Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1391 - Chương 1391 Quá Tam Ba Bận! 1

Chương 1391

Quá Tam Ba Bận! 1


“Cậu nghi ngờ Triệu Nhụy tự sát?” Diana hỏi Tô Bạch.


Tô Bạch đè tay xuống, ra hiệu lát nữa sẽ trả lời câu hỏi của Diana, ngược lại mang theo một loại tâm thái may mắn tiếp tục hỏi quản gia già: “Quản gia, còn có ai từng hỏi ông câu hỏi này chưa?”


Quản gia già chỉ cười mà không nói, ý tứ rất đơn giản, câu hỏi này không có khả năng trả lời Tô Bạch cậu.


Cũng may, Tô Bạch vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn có thể nhận được câu trả lời đối với câu hỏi này, hắn ngồi xuống sô pha, sau đó giao bình thuốc mà lão quản gia vừa đưa cho Diana, kêu cô ta giúp mình bôi thuốc.


Diana cũng không chần chừ mà trực tiếp đổ thuốc mỡ ra bôi lên vị trí vết thương trên người Tô Bạch, đồng thời mở miệng hỏi: “Ý của cậu là cuộc điều tra hôm nay sẽ dựa trên cơ sở Triệu Nhụy có tự sát hay không?”


Tô Bạch có thể hiểu được sự lo lắng của Diana, vì một khi lấy điều này làm cơ sở điều tra, vậy nếu hung thủ thật sự là một người khác, chắc hẳn sẽ rất khó phát hiện ra, chuyện này rất dễ dẫn đến việc tất cả mọi người bước đi trong bóng tối một cách mù quáng.


“Vị trí của vụ nổ sát nhà bếp đúng không?” Tô Bạch nhìn dấu vết trên đất và vách tường bị hun cháy đen ở nhà bếp.


“Nổ khí gas, ở nhà bếp.” Diana nói.


“Cùng một lúc vụ nổ xảy ra, có một cương thi đã phá cửa sổ chui vào phòng tôi tấn công tôi, cương thi đó chính là Simon.


Tôi không tin đây chỉ là sự trùng hợp, theo quan điểm của tôi, vụ nổ trong nhà bếp chắc hẳn là để che giấu cho vụ tấn công vào phòng ngủ của tôi, đương nhiên nếu muốn đặt giả thiết Triệu Nhụy tự sát, có khả năng là cô ta đang làm bảo hiểm kép cho mình.”


Lúc này Trần Minh mở miệng nói: “Bảo hiểm kép? Vậy nếu dựa theo logic của anh để xét, chính là nếu anh bị cương thi giết chết vậy Triệu Nhụy đã bị bỏng, thân là hai người đồng thời bị tấn công, cô ta chắc chắn sẽ được loại trừ khỏi diện tình nghi, mà ví dụ cương thi không giết được anh, vì dù sao, khụ khụ, chúng tôi cũng có thể đoán ra một chút về thân phận của anh.


Ví dụ cương thi không thể giết được anh, vậy Triệu Nhụy có thể tự sát bằng một cách mà chúng ta không tưởng được, tự giết chết chính mình nhưng vẫn rất có khả năng trở thành người được hưởng lợi lớn nhất, đây cũng coi là lợi dụng điểm mù tư duy của chúng ta đi.”


Ánh mắt của Tô Bạch liếc qua mặt của những người còn lại, khẳng định: “Cứ tiến hành điều tra thu thập bằng chứng dựa trên cơ sở Triệu Nhụy tự sát đi, ví dụ gần đây cô ta đang làm gì, ví dụ phòng của cô ta có dấu vết gì, ví dụ gần đây cô ta từng cầm thứ gì, thứ có thể nhớ ra được và có thể điều tra ra, tất cả đều đừng bỏ qua.


Tôi nghi ngờ có khả năng Triệu Nhụy là cường hóa tương tự với đạo sĩ, đạo sĩ có vài thói quen và tập tính gì thì bản thân các cậu tự phân tích một chút, chúng ta nhất định phải tìm được chứng cứ hoàn toàn đáng tin sớm nhất có thể. Nếu thật sự không tìm ra được bằng chứng vậy chúng ta chỉ có thể quay đầu giữa đường, đặt đối tượng nghi ngờ lên mấy người còn sống như chúng ta.”


