Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 254 - Chương 254 Lai Lịch Của Tấm Da Người

Chương 254

Lai Lịch Của Tấm Da Người


Thế nhưng, Tần Dương chết rồi, anh ta chết trước mặt bao nhiêu người, chết ở trong cảnh tượng, hơn nữa còn bị một tảng đá không có gì hiếm lạ đập chết, điều này xem như đã lật đổ quan niệm của những thính giả. Tử vong cũng sẽ xuất hiện trong cảnh tượng, nếu như ở cảnh tượng thứ 1, Tiễn Lam không dùng năng lực của mình để đẩy nhanh tốc độ của bơi của mọi người, như vậy có lẽ thật sự sẽ có người chết ở nơi đó, ở trong cảnh tượng thứ hai, nếu như không phải Tô Bạch không chút do dự dùng súng cởi trói cho bọn họ, có lẽ có người đã chết vì trúng độc quá nặng hoặc là do thương thế quá nghiêm trọng mà chết ở trong cảnh tượng.


Tử vong không còn là đặc quyền riêng của bỏ phiếu.


Trân Trân liếc thoáng qua Tô Bạch, cô ta không để ý đến việc Tô Bạch uống sữa của mình, tiện tay ném một miếng bánh ngọt vào trong miệng, sau đó cô ta rút một khăn giấy ra để lau tay, đứng dậy rời đi.


Lưu Thao ra dấu xin thuốc Tô Bạch.


Lần này Tô Bạch không nhục nhã anh ta như lần trước mà là cho anh ta hai điếu thuốc, ngay sau đó, chính hắn cũng châm một điếu.


Hai người đàn ông ngồi hút thuốc cùng một chỗ.


Sau đó Lưu Thao ném đầu thuốc lá xuống đất, dùng chân giẫm lên, rời khỏi nhà ăn.


Sau khi Lưu Thao và Trân Trân rời đi, ánh mắt Tô Bạch nheo lại.


Tần Dương.


Anh ta thật sự chết bên trong cảnh tượng sao?


Ngoại trừ hắn, ở trong tầm mắt của tất cả mọi người, anh ta cứ thế mà bị đập chết?


Tô Bạch không tin, một kẻ có thể nhìn Trần Hân Di bị roi đánh, từng chút từng chút biến thành tác phẩm nghệ thuật và lĩnh hội được những chuyện biến thái giống như hắn, thế mà lại chết trong cảnh tượng?


Bỗng nhiên Tô Bạch nhớ đến bảng danh sách của một trò chơi khác mà mình đã nhìn thấy, trên danh sách đó có Tần Dương, chẳng qua dáng vẻ của Tần Dương không giống như những gì hắn nhìn thấy?


Đáng chết, rốt cuộc là ý gì, rốt cuộc là quy luật gì?


Cái chết của Tần Dương quá kỳ lạ.


- Không!


Tô Bạch hít sâu một hơi, nhìn giống như ngáp một cái, thế nhưng ánh mắt hắn trầm xuống:


- Tần Dương không phải bị chết trong cảnh tượng này, có lẽ anh ta chết do bị bỏ phiếu cao nhất trong trò chơi khác, cho nên thân phận của anh ta ở trong trong trò chơi này, được lấy một lý do hợp lý để tử vong.


Tô Bạch nhớ lại lần đầu tiên hắn làm nhiệm vụ, người phụ nữ công sở kia rõ ràng bị chính hắn dùng dao đâm chết, kết quả khi cảnh sát tiến hành điều tra, lại phát hiện cô ta chết do bệnh tim đột phát.


Những thứ này đều là phương pháp của Phát Thanh Khủng Bố.


Thế nhưng số lượng người trong mỗi trò chơi là như thế nào?


Bên kia có 20 người, bên này cũng có 20 người, ví dụ như chính hắn bỗng nhiên qua bên kia, lại qua bên này, số lượng người không ổn định?


Trên vấn đề về số lượng người, quy tắc của trò chơi này được thiết kế như thế nào?


Trước kia Tô Bạch có chơi qua loại “trò chơi giết người”, dĩ nhiên không phải là giết người ở trong câu lạc bộ giết người, mà chính là trò chơi giống như Người Sói hoặc là trời tối nhắm mắt lại, bên trong có một số nghề nghiệp bí ẩn, mỗi khi trời tối có thể ra ngoài làm một số chuyện.


Bản thân hắn bỗng nhiên có thể đến một trò chơi khác, không biết là vì nguyên nhân gì mà “phúc lợi” này lại rơi vào trên người hắn?


Hoặc là trước đó có người đạt được phúc lợi này, nhưng người đó đã chết? Cho nên phúc lợi, hay nói đúng hơn là “công việc bí mật” này rơi xuống trên đầu hắn?


Ví dụ như… Trần Hân Di?


Tô Bạch chợt nhớ đến tấm da người mà hắn phát hiện trong phòng của Trần Hân Di, rốt cuộc nó có tác dụng gì?


