Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 258 - Chương 258 Vòng Bỏ Phiếu Thứ Tư

Chương 258

Vòng Bỏ Phiếu Thứ Tư


Gần như làm cho chính mình ướt đẫm, Tô Bạch ngồi ở cạnh giường, lắc đầu, hiện tại vấn đề đã được đơn giản, việc còn lại chính là tìm ra được kẻ cũng có năng lực xuyên qua xuyên lại giống như hắn.


Tuy nhiên phương pháp cụ thể như thế nào, Tô Bạch còn chưa rõ ràng lắm.


Lúc vấn đề đã được chứng thực, thật ra rất nhiều suy nghĩ không có quá nhiều chỗ dùng, Tô Bạch cũng rõ ràng điểm này.


Thời gian dần dần trôi qua, Tô Bạch cảm giác được trên người mình được phủ một tầng ánh sáng, quần áo trên người hắn cũng đã được làm khô, Tô Bạch quay đầu nhìn thoáng qua tủ đầu giường, phát hiện ở đó có chai rượu.


Tô Bạch biết mình đã quay lại phạm vi của trò chơi bên phía hắn.


Lần này, Tô Bạch lộ ra rất bình tĩnh.


Ngay sau đó, dưới mặt đất xuất hiện một hàng chữ màu vàng.


- Mời đi đến phòng hội nghị.


Đến lúc “họp” rồi à?


Tô Bạch duỗi lưng một cái.


Chết tiệt, hôm nay vẫn tiến hành bỏ phiếu à?


Tần Dương đã chết trong cảnh tượng cũng không tính sao?


Nếu như đã chết một người, vòng bỏ phiếu này không thể chậm hơn à?


Hiện tại cảm xúc của Tô Bạch đã có chút oán hận, hắn đã nghĩ thông suốt được rất nhiều thứ, cũng thu được đầy đủ chứng cứ để suy luận ra vấn đề, thế nhưng hiện tại bản thân hắn lại không thể không đối mặt với một chuyện tàn khốc.


Vòng bỏ phiếu này, hắn rất có khả năng “đạt được” số phiếu cao nhất!


Như thế kết cục của hắn liền giống như Trần Hân Di lúc trước, không bị đối phương xuyên qua giết chết mà chính là bị người phía bên mình bỏ phiếu giết chết, cho dù như thế nào, chỉ cần hắn vừa chết, tên gia hỏa ở phía đối diện kia sẽ tự động hoàn thành nhiệm vụ, trở về thế giới hiện thực, chỉ nghĩ đến việc cứ như thế để cho đối phương nhặt được một tiện nghi, thật đúng là không cam tâm.


Tô Bạch đi tới nhà ăn, lần này hắn không mang theo gì, mà chính mình đi thẳng đến phòng họp, Lưu Thao không có ngồi ở vị trí cuối cùng mà chính là ngồi ở phía trước.


Tô Bạch ngồi ở vị trí lúc đầu, ngón tay không ngừng gõ lên bàn, vẻ mặt mang theo nhàn nhạt Âu Mỹbuồn, lúc đã biết cửa sinh, chính mình lại gặp phải cục diện này, cuộc sống thật đúng là kỳ lạ.


Tô Bạch đột nhiên có thể lý giải được cảm xúc của Trần Hân Di khi biết mình có số phiếu cao nhất, vẻ mặt của cô ta khác với Triệu Chấn và Tiễn Lam, Trần Hân Di càng thêm không cam tâm.


Thật đúng là không cam tâm, bởi vì cô ta biết mình và những người tham gia bỏ phiếu này hoàn toàn khác biệt, thậm chí Trần Hân Di cũng biết nơi này không chỉ có riêng thính giả, còn có rất nhiều con quỷ tự cho là đúng, coi mình thành thính giả.


Mọi người nhanh chóng đi vào chỗ ngồi của mình.


Tần Dương chết, Tiễn Lam chết,Triệu Chấn chết, Trần Hân Di chết rồi, hiện tại số lượng thính giả còn lại là 16 người.


Rất rõ ràng, có một con quỷ đã bị quy tắc của thế giới chuyện xưa xóa bỏ, để cho người thay thế Tần Dương xuất hiện.


Nhìn khắp xung quanh, Tô Bạch căn bản không nhớ nổi, người đột nhiên biến mất là người nào, hắn biết dù cho mình có tiếp tục suy nghĩ cũng không thể nào nghĩ ra, Tô Bạch để cánh tay cụt của mình lên mặt bàn, cứ thế dựa lưng vào ghế.


Không biết vì sao, hiện tại Tô Bạch lại rất bình tĩnh, cho dù bị bỏ phiếu mà chết, hắn cũng rất bình tĩnh, trong đầu hắn không có suy nghĩ kéo theo một cái đệm lưng, hơn nữa, chuyện buồn cười nhất chính là, Tô Bạch không biết, những người ngồi ở trước mặt hắn đây, ai mới thực sự là thính giả, ai là quỷ.


