọi người đã làm ra trước kia còn có ý nghĩa gì nữa?
Không, không đúng, suy nghĩ của Tô Bạch bắt đầu phát tán.
Nếu nói Phát Thanh chỉ đơn giản là muốn theo đuổi sự cân bằng này vậy nó hoàn toàn không cần thiết phải làm thêm hành động này, mà có thể trực tiếp phong ấn thực lực của tất cả mọi người khi tiến vào thế giới chuyện xưa và cho mọi người xuất hiện ở phòng khách của sơn trang Triệu thị sau khi đã thay đổi vẻ ngoài, chứ cũng không cần thiết phải xuất hiện hình ảnh trong phòng thí nghiệm đó.
Điều này cũng có nghĩa, hình ảnh phòng thí nghiệm xuất hiện mới đầu thật ra cũng được coi là một phần của thế giới chuyện xưa này.
Tô Bạch vừa nghĩ ngợi vừa cầm băng gạc băng vết thương trên tay lại, hắn cũng không quen việc xử lý vết thương này cho lắm vì đã rất lâu rồi hắn không làm loại chuyện này.
“Cốc cốc cốc…”
Cũng đúng lúc này, Tô Bạch nhìn thấy một chiếc BMW dừng lại phía sau xe Jeep của mình, một người đàn ông phương Tây mặc tây trang màu đen bước xuống, đối phương đi thẳng đến bên cạnh xe của Tô Bạch, gõ vang cửa sổ ở vị trí ghế phụ lái.
Tô Bạch mở khóa xe, đối phương ngồi vào mà không hề do dự chút nào.
“Tôi là luật sư.” Đối phương nói.
“Tôi là bác sĩ.” Tô Bạch nở nụ cười.
Hai người đều không nói gì khác vì đôi bên đều rất khắc chế, mà bộ dáng đối phương chủ động ngồi lên xe một cách rõ ràng như thế khiến Tô Bạch theo bản năng cảm thấy anh ta là người mà mình quen biết, rất có thể là Tucker.
Nhưng hắn không mở miệng hỏi, vì đối phương nhìn hắn như vậy dường như là đang đợi Tô Bạch hắn mở miệng trước.
Anh ta đang thăm dò thân phận của mình!
Anh ta không phải Tucker.
Khóe miệng của Tô Bạch lộ ra một nụ cười mỉm, lúc này chỉ mới bắt đầu thôi mà đã bị thăm dò rồi sao?
Tô Bạch có thể suy ra được, một khi mình nói ra cái tên “Tucker” này, đối phương hoàn toàn có thể căn cứ theo cái tên này để tưởng tượng ra nhiều thứ hơn, chỉ cần đối phương biết Tucker là ai vậy ít nhất có thể suy đoán ra thực lực của Tô Bạch là thính giả cao cấp.
Trong thế giới chuyện xưa mà chín người tham gia vào, Tô Bạch không tin cả chín người này đều là thính giả cao cấp cho lắm, bằng không cũng quá xa xỉ rồi, như vậy một khi trong chín người này, thính giả cao cấp là số ít, ví dụ như bây giờ Tô Bạch biết mình và Tucker là thính giả cao cấp, vậy cộng thêm một người chưa biết nữa, nếu sắp xếp là ba thính giả cao cấp và sáu người còn lại là người có thâm niên, vậy những người có thâm niên ở dưới tình huống chiếm ưu thế về mặt nhân số nhưng lại bất lợi về mặt thực lực liệu có cùng nhau phát lực trước, ít nhất là trong hoàn cảnh mọi người bình đẳng như ở “sơn trang Triệu thị” này để loại bỏ thính giả cao cấp trước không?
Bằng không, một khi liên quan đến bối cảnh nhiệm vụ trong phòng thí nghiệm đó, thực lực của mọi người đều khôi phục, thính giả cao cấp không thể nghi ngờ gì có quyền lên tiếng tuyệt đối, thậm chí là quyền sinh sát trong tay!
“Ha ha.” Đối phương nở nụ cười rồi xuống xe, trở về chiếc xe của anh ta, rõ ràng anh ta cũng ý thức được màn thăm dò của mình không khiến Tô Bạch mắc bẫy.
Một chiếc xe Jeep và một chiếc BMW tiếp tục lái trên đường núi, trước mặt xuất hiện một cây cầu treo, đối diện với cầu là sơn trang nửa độc lập bên vách núi.
Chiếc xe chắc chắn không thể lái qua đó, Tô Bạch xuống xe, phát hiện ra bên này cầu đã có bảy chiếc xe đỗ ở đó, rõ ràng là trong sơn trang đã có bảy người, cộng thêm mình và vị vừa rồi vậy là đã gom đủ chín người.
Tô Bạch đi lên cầu trước, vị luật sư đó đi theo phía sau hắn, đợi sau khi hắn qua cầu rồi, lại đứng bên vách núi châm một điếu thuốc.
Khi vị luật sư đó đi qua, anh ta hỏi một tiếng với nụ cười ấm áp: “Đợi tôi à, khách sáo như vậy?”
Tô Bạch nở nụ cười, đáp một tiếng: “Đợi cầu rơi.”
Vị luật sư sững sờ, ngay khi anh ta bước xuống cầu, đột nhiên một cơn gió thổi tới khiến chiếc cầu treo vừa rồi còn rất ổn thỏa vững chãi cứ vậy mà gãy rụng, mà lúc này sơn trang Triệu thị cũng trực tiếp biến thành “hòn đảo biệt lập” giữa vách núi.
“Xem ra anh bạn đây hiểu rất rõ thói quen của Phát Thanh nhỉ.” Rõ ràng đối phương đang định căn cứ theo điều này để suy đoán thân phận và thực lực của Tô Bạch, vì hiển nhiên thính giả có thực lực càng cao sẽ càng hiểu rõ thói quen của Phát Thanh.
Tô Bạch liếc mắt nhìn đối phương, đáp: “Xem vài tập [Conan] là hiểu liền.”
“…” Đối phương sững sờ.