Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1380 - Chương 1380 Ai Là Hung Thủ? 2

Chương 1380

Ai Là Hung Thủ? 2


Vậy, chúng ta có thể xác định thời gian tử vong trước, sau đó bắt đầu tìm ra người bị tình nghi, vì điều này ảnh hưởng đến quy tắc không tìm được hung thủ thật sự thì tập thể sẽ phải chịu hình phạt cho nên sẽ không xuất hiện sự việc có người bao che cho hung thủ thật sự.


Tôi kiến nghị, để tôi tổ chức triển khai vụ điều tra lần này, đúng rồi, quản gia, hạn chót bầu phiếu là bao giờ?”


“Tầm này ngày mai.” Quản gia già đáp.


“Được, tôi biết rồi.” Cô gái tóc màu lá cọ gật đầu.


“Tại sao lại là cô dẫn đầu? Lỡ như cô là hung thủ thì phải làm sao?” Vị luật sư đó mở miệng hỏi.


“Vì tôi và anh ta là nhân chứng đầu tiên.” Cô gái tóc màu lá cọ chỉ vào Tô Bạch: “Mà tôi có thể xác định anh ta không phải hung thủ, nếu tôi không tìm ra được hung thủ thật sự hơn nữa không đủ lý do để thuyết phục các anh, vậy bản thân tôi sẽ bị các anh coi thành hung thủ thật sự mà bầu phiếu.”


Cô ta nói như vậy, những người khác không còn ý kiến gì nữa, nhưng nói mọi người hoàn toàn chân thành tin tưởng cô ta thì cũng chưa chắc, vì mọi người đều không phải trẻ con, chuyện đặt cược tâm thái này cũng không tính là hiếm lạ gì cho lắm.


“Được rồi, bây giờ chúng ta có thể chính thức xác nhận một chút, tôi cần biết tên của các anh, cho dù bây giờ các anh có bịa ra một cái tên thuận miệng để tôi gọi cũng được, đồng thời, tôi cũng dự định tiến hành nói chuyện với từng người một.


Tên của tôi là Diana, bây giờ tôi sẽ tới phòng tập gym, những người khác đều ngồi trên sô pha không được phép rời đi vào lúc này, tuy tôi không ôm bao nhiêu hy vọng nhưng tôi cảm thấy có khả năng hung thủ vẫn sẽ để lại một vài dấu tích hoặc là bằng chứng trong căn phòng này, vì bây giờ các anh không phải thần linh ở tít trên cao nữa mà chỉ là hung thủ giết người bình thường, mời mọi người giám sát lẫn nhau.


Anh, anh, cô, anh và mấy người bên này, dựa theo thứ tự mà tôi vừa chỉ ra, lần lượt đến chỗ tôi để làm ghi chép và tiếp nhận hỏi đáp, tôi sẽ công bố kết quả điều tra và suy luận với mọi người, vì tuy các người đều là người bình thường nhưng tôi tin vào trí tuệ của mọi người.”


Diana tìm quản gia lấy giấy và bút, trực tiếp chọn người đầu tiên sau đó tiến vào phòng gym, cửa phòng gym cũng đóng lại ngay sau đó, bay giờ mọi người không có năng lực dùng tinh thần lực gì đó để nghe trộm.


“Hình như cô ta không nói cho chúng ta biết thời gian tử vong.” Một người đàn ông mở miệng nói.


“Để tiện bịa đặt chứng cứ ngoại phạm sao?” tn liếc mắt nhìn đối phương, thật ra có thể đoán ra được Diana say mê tiểu thuyết trinh thám, hơn nữa với mức độ thành thạo như vậy có lẽ thân phận trong hiện thực của cô ta chắc hẳn cũng giống với Sở Triệu, thuộc loại cảnh sát hình sự, hơn nữa đối phương dám có tự tin đặt cược lên người mình, cũng quả thật có thể chứng minh sự tự tin của cô ta đối với bản thân.


Thời gian hỏi cũng không dài, mỗi người cũng chỉ khoảng mười lăm phút, sau hơn một tiếng, Tô Bạch là người cuối cùng bị gọi vào.


