Chương 1395
Lật Ngược Lại! 1
Lucy đứng dậy, trông có vẻ rất đột ngột, tục ngữ nói trải nghiệm nhiều rồi, tự nhiên cũng sẽ trầm ổn hơn. Mà trải nghiệm của thính giả thì lại là thứ mà người bình thường khó có thể tưởng tượng ra được, cũng vì thế, đại đa số thính giả cho dù không cố hết sức tu luyện, cũng không cần học mấy thứ ở phương diện tâm lý gì đó, trên cơ bản đều có thể làm đến mức hỉ nộ không lộ ra, đương nhiên, ở đây phải có một tiên đề, đó là vị thính giả này chí ít không phải là người vừa mới trở thành thính giả không bao lâu như người thực tập hoặc là thính giả cấp thấp.
Mà Lucy, rất dễ nhận thấy không thuộc loại này, khi Phát Thanh sắp xếp người tham gia thế giới chuyện xưa rất ít khi ngu ngốc đặt người thực tập và thính giả cao cấp vào cùng một tốp, vậy Lucy chí ít cũng là một thính giả bình thường, chẳng qua theo quan điểm của Tô Bạch, cô ta chắc hẳn cũng thuộc sự tồn tại khá ưu tú trong những người có thâm niên.
Bằng không, cô ta không có khả năng chuẩn bị tốt toàn bộ mọi thứ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, hơn nữa đợi thi thể của Simon vừa xuất hiện đã trộm đi luyện chế cương thi.
Năng lực và tâm lý đều chứng minh sự xuất sắc của cô ta.
Đúng vậy, Tô Bạch đã sớm biết ai luyện chế cương thi, vì hôm kia, trong khi cái thứ hàng Tucker đó cho dù bị đã phát hiện là hung thủ nhưng vẫn ung dung thong thả nghênh ngang hết một ngày, Tô Bạch từng ở phòng khách và cầu thang tầng hai tiếp xúc gần với Lucy hai lần.
Cho dù cô ta cố tình dùng mùi nước hoa và sữa tắm để che giấu nhưng hắn vẫn có thể ngửi được rất rõ một mùi thi khí tản ra từ trên người đối phương.
Thi khí.
Đối với thứ này hắn thật sự quá quen thuộc rồi, trong nơi chứng đạo, nguồn gốc năng lượng duy nhất thậm chí là nguồn gốc sinh tồn của hắn chính là thi khí trong hoàng tuyền, thông qua luyện hóa thi khí để bồi bổ bản thân cũng cùng một nguyên lý với ăn thức ăn để bổ sung năng lượng.
Có thể nói một cách không khoa trương thì thi khí đối với Tô Bạch mà nói tương đương với họa sĩ đối với màu vẽ, thợ rèn đối với lò lửa vậy.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới chính là cô gái Lucy này lại khống chế cương thi mà mình đã luyện chế ra đi làm khó hắn, vậy mà cô ta lại cho cương thi tới giết mình!
Đây là chuyện mà Tô Bạch không ngờ tới, trước đó hắn vẫn còn vừa tính toán chuyện của mình vừa đợi cơ hội, nếu Lucy dùng cương thi giết người trước vậy cũng không sao, dù sao Tô Bạch cũng có thể khẳng định sẽ tìm được đủ bằng chứng dưới tiên đề Lucy là kẻ tình nghi lớn nhất.
Nhưng tối đó cô ta cho cương thi tới giết mình quả thật khiến Tô Bạch có một loại cảm giác lúc người khác đào hố đợi vui khi thấy người gặp họa, kết quả bản thân cũng bị đẩy vào trong.
Khi Diana chỉ ra rằng chỉ có Lucy và Từ Cương mới có thể có cơ hội đi lên nóc nhà sắp xếp bằng chứng, Tô Bạch không hề kinh ngạc một chút nào, công việc này là Tô Bạch sắp xếp, bản thân hắn và Muntari đi vào rừng cây nhỏ, kêu Diana và Trần Minh đi tới hồ bơi, cố tình cho Lucy và Từ Cương đi lên tầng hai kiểm tra phòng ngủ.
Sau khi biết Lucy là người khống chế cương thi, đương nhiên Tô Bạch không ngại thuận tay hắt một chậu nước bẩn lên người cô ta, mà Lucy dường như cũng cảm giác được nguy cơ này vì cô ta biết rõ có người cố tình sắp xếp sợi dây đàn ở vị trí đó để đổ tội cho Triệu Nhụy tự sát, nhưng vẫn không phải cô ta làm, vì người mà cô ta muốn giết là Tô Bạch chứ không phải Triệu Nhụy.
Thế này cũng có nghĩa, người đã giết chết Triệu Nhụy muốn biến cô ta thành một vết nhơ lớn nhất, thậm chí có thể nói trở thành một cái bóng đèn to, dưới bóng đèn to này, sự hiềm nghi của những người khác không thể nghi ngờ gì sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Về phần Lucy có để ý đến mình hay không, có coi mình thành kẻ tình nghi đầu tiên hay không, Tô Bạch cũng không dám chắc chắn một điểm này, cũng vì vậy, hắn cũng không dự định hoàn toàn đánh chết cô ta ngay từ đầu, vì những người ngồi ở đây không ai là kẻ ngu ngốc, nhưng bây giờ thuận thế biến Lucy trở thành mục tiêu công kích, chí ít đối với một hung thủ thật sự Tô Bạch này mà nói cực có sự hỗ trợ.
Lucy biết rõ, nếu lúc này mình còn không đứng ra, còn không thẳng thắn nữa, vậy phỏng chừng bản thân sẽ không còn thời gian, bây giờ đã là buổi sáng rồi, buổi tối đại khái hơn mười giờ sẽ bỏ phiếu, mình tuyệt đối không thể kéo dài thêm.
“Simon bị tôi luyện chế thành cương thi, là tôi cho cương thi đi tấn công Vương Nhất, nhưng tôi không giết Triệu Nhụy, Triệu Nhụy không phải do tôi giết.”
Khi nói những lời này, Lucy thậm chí còn không nhìn Tô Bạch, ngược lại không phải chột dạ mà là vì bây giờ mục tiêu đầu tiên của tất cả mọi người là tìm hung thủ thật sự, hơn nữa các vị ngồi đây chắc hẳn ngày nào cũng đang suy tính xem nên giết người thế nào, ở nơi này quả thật không cần bày ra bộ dáng sáo rỗng như áy náy gì đó.
Nghe được câu này, Tô Bạch rõ ràng nhíu mày, hai tay đan vào nhau, hơi dùng sức, không phải Lucy đã nói ra chuyện gì đó ghê gớm lắm, trên thực tế khi cô ta mở miệng cũng không hề chỉ hắn thành kẻ tình nghi đầu tiên, Tô Bạch chỉ cần vừa vặn bày tỏ cảm xúc tức giận của mình đúng lúc là được.
Có khả năng vì dưới tình huống hắn xác định Triệu Nhụy là tự sát, sau đó lại chủ động lật ngược vụ án phát hiện ra điểm đáng ngờ, đứng ở góc độ của Lucy mà nói, hình như hung thủ không cần thiết phải làm như thế. Ngay khi mọi người đều coi Triệu Nhụy thành người tự sát, sau đó chuẩn bị đi tắm, nằm ngủ đợi đến tối bỏ phiếu, hung thủ hoàn toàn có thể ngồi nhìn thời gian điều tra của mọi người cứ như vậy bị hoang phí, đây mới là sự lựa chọn có lợi nhất đối với hung thủ.