Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 161 - Chương 161 Không Kịp Trở Tay

Chương 161

Không Kịp Trở Tay


Người phụ nữ đang tái tạo lại thân thể phát ra một tiếng hét thảm.


Sau đó bắt đầu tan rã, cuối cùng tan thành mây khói.


Tô Bạch cầm lấy đầu của người phụ nữ, hắn không có trực tiếp vứt đi mà chính là xốc khăn che mặt của cô ta lên, Tô Bạch muốn nhìn qua mặt cô ta.


Tô Bạch lắc đầu, tiện tay ném đầu cô ta xuống đất, bỏ lại một câu:


- Thật xấu.


Chỉ là chiếc vòng tay trên người thi thể nữ vẫn bị Tô Bạch cố ý lấy ra, cất ở trên người mình, xem như đây là chiến lợi phẩm, Tô Bạch vẫn luôn giữ điểm cốt truyện để đổi lấy đạo cụ địa ngục hỏa shotgun rất đắt kia, dao găm là từ chỗ hồ ly trộm được, hiện tại loại vũ khí này, Tô Bạch thật đúng là ai đến cũng không từ chối, trước đó hắn thật đúng là có chút lưu manh rồi.


Qua thao trường, lại đi vào bên trong, Tô Bạch nhìn thấy một đường núi, chỉ là con đường núi này không gồ ghề như đường lên núi, rất rõ ràng, nơi này được dày công tu sửa qua.


Tô Bạch rất muốn biết, lúc trước đám người mập mạp vượt qua bia mộ bằng cách nào, tuy nói bọn họ đi ở phía trước hắn, thế nhưng hôm qua người phụ nữ kia theo hắn xuống núi, hôm nay lại theo hắn lên núi, chẳng khác gì Tô Bạch làm một chiếc máy bay đánh yểm trợ cho đám người mập mạp. Ở một góc độ nào đó, có thể coi như Tô Bạch giúp làm giảm gánh nặng cho đám người mập mạp.


Chẳng qua chuyện này có thể nghĩ ra được, chính hắn có thể nhìn ra được manh mối, hẳn là không làm khó được hai cao tăng như Gia Thố và hòa thượng.


Đường núi được dùng đá hoa cương để lát đường, nhìn rất tinh tế, Tô Bạch dọc theo con đường này, tiếp tục đi sâu vào trong, không bao lâu sau, trước mặt hắn xuất hiện một cái hồ sen.


Hoa sen trong đó đang nở, rất đẹp, mang đến một loại tràn ngập sức sống.


Chỉ là khi Tô Bạch đến gần, hắn lại phát hiện ra dưới hồ sen có một vũng máu.


Vết máu này là của ai, Tô Bạch không rõ, thế nhưng khả năng lớn là của đám người mập mạp, điều này có nghĩa là đám người mập mạp đã từng gặp nguy hiểm ở chỗ này, thậm chí còn có người bị thương.


Cũng không biết bọn họ đã giải quyết được thứ nguy hiểm kia chưa.


Tô Bạch cẩn thận đi về phía trước, hai bên hồ sen là vách núi, không có đường, nếu như muốn tiếp tục đi sâu vào trong, chỉ có cách đi qua hồ sen.


Tô Bạch lấy dao găm, cắt một bông hoa sen, Tô Bạch không có vội vàng đi vào trong hồ. Trước tiên hắn cầm hoa sen trên tay, cẩn thận quan sát một chút.


Hoa sen này chỉ là hoa sen bình thường, hồ sen nhìn giống như không sâu lắm, dưới đáy hẳn là có bùn, về phần dưới bùn là gì, vậy thì không biết được, có đôi khi, ở một chiếc hồ không sâu lắm, nhưng độ dày của lớp bùn dưới đáy hồ lại rất đáng sợ.


Sau khi chắc chắn đóa hoa sen trước mặt mình không có gì khác thường, Tô Bạch bắt đầu bước vào trong hồ nước, nước trong hồ chỉ đến ngang hông Tô Bạch, lớp bùn dưới chân hắn cũng không có quá dày, Tô Bạch tiếp tục đi về phía trước.


Tốc độ dĩ nhiên không nhanh, dù sao Tô Bạch không biết đám người mập mạp vượt qua nguy hiểm hay là trực tiếp tiêu diệt nguy hiểm.


Chờ đến lúc đến giữa hồ, dưới chân Tô Bạch giống như chạm vào thứ gì, từ cảm giác ở chân truyền đến, thứ này rất trơn, hơn nữa còn rất thô dài.


Phản ứng đầu tiên của Tô Bạch chính là rắn, trong nháy mắt, cả người hắn căng lên, trong con mắt hắn đã có ánh sáng màu xanh yếu ớt, lúc ẩn lúc hiện, đây là dự định chỉ cần có chút nguy hiểm liền chuyển thành trạng thái cương thi.


Chẳng qua hơn mười giây sau, hắn phát hiện thứ dưới chân không có nhúc nhích gì, Tô Bạch hít sâu một hơi, lặn xuống nước.


