Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 257 - Chương 257 Quỷ

Chương 257

Quỷ


Ví dụ như sau khi Tô Bạch đi vào phạm vi của trò chơi này, một con quỷ nào đó sẽ trực tiếp biến mất? Tổng số lượng người chơi và tổng số lượng phiếu bầu sẽ không thay đổi, không phải sao?


Như thế có thể hoàn mỹ giải thích các vấn đề được đặt ra, quy tắc thế giới chuyện xưa này còn có một vụ khí sắc bén nhất, chính là người xuyên tới xuyên lui kia, đối với người không biết anh ta, vẫn luôn cảm thấy anh ta ở đó, chỉ là anh ta có rất ít cảm giác tồn tại mà thôi.


Loại năng lực đáng sợ sửa đổi ý thức, nhận biết của con người, lại có thêm 20 con quỷ trợ giúp mình sửa chữa những lỗ thủng, trò chơi nhìn như phức tạp này mới có thể hoàn mỹ vận hành.


Cũng chỉ có Phát Thanh Khủng Bố mới có thể tạo ra một trò chơi đủ kích thích như thế.


Tô Bạch day huyệt thái dương, nói thật ra, loại trò chơi này khiến cho hắn cảm thấy rất ngột ngạt, hoàn toàn không có bầu không khí của một trò chơi nên có.


Mỗi trò chơi sẽ có một người có năng lực đi sang phạm vi trò chơi còn lại, so với những thính giả khác, áp lực của hai người này lớn hơn rất nhiều, bọn họ tương đương với việc bị hai phạm vị trò chơi để cử ra, cưỡng ép đưa lên sàn quyết đấu, người thắng có thể hoàn thành nhiệm vụ, trở về thế giới hiện thực, còn người chết sẽ vĩnh viễn lưu lạc ở nơi này, làm bạn với vong linh.


Tần Dương là người được phạm vi trò chơi bên này đề cử ra, sau khi anh ta đi vào phạm vi của trò chơi bên chỗ Tô Bạch, anh ta vẫn luôn quan sát, vẫn luôn tìm kiếm, tìm kiếm người có năng lực xuyên tới xuyên lui trong hai trò chơi giống như anh ta.


Sau cùng, anh ta tìm được.


Người đó chính là Trần Hân Di.


Chẳng qua, điều khiến cho Tần Dương có chút trở tay không kịp chính là, Trần Hân Di bị kẻ tâm thần như Tô Bạch cùng một chỗ kéo ra, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, sau cùng bị bỏ phiếu cao nhất, cứ thế mà chết đi, nhân vật Tần Dương lấy một dáng vẻ dở khóc dở cười, một loại phương thức đặc biệt để hoàn thành.


Sau đó, anh ta thành công rút lui, còn quy tắc của thế giới chuyện xưa này bắt đầu xử lý dấu vết, ví dụ như trong cảnh tượng, ở trước mắt bao người,Tần Dương chết đi, trò chơi vẫn tiếp diễn.


- Phù.


Tô Bạch không ngừng hít sâu, hiện tại hắn đã suy nghĩ thông suốt một chuyện, đó chính là ngay từ đầu Triệu Chấn, sau đó là Tiễn Lam, hành động kia của bọn họ, rốt cuộc là có ý nghĩa gì?


Thật ra trong lòng Tô Bạch vẫn luôn có một vướng mắc, đó chính là khi hắn vừa mới đi vào thế giới chuyện xưa này, lúc hắn và Triệu Chấn cách hành lang gặp mặt, chính mình cố ý làm ra tư thế công kích giả, Triệu Chấn mắc lừa, cầm đao đâm một nhát vào đùi của Tô Bạch, nhưng Triệu Chấn có thể giống như một người bình thường, không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục đi ra ngoài giễu võ dương oai, không phải anh ta cũng nên bị thương sao?


Khi đó trên người anh ta hẳn là có vết thương, cho dù có là kẻ ngu đi chăng nữa, cũng nên biết chút gì đó mới đúng, nhưng anh ta vẫn luôn hoàn mỹ thuyết minh cái gì mới gọi là cảnh giới không não tối cao, mãi cho đến sau cùng, anh ta bị bỏ phiếu chết đi.


Hiện tại xem ra, chuyện này rất đơn giản, Triệu Chấn là quỷ, anh ta bị quy tắc thế giới chuyện xưa này sắp xếp nhiệm vụ, chính ở trước vòng bỏ phiếu thứ nhất, anh ta phải hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, sau đó trở thành người đầu tiên bị bỏ phiếu cao nhất, trở thành một ví dụ để cho mọi người quen thuộc với bộ quy tắc này, làm một động tác mẫu cho trò chơi.


Có lẽ ngay cả chính bản thân Triệu Chấn cũng không biết được những thứ này, nhưng từ nơi sâu xa, số mệnh của anh ta đã được sắp xếp như thế, cho dù không có Tô Bạch, anh ta cũng sẽ đi khiêu khích người khác, hoặc là cố ý tìm một số việc để thể hiện mình.


Dù sao đứng ở trên góc độ công bằng của trò chơi mà nói, người “làm mẫu” phải chết, nếu là thính giả, như thế quá không công bằng, cho nên cần có một con quỷ đi ra làm mẫu, làm một ví dụ, đây chính là lựa chọn tốt nhất, về phần Tiễn Lam, rốt cuộc cô ta có phải là quỷ hay không, Tô Bạch không rõ, không thể phân tích, thế nhưng Triệu Chấn chắc chắn là quỷ!