Diana đang cắn đầu bút suy nghĩ, thấy hắn tiến vào cô ta chủ động giao quyển sổ cho hắn.


“Tin tưởng tôi như vậy à.” Tô Bạch duỗi tay nhận quyển sổ:


Người chết: Simon, nam, mặt phương Tây.


A: Lucy, nữ, mặt phương Tây, khoảng thời gian này ngủ trong phòng.


B: Piqué (vị luật sư kia): Nam, mặt phương Tây, khoảng thời gian này ngủ trong phòng.


C: Muntari, nam, mặt phương Tây, khoảng thời gian này ở phòng tập gym.


D: Diana, nữ, mặt phương Tây, khoảng thời gian này đọc sách trong phòng.


E: Triệu Nhụy, nữ, mặt phương Đông, khoảng thời gian này nghỉ ngơi trong phòng.


F: Từ Cương, nam, mặt phương Đông, khoảng thời gian này ở phòng tập gym.


G: Vương Lượng, nam, mặt phương Đông, khoảng thời gian này ở hồ bơi.


H: Trần Minh, nam, mặt phương Đông, khoảng thời gian này ngắm cảnh bên ngoài.


I: ...


Mục I này để trống.


Tô Bạch cầm bút đang định ghi thông tin của mình lên, chỉ là ngay khi hắn viết chữ “Vương Nhất” lên, Diana đã trực tiếp lấy quyển sổ về, nói: “Anh không cần viết, anh chắc chắn không phải hung thủ.”


“Cô tin tôi như vậy?” Đột nhiên Tô Bạch cảm thấy có hơi khó tin.


“Còn nhớ lời mà tôi đã nói khi đi qua bên người anh lúc mở cửa phòng sau khi bữa tối kết thúc không?” Diana hỏi.


“Cô và tôi đều cho rằng Phát Thanh chắc hẳn sẽ cho động cơ vì bình yên quá lâu rồi.” Tô Bạch đáp lời.


“Đúng, sau đó anh vào phòng chắc hẳn cũng đã nhìn thấy động cơ của Phát Thanh, cho nên rất nhanh anh đã ra khỏi phòng là định giết người sao? Nhưng tiếp đó vì vị trí phòng anh gần hành lang cho nên ngay khi anh ra ngoài tôi đã nhìn thấy anh rồi, cũng vì thế đã phá hỏng kế hoạch chuẩn bị giết người của anh, anh nói xem có đúng không?”


Cô gái này thật sự không đơn giản.


Tô Bạch gật đầu, muốn giết người cũng không có gì không thể thừa nhận, bây giờ phải bắt được hung thủ đã giết người.


“Vậy nên anh chắc chắn không phải hung thủ thật sự.” Diana híp mắt nhìn Tô Bạch rồi nói tiếp: “Vì diễn xuất của anh không đến mức cao cấp như thế, từ lúc anh xuống tầng ngồi xuống bên cạnh tôi đến khi đi tìm sách rồi lại đi đánh đàn, tôi không hề nhìn thấy bất cứ sơ hở nào cả, đương nhiên, một điểm có thể khiến tôi trực tiếp loại trừ anh khỏi diện tình nghi, anh có biết là gì không?”


“Là gì?” Tô Bạch hỏi.


“Anh biết thời gian tử vong của người chết không?”


“Không phải là sau khi bữa tối kết thúc đến khi tôi ra ngoài sao, hoặc cũng có thể nói là khoảng thời gian cô ra ngoài ngồi lên sô pha phòng khách?”


Nụ cười của Diana càng quỷ dị hơn, mở miệng đáp: “Không, thời gian tử vong của nạn nhân là từ hai giờ chiều đến năm giờ chiều, nói cách khác là trước bữa tối kìa.


Sở dĩ anh có thể bị tôi trực tiếp loại khỏi diện tình nghi là vì buổi chiều hung thủ đã giết người rồi, anh ta hoàn toàn không cần thiết phải tiếp tục ra ngoài để giết thêm một người nữa sau bữa tối.


Động cơ giết người trước đó của anh đã tẩy sạch hiềm nghi của anh trong vụ án giết người lần này, có phải cảm thấy rất thú vị rồi không?”


Chương 1380

Bình Luận (0)
Comment