Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 256 - Chương 256 Rốt Cuộc Hiểu Rõ!

Chương 256

Rốt Cuộc Hiểu Rõ!


Tô Bạch đóng cửa lại, cắn một miếng dưa, có hơi chua, hương vị rất kém.


- Con hàng Sở Triệu này!


Tô Bạch mắng một câu, sau đó ném miếng dưa còn lại xuống đất.


Hắn ngồi trên giường, theo thói quen đưa tay sờ lên túi, lại phát hiện không có thuốc, có lẽ hiện tại ở thân phận này, hắn không có thuốc, nếu như Tô Bạch muốn hút thuốc, hắn còn phải chờ đến khi chính mình quay trở về trò chơi ban đầu của hắn.


Tô Bạch nằm trên giường, vắt tay lên trán.


Trong đầu hắn vô thức hiện lên hình ảnh hai người Tần Dương và Trần Hân Di, hai người kia, hẳn là lúc trước cũng giống như hắn.


Ở chỗ Trần Hân Di, hẳn là không có gì thú vị, dù sao từng giây từng phút cô ta phải đề phòng những người trong trò chơi mà cô ta vốn dĩ tham dự, còn Tần Dương thì khác, anh ta không có vấn đề gì cần lo lắng, có lẽ anh ta chỉ cẩn thận ở trong trò chơi anh ta tham dự, thế nhưng nếu như đổi thành một trò chơi khác, anh ta không cần để ý nhiều như thế, bởi vì người trong trò chơi kia không thể bỏ phiếu cho anh ta chết.



- Người anh em, anh còn thuốc không?


- Vẫn còn tiếp tục.


- Có lẽ ngày mai lúc nhìn thấy cô ta, khung xương của cô ta sẽ đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, tinh khiết, tự nhiên, trong suốt, giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất.


- Chuyện ngày hôm qua anh làm khiến cho tôi cảm thấy rất sung sướng.


- Cho nên hôm nay tôi cố ý bỏ phiếu cho cô ta mà không phải là anh.



Tô Bạch nhớ lại đoạn đối thoại giữa hắn và Tần Dương, mỗi một câu nói của anh ta lặp đi lặp lại trong đầu Tô Bạch rất nhiều lần, bỗng nhiên, Tô Bạch ý thức được câu nói sau cùng của Tần Dương không thích hợp.


- Chuyện ngày hôm qua anh làm khiến cho tôi cảm thấy rất sung sướng.


- Cho nên hôm nay tôi cố ý bỏ phiếu cho cô ta mà không phải là anh.


Tần Dương không thể bỏ phiếu cho Trần Hân Di, anh ta vẫn luôn bỏ phiếu cho chính mình! Lần bỏ phiếu kia, Tần Dương vẫn một phiếu, chính là do anh ta tích vào, bởi vì những người khác căn bản không ý thức được, cho dù bọn họ có muốn bỏ phiếu cho Tần Dương cũng không được.


Thế nhưng anh ta nói câu đó là có ý gì.


Anh ta cũng muốn giết Trần Hân Di, vì sao?


Người trong hai trò chơi này tổn thương lẫn nhau?


Tô Bạch bỗng nhiên xông ra khỏi phòng của mình, lúc này Sở Triệu còn đang đứng ở cạnh một thùng rác, tất cả những miếng dưa mà anh ta lấy, ngoại trừ một miếng đưa cho Tô Bạch, những miếng còn lại đều bị ném vào thùng rác.


Tô Bạch lao đến trước mặt Sở Triệu, trực tiếp hỏi:


- Lần bỏ phiếu trước, người có số phiếu cao nhất là ai?


- Tiết Nhã, sao thế?


- Là nữ?


- Đúng thế, người anh em, anh không sao chứ, tôi cũng không hiểu, loại người như anh thế mà còn có thể sống đến bây giờ, hiện tại tôi thật đúng là hâm mộ anh, anh không cần giả bộ, cứ tự nhiên đi.


Tô Bạch không để ý đến Sở Triệu trêu chọc, hắn xoay người rời đi.


Tô Bạch rốt cuộc đã hiểu rõ cách chơi chân chính của trò chơi này.


Tần Dương không chết.


Anh ta chỉ thành công hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi thế giới chuyện xưa này.


Còn về vấn đề số lượng người chơi thay đổi, liên quan đến cái chết của Triệu Chấn, liên quan đến cái chết của Tiễn Lam, liên quan đến nguyên nhân việc Sở Triệu và Huân Nhi rõ ràng bày ra thái độ quen biết nhau lại không chết.


Tô Bạch đã biết rõ.


Thì ra,


Là như vậy…


Sở Triệu nhìn thấy Tô Bạch lẩm bẩm đi vào trong phòng, ánh mắt anh ta lộ ra sự nghi ngờ, sau đó cười nói:


- Giả bộ sợ hãi đến mức bệnh tâm thần, thật đúng là thú vị.


Tô Bạch về đến phòng mình, hắn ngồi xuống ghế, bắt đầu sắp xếp lại mạch suy nghĩ, căn cứ vào manh mối trước đó mà mình có được, hiện tại xem như Tô Bạch đã nghĩ thông suốt về trò chơi bỏ phiếu này.


