Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1396 - Chương 1396 Lật Ngược Lại! 2

Chương 1396

Lật Ngược Lại! 2


Cũng vì vậy, Tô Bạch chủ động tìm được điểm đáng ngờ Triệu Nhụy không phải tự sát, theo quan điểm của Lucy là đã nằm ngoài diện tình nghi rồi, vì những người có mặt ở đây ngoại trừ hung thủ ra, không ai có thể nhìn rõ ràng hơn chính Lucy hết.


Bằng chứng bị sắp xếp một cách cố tình đó đối với cô ta mà nói đã chứng minh tất cả.


“Cô thừa nhận cương thi đã tấn công Vương Nhất là do cô luyện chế ra?” Diana hỏi.


“Đúng, tôi thừa nhận, nhưng không thành công.” Lucy lại thừa nhận.


“Còn Triệu Nhụy, cô không thừa nhận là do cô giết?” Diana hỏi.


“Không thừa nhận, không phải tôi giết, tuyệt đối không phải tôi giết.” Lucy đáp một cách rất chắc chắn: “Tôi không có khả năng dùng thủ pháp cấp thấp như vậy sắp xếp dây đàn ở đó đổ tội cho Triệu Nhụy tự sát được.”


“Bất cứ một sự việc nào cũng có hai logic có thể bàn đến, bây giờ cô thoải mái thừa nhận là vì chúng tôi đã phủ định việc Triệu Nhụy tự sát, đây vốn là một suy luận rất có lợi đối với cô, mà cô và Từ Cương thì lại trở thành đối tượng bị tình nghi, cho nên nếu cô giết Triệu Nhụy, cô có đủ động cơ để sắp xếp bằng chứng đó khiến chúng tôi càng tin tưởng Triệu Nhụy là tự…”


Trần Minh còn chưa nói xong đã bị Lucy quát một tiếng ngắt lời: “Tôi là thần tiên sao? Ở nơi này mọi người đều là người bình thường, chỉ riêng dựa vào điều kiện đã có ở đây, tôi có thể luyện chế thành công thi thể của Simon thành cương thi đã là có thành phần may mắn rất lớn ở đây rồi. Làm sao tôi có thể còn có sức lực đi giết chết Triệu Nhụy nữa. Triệu Nhụy chết thế nào, các người chắc hẳn đều biết rõ, là bình gas trong nhà bếp phát nổ, bị bỏng mà chết, điều đó có nghĩa ở nơi này có một thiết bị tương tự với kíp nổ bán tự động.


Tôi hoàn toàn không có thời gian và sức lực đi làm mấy chuyện dư thừa này.”


“Cách giải thích này không đủ khiến tôi tin tưởng.” Lúc này Từ Cương mở miệng nói, nhưng rất dễ nhận thấy anh ta cũng đang do dự, vì bỏ phiếu nhầm người, người không phải là hung thủ bị bầu ra, đối với bọn họ mà nói cũng tương đương với thất bại.


Mà bấy giờ, Muntari rất hàm hậu chợt giơ tay lên, ra hiệu cho mọi người dừng cuộc tranh luận, sau đó anh ta lấy một tờ giấy ra, trước đó khi mọi người tranh luận, anh ta ngoại trừ đáp lại một câu hỏi của Tô Bạch ra cũng không nói thêm gì cả, rõ ràng rất yên tĩnh, thẳng cho tới nay anh ta vẫn luôn tạo cho mọi người một loại hình tượng khá chất phác.


Nhưng ngay khi Tô Bạch nhìn thấy anh ta lấy giấy và bút ra, lúc này con ngươi không khỏi co rút lại.


Vì hắn phát hiện ra khí chất của Muntari dường như đã xuất hiện sự thay đổi rất lớn vào lúc này. Lẽ nào trước đó người này vẫn luôn che giấu?


“Triệu Nhụy đã chết.” Muntari đứng dậy, vẻ mặt mang nụ cười mỉm, lúc này anh ta cũng không còn hình tượng anh chàng lỗ mãng nữa, ngược lại trông có vẻ rất trầm tĩnh và cơ trí: “Hiện tại, chít ít có thể xác định một điểm đó là Triệu Nhụy tuyệt đối không phải tự sát.”


Muntari cầm một cái nĩa lên, vẽ một cái lên khăn trải bàn.


“Vì chúng ta đều đã xác định sợi dây đàn từ trên nóc nhà đó chỉ hướng đến bên ngoài cửa sổ phòng Triệu Nhụy, không có khả năng là Triệu Nhụy tạo ra do sơ suất, nếu cô ta muốn dựa vào tự sát để giành được thắng lợi, không cần thiết để lại bằng chứng rõ ràng như thế.


