Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1398 - Chương 1398 Vết Nhơ! 2

Chương 1398

Vết Nhơ! 2


“Vì vậy, nếu Lucy là hung thủ, cô ta phải thỏa mãn ba điều kiện, đầu tiên là dưới điều kiện hiện có cực kỳ đơn sơ luyện chế thành công cương thi, đồng thời còn phải làm ra thiết bị dẫn nổ, sau đó còn phải dựa vào việc tạo bằng chứng lẫn lộn, vu hại một người khác thành hung thủ thật sự để bảo vệ bản thân.


Đây là độ khó gì chứ?


Hoặc, cái này có khả năng sao?” Muntari tiếp tục nói.


Từ Cương á khẩu, vì Muntari không có khả năng vì bao che cho Lucy mà cố tình che giấu giúp cô ta, cho nên lập trường trong mấy lời này của anh ta vẫn đúng.


Đối thủ này không đơn giản.


Tâm trạng của Tô Bạch hơi phức tạp, đang hắt chậu nước bẩn này lên người Lucy, ngược lại dưới suy luận của Muntari lại biến thành một lá bùa hộ mệnh cho cô ta.


“Thật ra, chúng ta có thể đổi một góc độ khác để suy luận.” Lúc này, Diana nhìn về phía Lucy và hỏi: “Lucy, lần cuối cùng cô lên nóc nhà là khi nào?”


“Tối qua, tôi lên kiểm tra tình hình của cương thi trước khi chuẩn bị phát động tấn công Vương Nhất trước, sau đó tôi về phòng mình, đại khái sau nửa tiếng, tôi hoàn thành việc thi pháp và khống chế trong phòng mình.” Lucy đáp lời.


“Thế này cũng có nghĩa, từ một khắc Lucy rời khỏi nóc nhà lần cuối cùng vào tối qua đến trước khi chúng ta cùng nhau lên nóc nhà, hung thủ thật sự đã lên nóc nhà bố trí sợi dây đàn.


Nhưng sau khi vụ nổ xảy ra, trên cơ bản tất cả chúng ta, ngoại trừ Tô Bạch anh vì bị cương thi tấn công ra thì những người khác đều trực tiếp mở cửa phòng lao xuống nhà bếp. Trong khoảng thời gian đó, căn bản không có thời giờ đâu mà lên nóc nhà sắp xếp vật chứng.” Diana rất bình tĩnh phân tích.


“Sau đó, ban ngày chúng ta chia nhóm ra ngoài điều tra, tôi với Trần Minh có thể làm chứng cho nhau không có khả năng rời đi sắp xếp bằng chứng, Tô Bạch anh và Muntari thì đi vào rừng đào bên ngoài nhà, nói cách khác, người có khả năng và có thời gian sắp xếp chứng cứ cũng chỉ có Từ Cương và Lucy.


Nhưng nếu Lucy đã là người luyện chế cương thi, vừa rồi cũng đã bị loại trừ khỏi diện tình nghi, nói cách khác… anh, Từ Cương…”


“Không đúng.” Muntari không đợi Từ Cương mở miệng bào chữa cho mình mà đã lên tiếng trước tiên: ‘Không đúng, vẫn còn một người có thời gian và cơ hội đi làm chuyện này.


Đó chính là người đầu tiên bước lên cầu thang lên nóc nhà, và là người bị cương thi tấn công mà tới phòng khách cuối cùng!”


Mọi người đều dồn ánh mắt về phía Tô Bạch.


Tô Bạch hơi nhíu mày, cái thứ hàng Muntari này thật sự coi mình thành hung thủ, từ đó tiến hành thu thập chứng cứ và suy đoán logic, hơn nữa mấu chốt ở đây mình đúng là hung thủ thật rồi, nếu anh ta coi mình thành hung thủ thật sự, sau đó suy luận ngược từ những điều kiện đã biết, có thể có được một vài thứ thông thuận.