Tô Bạch đi vào trong nhà vệ sinh, bắt đầu dùng nước lạnh tạt lên mặt mình, hiện tại đủ loại suy nghĩ không ngừng xuất hiện trong đầu hắn, không ngừng kích thích ý thức của hắn, hắn rõ ràng, chính mình nhất định phải tìm ra được quy tắc mấu chốt, bởi vì thời gian còn lại của hắn không nhiều lắm.


Mỗi lần đều có hai thính giả được tuyển chọn ra để tiến hành quyết đấu, vậy loại quyết đấu này, tồn tại trên phương diện nào?


Qua chỗ đối phương nhấc lên sóng gió, sau đó để cho người đó bị bỏ phiếu nhiều nhất, chết đi?


Hay là cố ý châm ngòi thổi gió?


Châm ngòi ly gián?


Tô Bạch đặt khăn ướt lên mặt mình.


Không.


Không có khả năng.


Không phải là phương thức đó, nếu như thế, cách chết quá phức tạp, phức tạp đến mức khiến cho người ta khó có thể tin được, hơn nữa cũng không phải chỉ mất một vòng bỏ phiếu là chuyện này có thể hoàn thành, thậm chí năm, sáu lượt bỏ phiếu cũng không hoàn thành được. Nếu như thế giới chuyện xưa an bài quy tắc này, độ khó giống như việc bắt một học sinh tiểu học đi giải đề thi toán của đại học vậy, hơn nữa nếu như hai thính giả kia dùng quá nhiều thời gian châm ngòi ly gián mới có thể dựa vào việc bỏ phiếu làm cho đối phương chết, như vậy, những người khác phải làm sao bây giờ? Những thính giả khác chỉ ở đó đánh xì dầu à? (đánh đấm giả bộ cho có khí thế).


Có lẽ… Có phương thức càng thêm trực tiếp.


Trần Hân Di bị bỏ phiếu chết, Tần Dương coi như hoàn thành nhiệm vụ, thật ra chỉ cần một người xuyên qua chết là được.


Bao gồm.


Ở trong khách sạn, ở trong cảnh tượng.


Dùng phương thức của mình, giết chết đối phương!


Nếu như Tần Dương ở trong cảnh tượng giết chết Trần Hân Di, anh ta cũng sẽ chết, nhưng nếu như Trần Hân Di thật sự chết, anh ta cũng sẽ được giải thoát, bởi vì anh ta đã thành công hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bởi vì Trần Hân Di bị bỏ phiếu mà chết, cho nên Tần Dương không thể không bị Phát Thanh Khủng Bố đưa lên sân khấu, sắp xếp một cái chết hợp lý cho anh ta.


- Phù.


Tô Bạch không ngừng thở phì phì, cuối cùng mạch suy nghĩ của hắn đã hoàn chỉnh, hiện tại vấn đề còn lại, Tần Dương hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi thế giới chuyện xưa.


Như vậy,


Trong phạm vi trò chơi này, người tiếp theo có năng lực xuyên tới xuyên lui kia, rốt cuộc là ai?


Làm sao hắn có thể tìm được người đó?


..


- Này, café của cô đây.


Sở Triệu đặt một cốc café lên mặt bàn của Huân Nhi.


Trên mặt bàn của Huân Nhi có một tờ giấy trắng, trên đó có vẽ rất nhiều vòng tròn, ngoài ra còn có phân tích và chú thích ở bên cạnh.


- Sao rồi, đã nghĩ thông suốt chưa?


Sở Triệu ngồi xuống bên giường, vẻ mặt hơi mất tự nhiên.


- Có rất nhiều quy tắc tôi đã nghĩ thông suốt, nhưng có một số chuyện tôi vẫn nghĩ mãi không ra, tôi luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó, bây giờ hoàn cảnh chúng ta gặp phải còn phức tạp hơn “Mê cung lập phương”, hoàn cảnh và thế giới này, căn bản không phải là thứ do con người có khả năng sáng tạo ra.


- Ý của cô là, chúng ta đã gặp thần, cho nên mới bị kéo đến đây?


Sở Triệu đứng lên:


- Đúng rồi, Huân Nhi, cô đến đây một chút, chỗ này của tôi rất ngứa.


Huân Nhi đứng lên, đi đến bên cạnh Sở Triệu:


- Sao thế?


- Cô gãi giúp tôi, tôi hơi ngứa.


Huân Nhi đặt tay lên cổ Sở Triệu gãi một chút, sau đó xé rách một mảng da.


Mê cung lập phương là bộ phim khoa học viễn tưởng kinh dị. Bộ phim kể về: Mỗi người đang làm những công việc thường nhật, bỗng nhiên sau một giấc ngủ dài tìm thấy mình lạc trong khối đa phuơng 4 chiều bao gồm các phòng lập lại, dính với nhau, có thể di chuyển, thậm chí chúng giao nhau trong những khoảng không song song! Mọi chuyện ngày càng không thể lý giải khi họ phát hiện trong nhà tù quái lạ này, hiện tại, quá khứ lẫn tương lai còn đan xen với nhau! Như trong một giấc mơ, mọi thứ mờ mờ ảo ảo, chỉ có những cái chết là thật, rất thật, đến nỗi sự khủng hoảng đã giết chết từng người một…


Chương 257

Bình Luận (0)
Comment