Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 222 - Chương 222 Câu Lạc Bộ Vampire

Chương 222

Câu Lạc Bộ Vampire


“Không nhắc đến chuyện này nữa, đúng rồi, tôi còn thấy anh có hẹn với một sở nghiên cứu tâm lý, thật đúng là thú vị, anh là thính giả đầu tiên gặp áp lực trong thế giới chuyện xưa của Phát Thanh Khủng Bố, sau đó còn chủ động chạy ra nước ngoài làm điều trị tâm lý.”


Sophie nói xong, tự mình nở nụ cười.


- Đồ mà cô muốn, tôi đã mang đến, cô đến chỗ khách sạn của tôi đi, tôi không muốn cô mang theo gì, cô đến chỗ tôi, giúp tôi đổi một số thứ trên cửa hàng wechat là được.


- OK, anh mở cửa ra đi.


Tô Bạch sửng sốt, sau đó cười một tiếng đi ra mở của, đúng lúc thang máy ở chỗ đối diện mở ra, một tay Sophie cầm điện thoại, một tay cầm tài liệu, giẫm lên giày cao gót đi đến.


Sophie liếc thoáng qua Tô Bạch, dáng vẻ quyến rũ đi vào phòng hắn, ngồi xuống sofa.


- Tôi muốn xem qua thanh ma pháp trượng kia, được chứ? Yên tâm, tôi sẽ không làm mấy trò bẩn thỉu, hơn nữa anh cũng cần phải hiểu rõ, ở trong thế giới hiện thực, cùng với thính giả xé rách mặt, đối với người nào cũng không có chỗ tốt.


Tô Bạch mở hành lý của mình, lấy thanh ma pháp trượng ra.


- Khoan đã, chuỗi vòng tay trong hành lý của anh, tôi cũng cảm thấy có hứng thú.


- Được, cùng giao dịch.


Tô Bạch rất sảng khoái, lúc đầu hắn dự định dùng chuỗi vòng này để trao đổi với mập mạp, nhưng bây giờ có thể giao dịch cùng một lúc, dĩ nhiên là thuận tiện hơn.


Tô Bạch đặt thanh ma pháp trượng và chiếc vòng lên bàn trà.


- Anh muốn bao nhiêu?


Sophie cười nói.


- 200 điểm cốt truyện.


Tô Bạch nói.


- Quá đắt.


- Không mặc cả.


- 150 điểm cốt truyện.


Sophie nói.


Tô Bạch chỉ cười không nói.


Lúc này, điện thoại di động của Sophie đột nhiên vang lên, cô ta giơ tay ra hiệu tạm dừng, sau đó nghe điện thoại.


- Ừm, tôi đây, đám người câu lạc bộ vampire lại bắt đầu tụ hội?


- Được, tôi đã biết, tôi lập tức xử lý.


Nghe được bốn chữ câu lạc bộ Vampire, lỗ tai Tô Bạch bỗng nhiên nhúc nhích. Ở phương Tây có rất nhiều người trẻ tuổi sùng bái Vampire, phần lớn những người này không liên quan gì đến Vampire, nhưng lại rất sùng bái Vampire, cho nên có rất nhiều câu lạc bộ Vampire, có một số câu lạc bộ hơi cực đoan, thậm chí còn hút máu người, lấy máu lẫn nhau để hút.


Sophie không biết Tô Bạch có huyết thống Vampire, ban đầu ở trong thế giới chuyện xưa kia, Tô Bạch và Sophie luân hồi ở những thời điểm khác nhau, rất ít gặp mặt, sau cùng lúc hai người đi qua khu rừng rậm, đến cửa hàng tiện lợi, Tô Bạch dùng trạng thái huyết thống cương thi mà không phải là trạng thái Vampire có lực công kích rất yếu, điểm này, Tô Bạch có thể chắc chắn.


Chẳng qua nghề nghiệp của Sophie rõ ràng không đơn giản, hơi giống người trong an ninh quốc gia, thậm chí lấy thân phận đặc thù của Sophie, cô ta còn có khả năng có chút gút mắc với phương diện linh dị, điều này có ý nghĩa câu lạc bộ Vampire kia không bình thường.


Sophie cúp điện thoại, Tô Bạch vừa dự định nói có thể dừng ở giá 150 điểm cốt truyện nhưng cô ta nhất định phải dẫn theo hắn đến câu lạc bộ kia, nhưng Sophie đã lên tiếng trước.


- 200 điểm cốt truyện, nhưng anh phải đi theo tôi đến câu lạc bộ Vampire kia để xử lý một số chuyện.


- 250 điểm cốt truyện, tôi qua đó với cô.


Tô Bạch bày ra vẻ mặt không tình nguyện.


…..


Sophie không lái xe ô tô đến, cô ta lái một chiếc phân khối lớn, nhìn rất có khí thế hoang dã, tương xứng với khí chất của Sophie.


Cô ta đội một chiếc mũ bảo hiểm lên đầu mình, sau đó ném cho Tô Bạch một chiếc mũ bảo hiểm khác.


Tô Bạch nhìn thoáng qua:


- Tôi có cần đội nó không?


