Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 191 - Chương 191 Dựa Vào Cái Gì

Chương 191

Dựa Vào Cái Gì


Ánh mắt Tiểu Huệ nhìn chằm chằm Tô Bạch, hai hàng máu và nước mắt chậm rãi chảy ra từ khóe mắt Tiểu Huệ, lộ ra dáng vẻ âm Âu Mỹquỷ dị, nhưng điều này đối với Tô Bạch mà nói, hoàn toàn không tính là gì, dù sao bộ dáng này của cô ta, chẳng những không hù dọa được Tô Bạch, ngược lại còn khiến cho Tô Bạch sinh ra một loại cảm giác thân thiết.


Giống như thấy được chính mình.


Lấy cách nói của hòa thượng, Tô Bạch đã gặp được thân thích cương thi của mình.


Tay Tô Bạch rời khỏi trán Tiểu Huệ, nhẹ nhàng sờ lên mặt cô ta.


Loại vuốt ve này không mang theo quá nhiều sắc thái tình cảm, cùng với tư thái đùa giỡn trước đó hoàn toàn không giống nhau, lúc này con ngươi của Tô Bạch rất thanh tịnh, dĩ nhiên, cho dù Tô Bạch có biến thái thế nào đi chăng nữa, hắn cũng không thật sự đi đùa bỡn một con cương thi.


Vẻ mặt Tiểu Huệ lộ ra sự phẫn nộ, sau đó biến thành ngạc nhiên, đến sau cùng là vẻ mặt sợ hãi, hiển nhiên, từ hơi thở thản nhiên của Tô Bạch, Tiểu Huệ dường như đã nhận ra được điều gì đó, thậm chí khi Tô Bạch hoàn toàn không che giấu hơi thở của huyết mạch trong người hắn nữa, trong lòng Tiểu Huệ giống như có một đám mây đen, vô cùng nặng nề.


Một loại cảm giác đối mặt với trưởng giả, một loại cảm giác đối mặt với trưởng bối xuất hiện trong lòng Tiểu Huệ, thời gian dần trôi qua khiến cho cô ta không có năng lực phản kháng, thậm chí còn có xúc động muốn quỳ lậy.


Lúc này Tô Bạch thật đúng là không có cố gắng làm gì, hắn chỉ nhớ đến cảm giác trong thế giới chuyện xưa, khi chính mình đi khống chế những con cương thi bình thường khác, cùng với hình ảnh, hắn dùng khí thế và huyết thống của mình cưỡng chế những con cương thi khác phải thần phục hắn.


Con đường cương thi không phải là con đường mà Tô Bạch chủ động lựa chọn, thế nhưng một khi đã đi lên, nhất định phải học tập và tổng kết, cũng may, điều xứng đáng để Tô Bạch ăn mừng chính là, trên phương diện này, năng lực học tập của hắn khá tốt.


Đẳng cấp cương thi của Tiểu Huệ nhất định không cao bằng hắn, điều này Tô Bạch có thể cảm nhận được rõ ràng.


Bởi vì nếu như ở nơi này có một con cương thi có huyết mạch cấp bậc cao ẩn giấu, có lẽ Phát Thanh Khủng Bố đã sớm tuyên bố nhiệm vụ cho thính giả, nhanh chóng giải quyết quả bom hẹn giờ này đi.


Thế nhưng, lúc Tô Bạch cho rằng có thể dùng một tư thái ôn hòa để Tiểu Huệ rời khỏi Sở Triệu, trên trán Tiểu Huệ bỗng nhiên xuất hiện một gương mặt khác, một gương mặt rất nhỏ của người phụ nữ.


Gương mặt người phụ nữ vặn vẹo, không ngừng giận dữ nói.


- Vì sao lại hại tôi!


- Dựa vào đâu lại hại tôi!


- Vì sao!


- Dựa vào cái gì!


Theo tiếng gào thét của người phụ nữ, nhiệt độ trong nhà vệ sinh nhanh chóng hạ xuống, lúc đầu Tiểu Huệ gần như không chút nào phản kháng trước mặt Tô Bạch, lúc này lại bắt đầu cùng hắn giằng co.


“Răng rắc…”


Tô Bạch không chút do dự, lấy súng ra chỉ vào trán Tiểu Huệ.


Họng súng của địa ngục hỏa shotgun kề sát vào da thịt của Tiểu Huệ, hơi thở tử thần từ họng súng chận rãi truyền tới.


Người phụ nữ kia dần dần yên tĩnh, bởi vì cô ta có thể cảm nhận được Tô Bạch có năng lực hủy diệt cô ta chỉ trong nháy mắt, cho dù là hình thái sinh mệnh nào, chỉ cần cô ta còn có ý thức, như vậy nhất định sẽ sợ hãi với tử vong.


- Đừng nói nhảm với tôi, tôi lười nghe.


Giọng nói của Tô Bạch rất lạnh lẽo, hắn thật sự không ngại ở đây bắn Tiểu Huệ một phát, cho dù cục diện có chút không dễ thu dọn, cho dù chuyện này không tốt với Sở Triệu, cho dù hắn phải làm rất nhiều chuyện để giải quyết hậu quả.