Trước đó Tô Bạch phát bệnh, hắn muốn kéo Trần Hân Di đi đồng quy vu tận, đó là bởi vì hắn cảm thấy mình không còn hy vọng gì, mặt khác, may mắn Trần Hân Di quả thật là thính giả, hơn nữa còn là người có năng lực xuyên qua, cho nên hiện tại nhìn lại, lúc trước Tô Bạch lôi kéo cô ta cùng một chỗ gameover, thật đúng là không lỗ.


Nhưng hiện tại thì như thế nào?


Lưu Thao?


Trân Trân?


Tô Bạch còn chưa xác định được bọn họ là người hay là quỷ…


Quy tắc của thế giới chuyện xưa có thể sáng tạo ra một kẻ ngu ngốc như Triệu Chấn, dĩ nhiên nó cũng có thể tạo ra một nhân vật có IQ cao, ví dụ như Trân Trân, ví dụ như Lưu Thao, bản thân quỷ không biết mình là quỷ, còn cho rằng mình là thính giả, như vậy nó sẽ vì sinh tồn của bản thân mà nỗ lực, điểm này khiến cho người ta nhức trứng, độ khó này thật đúng là khiến cho người ta tặc lưỡi, ngay cả bản thân NPC cũng không biết mình là NPC.


Bảng danh sách bỏ phiếu xuất hiện, Tô Bạch cầm bút, ánh mắt hắn nhìn lướt qua 16 bức ảnh của 16 người, sau đó rất tùy ý tích một cái vào ảnh của Trân Trân.


Bảng danh sách rất nhanh liền biến mất.


Có lẽ lần trước được trở về từ cõi chết, lần này Tô Bạch không còn có cảm giác nguy cơ và kích động, hắn bình tĩnh, nếu như số phận đã an bài, vậy thì nghe theo đi.


Rất nhanh, kết quả bỏ phiếu đã xuất hiện.


Quả nhiên, Tô Bạch cầm lấy bảng danh sách lên rồi cười, hắn có 14 phiếu.


Thật đúng là số phiếu rất cao, xem ra đối với cái chết của hắn, mọi người không có ý kiến gì.


Hả?


Ngay sau đó, ánh mắt của Tô Bạch rơi vào trên người khác, tên của người này ở trong danh sách, anh ta tên là “Lý Hạc”, anh ta có một phiếu, Trân Trân cũng có một phiếu, một phiếu này là do Tô Bạch chọn.


Tô Bạch bắt đầu tìm tòi trong trí nhớ của hắn, hắn tiếp xúc với Lý Hạc không nhiều, trong ấn tượng của Tô Bạch, anh ta là người rất khiêm tốn, hay ngượng ngùng, không thích nói chuyện, không thích giao lưu, mỗi lần đều rất bình thường, không giống như người biến ẩn núp, bởi vì một người có thể ẩn núp đến trình độ này, đây không phải là thính giả nữa mà chính là người đạt giải thưởng Oscar.


Khoan đã.


Ngón tay Tô Bạch day lên huyệt thái dương.


Lý Hạc!


1 phiếu!


Tô Bạch chậm rãi đứng lên, ánh mắt hắn bắt đầu đảo quanh, cuối cùng hắn tìm được vị trí của Lý Hạc, một người đàn ông không cao lắm, ngồi ở góc bên trái, rất không khiến cho người ta chú ý.


Đối phương nhìn Tô Bạch, vẻ mặt e ngại, lập tức xua tay nói:


- Không phải tôi bỏ phiếu cho anh, không phải tôi, tôi bỏ phiếu cho chính mình.


Trong phòng hội nghị, có rất nhiều người đều cảm thấy rất kinh ngạc, bởi vì Tô Bạch sắp chết, làm sao Lý Hạc phải uất ức thành cái dạng này.


Thế nhưng lúc này, trong đầu Tô Bạch lại xuất hiện một hình ảnh khác.


Lúc trước, khi hắn xuyên đến trò chơi đối diện nhìn thấy Sở Triệu, chính mình giới thiệu tên cho Sở Triệu, nói rõ hắn là Tô Bạch, nhưng khi đó Sở Triệu lại rất tự nhiên trả lời: Ồ, tôi biết anh tên là Cừ Môn.


Nếu như Lý Hạc là người có năng lực xuyên qua, hiện tại anh ta đang nói đến một thứ gì đó liên quan đến quy tắc của chuyện xưa không thể để cho người ta biết được, lời nói của anh ta đã bị quy tắc của thế giới chuyện xưa sửa đổi.


Nếu không, ở tình cảnh hiện tại, không ai bỗng nhiên uất ức thành cái dạng này.


Dù sao hắn chính là người phải chết.


Nhưng,


Ồ,


Vì sao hắn còn chưa chết?


Tô Bạch hơi ngạc nhiên.


Không riêng gì Tô Bạch, tất cả những thính giả còn lại đều cảm thấy có hơi ngạc nhiên, hình như lần chờ đợi này có chút dài.


Rất nhanh trên mặt bàn lại xuất hiện có một tờ giấy trắng, đây là lần đầu tiên trong một lần họp lại xuất hiện hai tờ giấy trắng.


Chương 258

Bình Luận (0)
Comment