Nói cách khác, Triệu Nhụy tuyệt đối không phải tự sát, bằng chứng đó bị người có dụng ý cố tình thay đổi, ngoại trừ hung thủ ra, sẽ không ai sắp xếp chứng cứ gây hiểu lầm vào lúc này, một điểm này mọi người có thể hiểu được chứ?


Cho nên, Triệu Nhụy chắc chắn không tự sát!


Một điểm này có thể xác định trước.


Vậy căn cứ theo luận điểm này, chúng ta có thể từ từ chia ra hai logic khác.


Một, Lucy là hung thủ.


Hai, Lucy không phải là hung thủ.”


Muntari dùng nĩa vẽ hai gạch ngang lên khăn trải bàn.


“Đầu tiên, chúng ta hãy suy nghĩ đến tình huống Lucy là hung thủ.


Trước hết, cô ta đã thừa nhận mình luyện chế thi thể của nạn nhân đầu tiên là Simon thành cương thi, Diana, cô là ma pháp sư hệ vong linh, luyện chế cương thi dưới điều kiện này có độ khó thế nào, mời cô giải thích một chút.”


Diana bị điểm danh cũng sững sờ, dường như có hơi không quen với Muntari của lúc này cho lắm, nhưng vẫn mở miệng đáp: “Rất khó, hơn nữa thật sự phải dựa vào chút may mắn.”


“Ồ, có thể à, dựa vào logic đầu tiên này tiếp tục suy diễn thì Lucy đã luyện chế ra cương thi dưới tiên đề rất khó khăn hơn nữa phải rất may mắn. Đồng thời, cô ta cảm thấy không đảm bảo cho nên lại thiết kế một thiết bị kích hoạt bán tự động để kích nổ bình gas trong nhà bếp.


Sau đó, trong một ngày đó, cô ta dự định đồng thời ra tay với Vương Nhất và Triệu Nhụy, cuối cùng Triệu Nhụy chết cháy, Vương Nhất mạng lớn, không bị cương thi giết chết.”


Nói xong, Muntari lại vạch mạnh hai đường lên gạch ngang đầu tiên: “Logic đầu tiên không có khả năng.”


“Tại sao?” Từ Cương hỏi.


“Logic đầu tiên đã bị chứng minh không có khả năng ở nơi này, vì trừ khi ngay từ đầu Lucy đã đoán ra được chúng ta sẽ suy đoán theo hướng Triệu Nhuy tự sát, bằng không cô ta tuyệt đối không có khả năng ra tay với hai người cùng một lúc được.”


Nói xong, Muntari chỉ tay về phía Tô Bạch: “Vì dưới tình hình này, Vương Nhất sẽ bị loại trừ khỏi phạm vi nghi ngờ, vì khi Triệu Nhụy tử vong, Vương Nhất đang đồng thời bị cương thi tấn công, như vậy nói cách khác, Lucy đã đặt chính bản thân mình vào trong phạm vi của năm người bị tình nghi.


Những người còn sống như chúng ta vốn dĩ đã rất ít, tìm ra một hung thủ trong sáu người nghi ngờ lẫn nhau và tìm ra hung thủ trong năm người bên cạnh còn có một Vương Nhất không bị tình nghi, độ khó chắc chắn hoàn toàn khác hẳn.


Cho nên, anh cho rằng Lucy ngu như vậy sao? Ngoài ra, trừ phi Từ Cương anh nói với tôi, Lucy có tự tin cực lớn rằng chúng ta sẽ phân tích theo hướng Triệu Nhụy tự sát ngay từ đầu, nhưng trên thực tế, trước khi quý ngài Vương Nhất hỏi quản gia già tự sát cũng có thể trở thành người chiến thắng sau sự việc không, thì tôi cũng không ngờ đến một điểm này.


Nhưng nếu Lucy thật sự là hung thủ, anh Vương Nhất rõ ràng không có khả năng che giấu và phối hợp với Lucy, cũng vì thế, logic đầu tiên không cần thiết phải suy diễn tiếp từ đây nữa.


Vậy, sau khi suy luận đầu tiên bị phủ nhận, cũng chỉ còn lại suy luận thứ hai…


Lucy không phải là hung thủ.


Nói cách khác, hung thủ thật sự là Từ Cương anh, Trần Minh, Diana và…”


Ánh mắt của Muntari nhìn về phía Tô Bạch.


“Và cả quý ngài Vương Nhất đây nữa, đúng rồi, anh Vương Nhất, trong một ngày Piqué bị anh tìm được là hung thủ đó, cả ngày anh không xuống dưới dùng bữa ở căn phòng này là đang bận gì thế?”


Chương 1396

Bình Luận (0)
Comment