Thế nhưng khi người phụ nữ này xuất hiện trên trán Tiểu Huệ, Tô Bạch rõ ràng chuyện này đã vượt qua khỏi dự đoán của hắn, trở nên phức tạp hơn nhiều, đối với những chuyện phức tạp, giải quyết dứt khoát chính là biện pháp tốt nhất.


Tiểu Huệ không phải là một con cương thi bình thường, mà là một ác linh dung nhập vào cơ thể người, Tô Bạch không biết nguyên nhân gì khiến cho ác linh dung nhập vào cơ thể, mang theo hình thức rất phối hợp, giống như song phương chủ động tiếp nhận nhau, ác linh không phải là tu hú chiếm tổ, mà chính là sống trong cơ thể Tiểu Huệ, Tiểu Huệ không có sinh ra cảm giác bài xích với ác linh này, song phương chung sống hòa thuận.


Thế nhưng người quỷ khác đường, tuy nói trong thế giới hiện thực, Thiên đạo không có nhạy bén như trong thế giới chuyện xưa trước Tô Bạch từng tham dự, thế nhưng giới hạn tam cương ngũ thường cơ bản vẫn tồn tại.


Một người một quỷ kết hợp, cuối cùng dẫn dắt đến đủ loại dị biến, rõ ràng nhất chính là, Tiểu Huệ vốn dĩ từ một người bình thường, nhưng theo hơi thở tử vong của ác linh tỏa ra, càng lúc thẩm thấu vào trong cơ thể, cơ thể của cô ta đã chấp nhận sự tử vong của chính mình, đồng thời mở ra một trạng thái mới, đó chính là.


Cương thi.


Chỉ là hiện tại trạng thái của Tiểu Huệ đang ở giữa cương thi và người sống, xem như thuộc về một loại mơ hồ, cho nên một bên cô ta có thể tiếp tục lấy phương thức người sống để xuất hiện, tham gia các hoạt động xã hội, thế nhưng cô ta không cách nào chống cự sự biến hóa không ngừng của thân thể, ví dụ như móng tay của cô ta đã biểu hiện ra trạng thái cương thi, hơn nữa nếu như Tô Bạch không ra tay, sau này cô ta càng không ngừng biểu hiện ra nhiều đặc điểm của cương thi.


Bây giờ Tiểu Huệ còn có thể lừa gạt một chút Sở Triệu, nói mình sơn móng tay đen, dần dần, làn da của cô ta trở nên xanh mét, sau đó lúc bên dưới cũng không bởi vì vận động pít tông mà ra nước, có lẽ cô ta không giấu diếm được nữa.


- Tôi có thể rời khỏi cậu ta, tôi cũng có thể rời khỏi cô bé, cô bé là cháu gái của tôi, là cháu gái của tôi, tôi không muốn đối xử với cô bé như thế, tuy cô bé tự nguyện, nhưng trong lòng tôi rất khó chịu, thật đó.


Người phụ nữ không ngừng khóc lóc kể lể, còn Tô Bạch càng ngày càng nhíu chặt chân mày.


Bởi vì Tô Bạch không phải là một người thích nghe chuyện xưa, bởi vì trước đó ở trong Phát Thanh Khủng Bố, hắn đã trở thành một diễn viên trong đó, đồng thời Tô Bạch luôn không quan tâm đến những chuyện xưa mang tính chất tố khổ bi kịch.


Người phụ nữ này đáng thương, bi kịch thì có liên quan gì đến Sở Triệu?


Cô ta quấn lấy Sở Triệu, ở bên cạnh anh ta, chỉ sợ không phải cố ý làm, thế nhưng lại không ngừng hấp thu dương khí trên người Sở Triệu, hiện tại Sở Triệu trẻ tuổi, dương khí tràn đầy, chẳng qua hiện tại Sở Triệu đã uể oải hơn nhiều. Nếu như Sở Triệu là ông lão 50 – 60 tuổi, có lẽ chỉ một lần liền ngã bệnh, thậm chí bệnh tình nguy kịch.


- Cậu giúp tôi một chút, van xin cậu, cháu gái tôi thi trường cảnh sát, làm cảnh sát cũng vì muốn giúp tôi.


Người phụ nữ bắt đầu cầu xin Tô Bạch.


Tô Bạch chậm rãi nhắm hai mắt lại, ngón tay đặt trên cò súng chậm rãi phát lực.


“Leng keng.”


Một tiếng động thanh thúy vang lên, một chiếc nhẫn có tạo hình cổ quái rơi từ trên người Tiểu Huệ xuống, lăn đến dưới chân Tô Bạch.


Chiếc nhẫn này không phải là nhẫn kim cương, cũng không phải nhẫn khảm vàng, không nói đến tạo hình cổ quái, màu sắc của nó rất tối, có chút giống như hàng thủ công mỹ nghệ làm ẩu.


Chương 191

Bình Luận (0)
Comment