Trò chơi bỏ phiếu vẫn là trò chơi bỏ phiếu, chia làm hai phạm vi, mỗi bên đều có 10 nam và 10 nữa, dựa theo những gì người dẫn chương trình Phát Thanh Khủng Bố đã nói trước khi thế giới chuyện xưa lần này bắt đầu:


“20 người trẻ tuổi, tuổi từ 20-30, 10 nam và 10 nữ, rất đồng đều, không phải sao?


Lúc này bọn họ đều đang nằm trên giường của chính mình, chuẩn bị đi ngủ, bỗng nhiên lại phát hiện, căn phòng ngủ của mình đã thay đổi.


Một trò chơi lựa chọn đẫm máu… Bắt đầu được mở màn.”


20 người trẻ tuổi, người dẫn chương trình Phát Thanh Khủng Bố đã nói như thế, 20 người trẻ tuổi này là ám chỉ phạm vi trong một trò chơi sao?


Không !


Đây hẳn là phạm vi của hai trò chơi!


Ngay từ khi vừa mới bắt đầu không có khả năng xuất hiện lừa gạt, nếu như ngay cả lời nói ban đầu của Phát Thanh Khủng Bố đều là âm mưu, vậy thì quá đánh giá thấp trí thông minh của Phát Thanh Khủng Bố rồi.


Như vậy, đảo ngược lại suy luận lúc trước, chứng thực câu nói 10 nam 10 nữ của Phát Thanh Khủng Bố là hoàn toàn chính xác, điều này có nghĩ, cho dù có bao nhiêu phạm vi trò chơi, tổng cộng vẫn chỉ có 20 người tham gia.


Bây giờ phạm vi của hai trò chơi, mỗi bên có 20 người, cộng lại thành 40 người, căn cứ vào suy luận lúc trước, điều đó có nghĩ, trong số 40 người này, chỉ có một nửa là thính giả.


Một nửa còn lại, cũng chính là 20 người.


Đúng thế…


Là quỷ!


Loại quỷ này không phải là loại quỷ bình thường trên danh nghĩa sau khi người ta chết đi liền biến thành quỷ hồn, nó càng giống với nhân vật trong trò chơi đối chiến trên máy vi tính hơn, ví dụ một trò chơi đối chiến, yêu cầu là 5 vs 5, nhưng người chơi chỉ có 4 người, sau cùng được chia làm hai đội, mỗi bên gồm có hai người chơi thật, cộng thêm ba người chơi máy. (Người chơi do máy điều khiển).


Quy tắc của thế giới chuyện xưa này cũng được vận dụng như thế, nơi này chỉ có 20 thính giả, nó còn muốn chia thành hai trò chơi, người thật sự tham gia vào trò chơi tương ứng với mỗi lần hai người có thể xuyên tới xuyên lui vào phạm vi hai bên, điều này sẽ tạo ra sự lãng phí, những thính giả, hoặc có thể gọi là những người chơi còn lại không có đủ tư cách kia thì sao, chẳng lẽ chỉ có thể không ngừng chết đi?


Điều này không có khả năng.


Nếu như vậy tính thú vị và công bằng của trò chơi hoàn toàn bị phá vỡ, cho nên thế giới chuyện xưa này mới tạo ra quỷ, chính bọn họ cũng không biết mình là người chơi do máy tính điều khiển, không biết mình là giả, càng không biết mình là quỷ, bọn họ coi mình thật sự là thính giả, bọn họ cho rằng mình cũng là một thành viên tham dự vào thế giới chuyện xưa này, cũng có khát vọng được sống.


Những bởi vì bọn họ là do quy tắc của thế giới chuyện xưa này sáng tạo ra, cho nên một số hành động, ý nghĩa tồn tại của họ, thậm chí là việc bọn họ có tồn tại hay không đều có thể bị quy tắc của thế giới chuyện xưa căn cứ vào tình hình thực tế và nhu cầu của mình để thay đổi, nhưng bọn họ không thể cưỡng lại, cũng không hề hay biết.


Trước đó Tô Bạch vẫn luôn xoắn xuýt một vấn đề, chính là trong phạm vi hai trò chơi này vẫn luôn có người xuyên tới xuyên lui, vậy ở đầu bên kia phải tính như thế nào, số lượng phiếu bầu, số lượng thính giả, có rất nhiều điểm bởi vì có thêm một người mà xuất hiện rất nhiều lỗ hổng và bug, nhưng hiện tại xem ra, Phát Thanh Khủng Bố đã sớm đem loại lỗ hổng và bug này giải quyết, phương pháp rất đơn giản, phải biết rằng trong hai trò chơi, mỗi bên đều có 10 con quỷ do Phát Thanh Khủng Bố sắp xếp vào để làm tay chân về phương diện số lượng người chơi, số lượng phiếu bầu, qua an bài cửa sau, thật đúng là một chuyện quá đơn giản.


Chương 256

Bình Luận (0)
Comment