- Tám năm trước, có một người bạn cũng hỏi tôi câu này.


- Sau đó thì sao?


- Óc của anh ta bắn tung tóe.


Tô Bạch yên lặng đội mũ bảo hiểm, sau đó ngồi trên mô tô, cả người tựa vào trên lưng Sophie.


Sophie không phải là dạng phụ nữ cao gầy, cũng không phải mẫu người thô kệch, trên người cô ta có một loại hơi thở giống như gu thẩm mỹ của người phương Đông, cô ta không có quá nhiều thịt, nhưng sẽ không khiến cho người ta cảm thấy quá gầy.


Hai tay Tô Bạch vô thức ôm lấy eo Sophie, Sophie hơi sửng sốt một chút nhưng không nói gì, chỉ đáp chân ga, xe mô tô lao nhanh ra ngoài.


Sophie lái xe rất nhanh, hơn nữa cả đoạn đường đều vượt đèn đỏ, bởi vì kỹ thuật lái xe của cô ta rất tốt cho nên không gây ra tai nạn gì.


Khoảng 15 phút sau, xe đến một khu phố cổ của London.


Đây là một trong những khu phố cổ xưa nhất của London, nơi đây lưu giữ rất nhiều nét cổ kính, sau khi Sophie đi vào nơi này cũng vô thức giảm tốc độ, để cho tiếng mô tơ nhỏ đi rất nhiều.


Sau cùng, xe dừng lại ở trước cửa một quán rượu.


- Xuống xe.


Sophie nói.


Tô Bạch xuống xe, tháo mũ bảo hiểm ra.


- Đoạn đường này, xem chừng cô ăn không ít phiếu phạt nhỉ.


Sophie không chút để ý:


- Chút đặc quyền này vẫn phải có.


Ngay sau đó, Sophie đi vào bên trong quán rượu.


Tô Bạch cũng đi theo vào, bên trong được trang trí theo phong cách trung cổ, có chút ngột ngạt, nhưng lại có gì đó hơi hoang dã.


Trong này không có quá nhiều khách, có lác đác mấy người ngồi uống rượu, cũng có người ngồi nghe hát.


Ở chỗ quầy bar có một ông chủ, dáng dấp ông ta hơi thấp, nếu như ông ta thấp hơn một chút nữa, có thể đi đóng bảy chú lùn rồi.


- Chào tiên sinh, tiểu thư, hai người muốn uống gì?


Sophie đi đến trước quầy bar, ra hiệu cho Tô Bạch cũng đến đó.


Tô Bạch đi tới, Sophie rất thân thiết choàng tay lên bả vai Tô Bạch, sau đó cúi đầu hôn lên bả vai hắn.


Tô Bạch có chút không hiểu, nhưng sau đó truyền đến cảm giác nhói đau khiến cho Tô Bạch hiểu rõ Sophie muốn làm gì. Lúc Sophie ngẩng đầu lên, Tô Bạch phát hiện ra trên vai mình xuất hiện thêm hai vết máu, máu tươi chảy ra, không phải rất nhiều, nhưng có thể nhìn thấy rõ.


Sophie thỏa mãn lấy tay lau khóe miệng của mình, đầu lưỡi liếm một vòng trên môi, mang theo một loại quyến rũ.


Ông chủ quán rượu nhìn thấy cảnh này, cười rất vui vẻ, sau đó thái độ của ông ta càng thêm hòa ái.


- Thư giới thiệu của các người đâu?


Sophie lấy ra một huy hiệu, trên đó có ảnh chân dung một Vampire, đặt ở trên mặt bàn quầy bar.


Ông chủ cầm huy hiệu trên tay nghịch một lúc, sau đó trả về, lắc chuông trên bàn, một nhân viên phục vụ đi tới.


- Dẫn hai vị khách quý này về phía sau.


Nhân viên phục vụ ra hiệu mời, sau đó dẫn Tô Bạch và Sophie đi đến phía sau quán rượu.


Sau khi đi vào trong, ở chỗ sâu nhất có một chiếc thang máy thấp thoáng sau giá để rượu, nhân viên phục vụ bấm một nút gì đó, giá để rượu mới dịch chuyển, lộ ra thang máy.


Nhân viên phục vụ bấm thang máy, cửa thang máy mở ra.


- Mời hai vị vào.


Sophie và Tô Bạch đi vào trong thang máy, nhân viên phục vụ mỉm cười đóng cửa thang máy, anh ta không có đi vào mà chính là lựa chọn quay người về.


Thang máy chậm rãi đi xuống.


Tô Bạch nhìn xung quanh, trong thang máy có rất nhiều đồ dùng của Vampire, không khỏi khiến cho người ta có chút chờ mong.


- Hình như anh rất hứng thú với Vampire.


Lúc này Sophie lấy di động ra, lại phát hiện hoàn toàn mất sóng, có lẽ ngoại trừ nick kongbu66 của Phát Thanh Khủng Bố có thể không cần dùng sóng vẫn nhắn tin được, ở nơi này, điện thoại di động chỉ giống như đồ bỏ đi.


Chương 222

Bình Luận (0)
Comment