Một là Tô Bạch đã tìm ra được bằng chứng chứng minh Tucker chính là hung thủ ở vòng đầu tiên, hai là vì mọi người đã đoán ra được thân phận của hắn chắc hẳn là một thính giả cao cấp, ba là vì khi Triệu Nhụy chết hắn đang bị tấn công bởi một cương thi, cho nên trên cơ bản mọi người không cho rằng hắn là hung thủ giết Triệu Nhụy, bởi vậy sau khi hắn nói ra đầu mối chính điều tra, những người có mặt ở đó cũng không vì thế mà phản đối gì.


Lucy và Từ Cương đi lên lầu hai chuẩn bị điều tra phòng của Triệu Nhụy, Trần Minh và Diana thì lại đi tới bên hồ bơi, vì trong khoảng thời gian này Triệu Nhụy đã mấy lần đi ra hồ bơi bơi rồi, có khả năng sẽ phát hiện được gì đó ở nơi này.


Muntari và Tô Bạch thì lại đi đến nơi đặt thi thể của Simon trước để xem, trên đường có hỏi quản gia già đã xử lý Simon thế nào, sau khi không có được câu trả lời của ông ta, hai người lại đi ra bên ngoài căn nhà.


Lúc này cơn bão vừa mới dừng lại nhưng dường như có xu hướng sẽ kéo tới thêm lần nữa, bên ngoài cũng rất lầy lội.


Cây cầu treo vẫn đứt, cũng vì thế mà sơn trang Triệu thị trên cơ bản đã biến thành một hòn đảo cô lập, ngoại trừ biệt thự này ra còn có một khu rừng phía sau biệt thự, nhưng diện tích của khu rừng cũng rất nhỏ, xung quanh cũng toàn là vách núi đen.


“Thật sự là cây đào.” Tô Bạch nhìn thấy mấy cái cây này cũng hơi bất ngờ bảo. Ở nơi này và với khí hậu này muốn trồng cây đào cũng phải trả cái giá rất lớn, đương nhiên, đây là thế giới chuyện xưa mà Phát Thanh thiết lập, nếu như nó bằng lòng, trên cây mọc ra chân giò hun khói cũng có thể làm dược.


“Chúng ta tới đây để làm gì?” Muntari hỏi với vẻ hơi nghi ngờ, anh ta biết rõ Tô Bạch có khả năng là thính giả cao cấp, cho dù không gọi đại nhân nhưng trong lời nói vẫn mang theo chút vẻ kính sợ.


“Tìm thử xem có mấy vết thương trên cây đào hoặc là vết chặt cây mới hay không, ở nơi này có khả năng không tìm được nhiều thứ có lợi cho đạo sĩ sử dụng, nhưng gỗ đào có thể tính.


Nếu Triệu Nhụy thật sự là cường giả loại hình đạo sĩ vậy cô ta chắc hẳn sẽ lấy một ít vật liệu ở đây.”


“Gỗ đào có liên quan gì đến cương thi?” Muntari vẫn không hiểu cho lắm, anh ta là người phương Tây, thế giới chuyện xưa thường trải qua cũng là thế giới chuyện xưa mang màu sắc không khí phương Tây dày đặc, cho nên cũng không hiểu cho lắm về một vài cường hóa và chức nghiệp chỉ Trung Quốc mới có.


“Gỗ đào có vị trí cực kỳ quan trọng trong văn hóa dân gian và tín ngưỡng ở nước tôi, nó cũng được gọi là “Hàng Long mộc” hay “Quỷ Bố mộc,” là nguyên liệu trừ tà ngự quỷ được sử dụng phổ biến nhất. Theo truyền thuyết Khoa Phụ đuổi mặt trời, trước khi chết đã ném thần thụ ra biến thành một khu rừng đào. Câu đối xuân sớm nhất ở nước tôi đều được làm từ gỗ đào, còn được gọi là bùa đào, mấy nghìn năm qua, gỗ đào được cho là có tác dụng trấn nạn tránh ma quỷ, được gọi là thần mộc.


Chương 1391

Bình Luận (0)
Comment