Còn có một điểm rất quan trọng, một việc mà Tô Bạch rất để ý, Tần Dương chết rồi, lần này đã chết một người, như vậy ngày mai còn tiếp tục bỏ phiếu không?


Nếu như ngày mai tiếp tục tiến hành bỏ phiếu, người rơi vào tình cảnh nguy hiểm nhất chính là Tô Bạch.


Tô Bạch nhớ đến tấm da người, trực giác nói cho hắn biết, nếu như người trước đó có năng lực xuyên qua hai trò chơi là Trần Hân Di, như vậy tấm da người kia, tuyệt đối có tác dụng đặc biệt.


Tô Bạch cầm một chai rượu về phòng của mình, trên hành lang có mấy người đang đứng nói chuyện, trải qua chuyện hôm nay, có lẽ đã có mấy người hình thành nên đoàn thể nhỏ, tuy mặt ngoài không thể nhìn ra, dĩ nhiên cũng sẽ không để người bên ngoài nhìn ra, những loại ăn ý và cảm giác kia, không sai được.


Bọn họ nhìn thấy Tô Bạch bước đến liền dừng lại giao lưu, trong đó có một người đàn ông tóc tương đối dài, đưa tay ra xin thuốc Tô Bạch, Tô Bạch đem nửa bao thuốc còn lại cho anh ta, anh ta cười nói thật đúng là bạn tốt.


Tô Bạch lười trả lời một câu nếu là bạn tốt thì đừng bỏ phiếu cho hắn, ở nơi này, tất cả các thính giả đều giỏi về việc giả nhân giả nghĩa, hơn nữa, trước đó Tô Bạch cũng đã thấy rõ ràng, ba người này cố ý đứng đó nói chuyện, trong đó có một người với vẻ mặt không tình nguyện, có loại cảm giác giống như tức nước vỡ bờ, nhưng những điều này không phải là điều mà Tô Bạch muốn lo lắng, hắn không rảnh rỗi như thế, tuy thật ra hắn không có chuyện gì cần đi làm.


Sau khi về đến phòng của mình, Tô Bạch mở chai rượu ra, uống mấy ngụm, từ từ, cơn buồn ngủ kéo đến, hắn không cản lại, cũng không kiềm chế, có thể ngủ một lúc cũng là một loại hưởng thụ.


Lúc ngủ say, Tô Bạch có cảm giác trên người hắn hơi ngứa, nhưng không vấn đề gì lớn, chờ sau khi tỉnh lại, Tô Bạch bỗng nhiên phát hiện ra trên người hắn có cảm giác dính dính, Tô Bạch đưa tay lên sờ da của mình.


Một lớp da người, cứ như thế bị Tô Bạch xé xuống.


- Ồ, thật buồn nôn.


Tô Bạch rất ghét bỏ, hắn bắt đầu lột da trên người hắn, điều khiến cho Tô Bạch cảm thấy kỳ lạ chính là, lớp da này được lột xuống từ trên người hắn, mà tầng da đươc lột xuống này, ngược lại không giống với lớp da lúc đầu của Tô Bạch.


Sau khi lột lớp da xuống, Tô Bạch phát hiện da đầu và một vài bộ vị khác đều bị mài mòn rất nghiêm trọng, giống như tấm da người mà hắn phát hiện ở trong phòng Trần Hân Di, xem ra tấm da kia không phải là do có người cố ý phá hỏng, dù sao chuyện này cũng được Tô Bạch dùng thực tế để chứng minh.


Dạng này gần như có thể xác định, tấm da người trước đó là của Trần Hân Di, khả năng Trần Hân Di qua phòng khác trộm, chuyện này có xác suất quá thấp, dĩ nhiên không phải không có, chỉ là nếu như ngay cả khả năng này cũng phải cân nhắc vậy thì có chút giống như chỉ có ít tiền mà muốn sửa hết cả nhà.


Trước đó Trần Hân Di là người có thể xuyên qua hai trò chơi, nhưng kết quả bởi vì Tô Bạch mà cô ta trực tiếp bị Gameover!


Tô Bạch không khỏi có chút thổn thức, trước đó Trần Hân Di rõ ràng là người được đánh giá cao nhất, nhưng lại bởi vì đụng phải một kẻ tâm thần như hắn mà bị hố chết rồi.


Chẳng qua, bây giờ hắn cầm vật này làm gì bây giờ?


Nó có thể mang đến năng lực bí mật gì cho hắn?


Chỉ là đi đi về về ngắm cảnh một chút thôi sao?


Hay là bản thân nó có ý nghĩa đặc biệt?


Vì sao mỗi lần Tần Dương lại bỏ một phiếu cho mình?


Anh ta muốn phát ra tín hiệu gì?


Là muốn nói cho người chơi bên này có vai trò công việc bí ẩn như anh ta, nói rằng thân phận của anh ta là đến từ trong phạm vi một trò chơi khác?


Chương 254

Bình Luận (0)
Comment