Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 178 - Chương 178 Luyện Khí Sĩ

Chương 178

Luyện Khí Sĩ


Mỗi người đều có đồ áp dưới đáy hòm, trong bốn người, hòa thượng chính là người có nhiều bí mật nhất, Tô Bạch không có để ý đến chuyện này, hắn đứng lên, tiểu gia hỏa đã ghé vào trên bụng mập mạp, cùng mập mạp ngủ trưa, trong phòng này tuy có bốn người đàn ông và một đứa bé nhưng lại rất yên tĩnh, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.


Tô Bạch mở cửa sau của căn phòng, bên ngoài là một rừng cây, rất tĩnh mịch.


Tô Bạch cứ thế dựa vào bệ cửa sổ nhìn ra xa, hắn vô thức ngây người một lúc, sau đó ánh mắt hắn nhìn về một nơi nào đó, Tô Bạch thế mà phát hiện ra tiếng sột soạt rất nhỏ ở trong rừng cây truyền đến, Tô Bạch làm như không có chuyện gì, đem cửa sổ đóng lại, sau đó đứng ở một bên, xuyên qua khe hở, lén nhìn ra bên ngoài.


Dường như chuyện Tô Bạch đóng cửa sổ lại khiến cho người bên ngoài thở ra một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng bọn họ bắt đầu di chuyển.


Ngay sau đó, trong tầm mắt của Tô Bạch xuất hiện một đám người mặc áo giáp, cầm binh khí nhà Thanh, hơn nữa những binh lính nhà Thanh này rõ ràng không có nằm trong lục doanh và binh lính phổ thông, bọn họ có kỷ luật nghiêm minh và sát khí trên người, cho dù chỉ nhìn thoáng qua từ xa, Tô Bạch có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.


Chỉ là sau khi những người này di chuyển đến gần, bọn họ liền ẩn nấp trong rừng cây, không có động tác tiếp theo, thế nhưng Tô Bạch rõ ràng chuyện này không có đơn giản như thế, nếu như nói những người thần bí kia chỉ đang giám thị nhất cử nhất động của bọn họ, như vậy những binh lính này đến gần liền mang ý nghĩ khả năng đã sắp đến lúc bọn họ ra tay, những nhân vật thần bí kia có khả năng ẩn núp đặc biệt, còn những người binh lính này đều là người bình thường, lập tức muốn ăn một nhóm người, làm sao có thể chơi trò ẩn núp lâu dài.


Lúc này hòa thượng tỉnh lại, đi đến sau lưng Tô Bạch:


- Bần tăng ngửi được sát khí.


Tô Bạch chỉ ra ngoài cửa sổ:


- Bên ngoài vừa có một đám binh lính đến, có không ít người, khoảng 300 – 400 người, nếu như đối phương vây quanh, vậy thì có khoảng gần ngàn người.


- Bọn họ dự định ra tay ư?


Vẻ mặt hòa thượng trở nên ngưng trọng:


- Đáng tiếc, không thể chờ lâu thêm một ngày.


Chờ lâu thêm một ngày, mọi người khôi phục thêm một phần thực lực, đối phó cũng dễ dàng hơn.


- Một đám người thần bí phụ trách giám thị chúng ta, bên ngoài có một đám binh lính nhà Thanh, hòa thượng, anh nghĩ tới điều gì.


Tô Bạch hỏi.


Hòa thượng trầm ngâm một chút:


- Tục truyền, lúc trước Thanh Thái Tổ Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã tìm được long mạch của tộc Nữ Chân, cuối cùng mới có thể dựa vào 13 bộ khôi giáp khởi binh phát tài, ở thời kỳ này, trong một thế giới chuyện xưa có bối cảnh như thế, đã có một Lâm Chấn Anh là cao nhân có đạo hạnh, có rất nhiều yêu vật bên trong yêu động, trên núi Phục Long còn có ma và pháp trận đạo gia. Trong thế giới trần tục này, làm sao triều đình có thể không nuôi dưỡng một nhóm cao nhân.


- Tôi cũng nghĩ như thế, chúng ta vẫn luôn xem nhẹ bọn họ, chúng ta làm việc chỉ bỏ qua tầm mắt của những người bình thường qua một bên, thế nhưng vẫn bị những người khác chú ý.


- Bọn họ có thể gọi binh lính nhà Thanh đến, cũng coi như là đã xác định thân phận, những người thần bí kia có thể sớm xác nhận vị trí của chúng ta, thậm chí có thể suy đoán ra một số chuyện chúng ta muốn làm, hẳn là trong số bọn họ có người giỏi về suy luận, nhưng không có khả năng không bỏ sót điều gì, ít nhất, bọn họ hẳn không tính đến việc cậu đã sớm nhớ kỹ mặt bọn họ, cho dù khi đó bọn họ chỉ là khất cái.


- Sớm biết như thế, chúng ta nên đến thẳng yêu động, trì hoãn ở đây lại giống như bắt ba ba trong rọ.