Tô Bạch đưa tay ra đẩy bùn, quả nhiên một con rắn khổng lồ dài khoảng hơn 10 mét xuất hiện trước mắt Tô Bạch, chỉ là con rắn này đã chết, không nhúc nhích, chỗ bụng còn có một vết thương gần như đâm xuyên qua cơ thể nó.


Căn cứ vào phán đoán của Tô Bạch, con rắn này không chỉ bị giết mà ngay cả nội đan cũng bị lấy mất, như thế rất phù hợp với tác phong hành sự tối đa hóa lợi ích của đám người mập mạp.


Sau khi kiểm tra qua thân rắn, xác định không còn tiện nghi gì, Tô Bạch nổi lên mặt nước, năm phút sau, Tô Bạch từ trong hồ sen đi ra.


Rũ nước trên người, Tô Bạch hái một lá sen xoa mặt.


"Sát! Sát! Sát!"


"Sát! Sát! Sát!"


Trên hành lang phía trước truyền đến tiếng ma sát của lợi khí với vách đá, giống như có người ở đó luyện võ.


Gặp được người dân ở đây rồi à?


Tô Bạch bắt đầu đi về phía trước, sau khi chỗ ngoặt, một tiểu đình xuất hiện trước mặt Tô Bạch, trong đó có năm sáu người nam nữ có dáng vẻ tiêu sái, mặc quần áo đạo gia đang luyện kiếm, kiếm hoa phi vũ, thỉnh thoảng kiếm bay đến vách tường, phát ra những tiếng ma sát mà Tô Bạch đã nghe được.


Sự xuất hiện của Tô Bạch dường như không có quấy nhiễu đến bọn họ, bọn họ vẫn làm chuyện của mình.


Điều này khiến cho Tô Bạch vô thức quan sát bọn họ một cách tỉ mỉ, hắn phát hiện bóng dáng bọn họ mang theo chút gì đó hư ảo, hiển nhiên, bọn họ không phải là người thật, cũng không phải là quỷ, mà chính là huyễn ảo, chỉ là ngay cả âm thanh cũng rất sống động, điểm này thật đúng là thú vị.


Tô Bạch dự định đi qua chỗ bọn họ, thế nhưng khi hắn vữa mới bước chân đi, biến hóa xảy ra.


Biến hóa này cũng không phải là huyễn ảo thay đổi, phát động công kích Tô Bạch, trên thực tế, nếu là loại tình huống này, Tô Bạch sẽ cảm thấy rất bình thường, chẳng qua cảnh tượng trước mắt lại là…


Trên mặt những nam nữ này bỗng nhiên lộ ra một vòng ửng hồng quỷ dị.


Ngay sau đó.


Bọn họ không có luyện kiếm nữa, bắt đầu xé rách trang phục của đối phương, sau đó trần truồng ở ngay trong đình động tình, bắt đầu làm tình, trong đó cuối cùng còn thừa hai người đàn ông không tìm được người khác phái để phối hợp, thế mà bắt đầu…


Cảnh tượng này đến quá đột ngột, thật đúng là khiến cho người ta không kịp trở tay, Tô Bạch hoàn toàn không có chút phòng bị nào.


Thế nhưng may mà Tô Bạch cũng coi như là hiểu biết nhiều, loại chuyện này không quá mức ảnh hưởng đến tinh thần của hắn, chỉ là hình ảnh từ cảnh luyện kiếm phiêu dật chuyển sang cảnh tượng khó coi này, khiến cho người ta theo bản năng cảm thấy kinh ngạc, sau đó tâm tình của Tô Bạch lại khôi phục bình thường, đồng thời hắn nhạy bén pháp hiện được giữa trán của những nam nữ này đều xuất hiện một ấn ký màu đen, trước đó những ấn ký này không hề tồn tại, điểm này Tô Bạch có thể chắc chắn.


Tô Bạch đi xuyên qua chỗ hình ảnh nam nữ “đang làm việc”, cảm giác này không khác đi xem phim 5D, giống như lạc người vào một cảnh giới kỳ lạ, chỉ là thấy nhiều cũng không có gì đẹp mắt, nhất là những nữ đạo sĩ này, mặc đạo bào cầm kiếm còn có chút khí chất xuất trần, thế nhưng sau khi cởi sạch trang phục làm loại sự tình này, dáng người liền lộ ra quá mức khô quắt, không tính là dễ nhìn, có lẽ là liên quan đến chế độ ăn uống của những đạo sĩ và thỉnh thoảng bọn họ còn tích cốc.


Chờ đến khi Tô Bạch đi qua tiểu đình này, cảnh tượng xuân sắc trên đình vẫn còn diễn ra sinh động, không phải nói những người đàn ông kia có bao nhiêu bền bỉ, Tô Bạch đã lưu ý đến điểm này, mấy người đàn ông có chút non nớt, hơn nữa từ vẻ bề ngoài để phân tích, tuổi của bọn họ không lớn, lại thêm đạo gia coi trọng triết lý cổ xưa, liên tưởng đến hoàn cảnh trong núi, bình thường bọn họ rất ít tiếp xúc với nữ sắc, bọn họ đều không có kinh nghiệm, chỉ đơn giản giống như mấy con khỉ gấp gáp muốn tìm khoái cảm.


Chương 161

Bình Luận (0)
Comment