“Vậy mời anh nói cho tôi biết tại sao tôi phải sắp xếp sợi dây đàn đó?” Tô Bạch nói: “Dưới bằng chứng rõ ràng là tôi đã bị tấn công cùng lúc, sự nghi ngờ của tôi là ít nhất, tại sao tôi phải mất công sắp xếp ở góc độ Triệu Nhụy tự sát, sau đó lại cố tình thay đổi chứng cứ.


Muntari, trước đó anh nói Lucy không có khả năng là hung thủ, từ đó tìm ra ba chuyện rất khó hoàn thành để làm lý do.


Vậy tôi hy vọng anh có thể giải thích một chút, tại sao tôi là hung thủ?


Nếu tôi là hung thủ, tôi đã sắp xếp sợi dây đàn đó thế nào, thế này không phải đang nói rõ ràng với người luyện chế cương thi tấn công tôi rằng Triệu Nhụy không phải tự sát hay sao?


Làm như thế có lợi gì đối với tôi?”


Muntari hơi do dự, dường như đang suy nghĩ, nhưng anh ta rất nhanh đã mở miệng: “Không đúng, có lợi, anh cố tình khuấy đục chậu nước này, cố tình sắp xếp…”


Tô Bạch giơ tay, ra hiệu cho Muntari ngừng lên tiếng, sau đó lại mở miệng nói: “Có vết xe đổ của Piqué ở đây, tôi không đến mức ngu ngốc làm lại chuyện vẽ rắn thêm chân này để tự chôn mình cả.


Đầu tiên, tôi không phải hung thủ, thứ nữa, nếu dựa theo suy luận vừa rồi của Diana để suy diễn, vậy Từ Cương mới có khả năng là hung thủ nhất.”


Bé Từ Cương ở một bên nghe thế lại làm bộ định mở miệng nhưng Tô Bạch không cho anh ta cơ hội đó: “Nhưng tôi không tin Từ Cương ngu ngốc đến mức cố tình dẫn dắt đi theo phương hướng Triệu Nhụy tự sát, nếu anh ta là hung thủ thật sự, vậy lúc đó làm như vậy sẽ không có lợi, vì nếu anh ta không làm gì cả, mọi người vẫn sẽ suy nghĩ theo phương hướng Triệu Nhụy tự sát, hiển nhiên anh ta sẽ an toàn, cũng không cần thiết vẽ rắn thêm chân!


Thứ nữa, tôi cũng như vậy!


Đầu tiên, tôi sẽ không sắp xếp bằng chứng giả đó, thứ hai là vừa rồi khi dùng bữa sáng chính tôi là người đã bắt đầu nghi ngờ Triệu Nhụy không phải tự sát đầu tiên. Thứ ba, anh có thể tưởng tượng một chút, trước tiên tôi sẽ đi sắp xếp một bằng chứng giả chắc chắn sẽ bị Lucy vạch trần, sau đó bản thân lại ngồi bên bàn ăn lật ngược suy luận có lợi cho một hung thủ thật sự là tôi hay sao?”


Ba điều của Tô Bạch khiến Muntari có hơi á khẩu.


“Hơn nữa, vẫn còn một điểm mà các anh dường như đã quên mất, Lucy đang ở trong phòng khống chế cương thi giết tôi, điều này cũng có nghĩa trong khoảng thời gian cô ta xuống khỏi nóc nhà chuẩn bị phái cương thi đi giết tôi tới lúc bắt đầu vụ nổ này, cũng có người có thể lợi dụng khoảng trống này lên nóc nhà sắp xếp bằng chứng này…”


“Động cơ thì sao?” Lúc này đột nhiên Muntari chất vấn: “Động cơ để hung thủ làm vậy là gì, vừa rồi anh cũng phân tích, cho dù là anh hay là Từ Cương đều có động…”


“Nếu là Triệu Nhụy thi sao?” Tô Bạch nói.


Trong lúc nhất thời, toàn bộ bàn đều lặng ngắt như tờ.


“Hình như các người vẫn chưa từng nghi ngờ… giữa đêm hôm khuya khoắt Triệu Nhụy đi vào nhà bếp là vì ăn bữa khuya sao?”


Chương 1398

Bình Luận (0)
Comment