Tô Bạch trêu chọc, sau đó hắn lắc đầu nói:


- Cũng không có nghĩa lý gì, người ta đã sớm giả trang thành khất cái ở ngoài thành chờ chúng ta, chứng minh bọn họ đã có tin tức chính xác về vị trí của chúng ta, chúng ta đi nơi nào cũng đều bị ngăn cản.


- Thật ra vào thành vẫn là lựa chọn đúng, đối phương rõ ràng có chút sợ ném chuột vỡ bình, nếu không, bọn họ không có khả năng cho chúng ta thời gian một ngày để thở dốc, hiện tại không phải là lúc Mãn Thanh mới vào nhập quan, loại chuyện Dương Châu thập nhật, Gia Định tam đồ chỉ xuất hiện vào lúc nhập quan mới có thể làm một chút, hiện tại không thích hợp, bọn họ cũng sợ những người như chúng ta nổi điên, sẽ gây ra ảnh hưởng lớn.


Ngay lúc Tô Bạch và hòa thượng ngươi một câu, ta một câu tán gẫu, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng ma sát của binh khí, Tô Bạch nhìn ra bên ngoài, hắn phát hiện ra những binh lính nhà Thanh vừa mới ẩn núp ở bên ngoài, bây giờ đang giống như thủy triều rút lui, mà ở dãy phố bên cạnh, loáng thoáng có tiếng la hét giết người.


Tô Bạch dứt khoát mở cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài, trên đường phía đối diện, có một người đàn ông cầm ma trượng trong tay vung vẩy, từng đám binh lính nhà Thanh chen lên, lại bị đao gió gây sát thương cho rất nhiều người.


- A, đám người thính giả phương Tây giẫm lên mìn rồi.


Tô Bạch chỉ vào đám binh lính nhà Thanh đang ùa lên, sau đó lại giống như rau hẹ bị cắt, ngã xuống một loạt, nói:


- Hòa thượng, cảnh tượng này có giống năm đó kỵ binh của Tăng Cách Lâm Thấm xông đến trận địa pháo của liên quân Anh Pháp không?


Hòa thượng lắc đầu:


- Không giống nhau.


Quả nhiên hòa thượng vừa nói xong, mấy người thực khách mặc trang phục quý nhân ăn cơm ở dưới lầu mà Tô Bạch đã nhìn thấy, nhao nhao cầm kiếm, đạp không mà đến, nhắm thẳng vào ma pháp sư phương Tây kia.


- Luyện khí sĩ.


Hòa thượng xác nhận:


- Đây đúng là một thế giới chuyện xưa loạn thất bát tao, yêu ma quỷ quái đều đủ cả.


Luyện khí sĩ dùng ngoại vật để điều khiển nguyên khí trong thiên địa, là thủ đoạn mà một quân nhân bình thường khó có thể tưởng tượng được.


Ở trong cổ đại, luyện khí sĩ không nhất định là đạo sĩ, nhưng ở trong đạo sĩ, có một bộ phận nhỏ có thể chia thành luyện khí sĩ, những đạo sĩ luyện khí sĩ này cùng với những luyện khí sĩ bình thường, tạo thành quần thể tu luyện khí sĩ. Bọn họ có chút giống với các phật tử trong khổ hành tăng, ăn gió uống sương, chỉ tu luyện tự thân mà không dùng đến các loại đan được để nâng cao tu vi, thứ bọn họ luyện là “ngũ khí trong ngực” mà không phải là “kim đan”, từ xưa đến nay, luyện khí sĩ phụ thuộc vào long khí của thiên tử nhiều không kể siết, mỗi triều đại đều có một ví dụ và một nhân vật nổi danh, đây cũng chính là vì long khí của thiên tử rất quan trọng với bọn họ.


- Phát Thanh Khủng Bố càng ngày càng khiến cho người ta khó lòng lý giải, tôi bỗng nhiên có chút hoài niệm với thế giới chuyện xưa lúc trước, hiện tại trong thế giới này, tôi luôn có chút cảm giác không hiểu thấu, ngay cả luyện khí sĩ đều có thể xuất hiện.


(Chú giải: Dương Châu thập nhật và Gia Định tam đồ là hai sự kiện đẫm máu nhất trong thời gian thống trị của triều đại Mãn Thanh, cũng là hai thảm án chấn động lịch sử Trung Quốc.


Sau khi chiếm được Dương Châu, tướng nhà Thanh là Đa Đạc ép dân chúng phải cạo tóc theo kiểu của người Mãn. Bách tính trong thành nhất quyết không tuân theo. Bất mãn trước thái độ của dân chúng, lại thêm binh sĩ thương vong quá lớn, Đa Đạc đã hạ lệnh làm cỏ toàn bộ thành Dương Châu, tạo nên một cuộc giết chóc kéo dài suốt 10 ngày, sử cũ gọi là Dương Châu thập nhật.


Sau Dương Châu, Gia Định trở thành địa điểm thứ hai chịu cảnh tắm máu vì luật rừng của Thanh triều. Quân dân Gia Định đã chống lại quân Thanh trong ba tháng, bị quân Thanh giết hại tàn bạo ba lần với 20.000 người chết, sử cũ gọi là Gia Định tam đồ.)


Chương 178

Bình Luận (0)
Comment