Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1377 - Chương 1377 Nốt Nhạc Tử Vong! 1

Chương 1377

Nốt Nhạc Tử Vong! 1


Tô Bạch nắm tờ giấy trong tay, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bên trên, sau khi trải qua cơn kích động ban đầu, hắn cũng bình tĩnh lại.


Mà sau khi bình tĩnh, thứ hắn nghĩ đến đầu tiên chính là tờ giấy này, sẽ không phải có người cố tình đặt ở đây để thừa nước đục thả câu đấy chứ, tuy rằng từ mặt lý luận mà nói, xác suất loại tình huống này xuất hiện chắc hẳn không cao, vì người đặt tờ giấy này không có động cơ vụ lợi, tức là không có động cơ để làm như thế, trừ phi Phát Thanh sắp xếp cho anh ta nhiệm vụ gì đó, nhưng Phát Thanh không có khả năng thiên vị như thế cho lắm, bằng không một khi mất đi tính công bằng thì chuyện xưa này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.


Giống như lúc trước Tô Bạch suýt chút nữa giết chết cha của Tô Dư Hàng dưới cơn giận dữ, vậy mà Phát Thanh cũng suýt chút nữa thì ra lệnh đuổi giết Tô Bạch.


Một nguyên nhân khác chính là người kia chơi như thế rất có khả năng biết dụ lửa xa người, vì bản thân anh ta cũng là đối tượng bị tập kích.


Nhưng cho dù là thế nào thì thật ra trong lòng Tô Bạch đã dự định mình sẽ ra tay trước, một là vì dù sao hắn cũng là thính giả cao cấp, hắn có gan làm như vậy, cho dù bây giờ mọi người đều là người bình thường trên có răng dưới chỉ có cái quần, nhưng từ mặt tâm thái, một người bình thường từng làm quốc vương với một người bình thường từng làm ông chủ nhỏ chắc chắn có hai loại thái độ hoàn toàn khác nhau.


Hai là Tô Bạch thật sự không muốn bỏ qua cơ hội này, tuy rằng hắn đã nghĩ thông về chuyện của bé con rồi, nhưng nếu có cơ hội bày ra trước mặt mình thì một người làm cha như mình nhất định sẽ chủ động đi tranh thủ.


Còn nữa, mình chủ động đi giết người cũng tốt hơn là người khác tới giết mình rất nhiều.


Con dao làm bếp đó vẫn còn ở trong tay hắn, nhưng Tô Bạch cũng không dự định dùng con dao này để giết người, trên thực tế, ngay từ đầu con dao làm bếp này đã bị hắn để trong ngăn kéo tủ đầu giường của mình.


Cầm dao làm bếp đi giết người thật sự là một hành động rất ngu xuẩn, trưa nay Tô Bạch còn đặc biệt đi vào bếp lấy một quả cà chua, nhìn thấy trong lọ đựng dao ở đó chỉ còn lại bốn con, điều này có nghĩa bao gồm cả mình bên trong có ba người đã lấy dao đi, những người khác chắc chắn cũng chú ý được điểm này nhưng lại không có người nào tiếp tục làm theo.


Đương nhiên, điểm suy luận logic này chỉ được thành lập khi không có người nào trả con dao làm bếp về, sau đó lại có người đi lấy hoặc là người tới trước Tô Bạch đó đã lấy hai con dao đi.


Chín người ở nơi này đều không phải đèn cạn dầu, không ai tiếp tục đi lấy dao nữa, rất có khả năng là thân phận của ba người lấy dao chắc hẳn đã bị cố định, mà trong không gian nửa phong bế này, trước khi giết người và sau khi giết người phải làm gì?


Khóe miệng của Tô Bạch lộ ra một nụ cười mỉm, sau khi giết người, ngược lại mọi người đều bị nhốt ở đây, vậy rất dễ nhận thấy việc tiếp theo chính là tìm hung thủ.


Cho nên, cầm dao giết người tương đương với bại lộ thân phận của mình.


Không thể không nói ở thời điểm này, trải nghiệm của Tô Bạch và sự lý giải của thính giả cao cấp đối với Phát Thanh đã giúp hắn rất nhiều, điều này khiến hắn dự đoán trước được quy tắc trò chơi và hành động sau đó của Phát Thanh ở một mức độ lớn nhất.


Như vậy, không dùng đến dao thì dùng gì để giết người?


Tô Bạch lấy một sợi dây đàn từ trong túi của mình ra, dây đàn là dây đàn dương cầm, đàn dương cầm thuộc loại nhạc cụ đánh bằng bàn phím dây nên quả thật có dây, còn vô cùng chắc chắn, hơn nữa nghe nói ở một thời kỳ nào đó nó còn từng là công cụ ám sát quân dụng, dây đàn của âm khá cao rất mảnh, quả thật có thể dễ dàng cứa đứt da con người.


Khi Tô Bạch lấy sợi dây đàn này rất bí mật, hơn nữa cho đến tận bây giờ, cây đàn dương cầm trong phòng khách vẫn chưa có người nào từng đánh, cho nên không cần lo sẽ bị phát hiện, cho dù sau sự việc có người suy đoán ra là hung khí, nhưng tất cả mọi người đều có cơ hội đi lấy thứ này, chí ít so với dùng dao làm bếp thì xác suất bị phát hiện nhỏ hơn rất nhiều.


Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa phòng mình ra, lúc này, toàn bộ người ở trong tầng này đều đóng kín cửa phòng mình, Tô Bạch không rõ trên bàn bọn họ liệu có đặt cùng một tờ giấy mà mình vừa mới nhìn thấy hay không, nhưng hắn cũng không cần đi làm rõ, vì đứng ở đầu cầu thang trước cửa phòng mình, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng cô gái thích ngồi trong phòng khách đọc sách đó, lúc này lại xuất hiện ở đó.


Không phải vừa rồi cô gái đó đã về phòng ngủ của mình rồi sao?


Cô ta lại ra ngoài để làm gì?


Tô Bạch hơi nhíu mày, cô gai này vào phòng nhưng nhanh như vậy đã ra ngoài tiếp tục đọc sách, nếu cô ta nhìn thấy tờ giấy đó có nghĩa trong khoảng thời gian cực ngắn cô ta đã đưa ra sự quyết đoán và lựa chọn thuộc về bản thân cô ta, thậm chí còn nhanh hơn cả Tô Bạch.


Điều này khiến Tô Bạch thấp thoáng sinh ra một cảm giác kiêng dè, ở nơi này, dung mạo và thân phận đều là giả, nhưng có vài thứ không thể giả được, ví dụ như: tâm thái.


Rất dễ nhận thấy, tâm thái của cô gái này rất đáng sợ, mà điều này cũng có thể phản ánh từ khía cạnh về thực lực của cô ta.


Cô gái nửa nằm trên sô pha phòng khách đọc sách dường như cũng phát hiện ra có người đang nhìn mình, cô ta ngẩng đầu nhìn về phía đầu cầu thang, ánh mắt giao nhau với Tô Bạch.


Trên gương mặt của hai người đồng thời hiện ra một nụ cười ý vị sâu xa, ánh mắt giao nhau lần này khiến Tô Bạch hiểu rõ kế hoạch muốn chủ động giết người của mình đã gặp trở ngại, vì nguyên nhân vị trí phòng mình, nếu lúc này mình quay người đi về nơi càng sâu hơn vậy hành động của mình không thể nghi ngờ gì đã nửa bại lộ trong tầm nhìn của cô gái tóc màu lá cọ này.


Chương 1377

Bình Luận (0)
Comment