Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 273 - Chương 273 Có Phải Do Thính Giả Làm Không

Chương 273

Có Phải Do Thính Giả Làm Không


Huân Nhi bế tiểu gia hỏa đi theo Tô Bạch, cùng nhau rời khỏi nhà hàng, thật ra thân là cảnh sát, Sở Triệu hiểu, hiện tại tất cả mọi người trong nhà hàng này, bao gồm cả khách hàng và nhân viên phục vụ đều không được phép rời đi, đây là quy định, nhưng Sở Triệu cũng rõ, có một số quy định đối với Tô Bạch và Huân Nhi mà nói, không phù hợp, không nói đến thân phận trong hiện thực của hai người đủ để đánh vỡ quy định này, cộng thêm thân phận thính giả của bọn họ thì lại càng không bị quy định này trói buộc.


Sau khi lên xe, Tô Bạch là người cầm lái, nhưng hắn không vội vã rời đi.


Huân Nhi liếc nhìn di động, Sở Triệu gửi hình ảnh trong nhà vệ sinh cho cô ta xem, cô ta cũng đã hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.


Hiện tại tiểu gia hỏa đang ngồi ở trong ngực Huân Nhi rầu rĩ không vui, trực giác của cậu bé rất nhạy bén, một đứa nhỏ không chênh lệch với mình là mấy, ở khoảng cách gần như vậy mất đi hô hấp, tiểu gia hỏa cảm thấy buồn rầu.


- Không đi à?


Huân Nhi đột nhiên hỏi.


- Đi chứ.


Tô Bạch chuẩn bị khởi động xe, nhưng mà xe vừa đi được không bao xa, Tô Bạch liền đạp xuống chân phanh, xe dừng ở bên đường:


- Được rồi, không đi nữa.


Huân Nhi không nói gì, chỉ yên lặng ôm tiểu gia hỏa.


Tô Bạch quay xe lại chỗ cũ:


- Chờ kết quả điều tra bên chỗ Sở Triệu, nếu như không phải thính giả làm, tôi ngược lại rất muốn nhìn xem ai ở chỗ này giả thần giả quỷ.


Đúng thế, đâm thủng đầu một đứa nhỏ chưa đến một tuổi, trên chân còn treo một quả cân, bị treo cổ, thật đúng là giả thần giả quỷ, nhìn giống như một nghi thức nào đó.


- Hung thủ còn ở trong nhà hàng à?


Huân Nhi hỏi.


- Tôi không biết, có khả năng ở đó, cũng có thể là không, nếu là do nhân viên nhà hàng làm, như vậy kẻ đó hẳn còn ở trong đấy, bởi vì nếu như kẻ đó biến mất rất dễ bị tình nghi, còn ngược lại, nếu như có kẻ chui vào, như vậy hiện tại kẻ đó không còn ở trong nhà hàng nữa.


Tô Bạch lấy ra một chai nước khoáng, uống mấy ngụm, sau đó để về chỗ cũ, lúc này trên con đường phía trước đã có mấy chiếc xe cảnh sát đang đi đến.


.


- Không phải tôi đã nói hai người đi trước rồi à.


Sở Triệu tháo găng tay ra, đi đến chỗ Tô Bạch và Huân Nhi, Tô Bạch và Huân Nhi vừa bị gọi đi lấy lời khai, nhưng bởi vì có đầy đủ chứng cớ ngoại phạm, cộng thêm có người cảnh sát như Sở Triệu đảm bảo, cho nên việc lấy lời khai này chỉ là một quá trình, dĩ nhiên, quan trọng nhất chính là, cảnh sát đã có một manh mối rất rõ, sau khi xảy ra chuyện, một nhân viên chuyên phụ trách công việc chăm sóc trẻ em đã biến mất.


Nhìn tình hình không giống như gặp phải độc thủ, bởi vì xung quanh nhà hàng có camera, trên đó ghi lại cảnh cô ta lén từ cửa sau chạy ra ngoài, đồng thời đến bây giờ còn chưa thể liên lạc được với cô ta. Cảnh sát đã cử một người đi đến chỗ cô ta ở, chẳng mấy chốc sẽ có tin tức truyền đến, nếu như cảnh sát không tìm được cô ta ở nhà, tiếp theo rất có thể sẽ là lệnh truy nã, dù sao camera trong nhà hàng cũng ghi lại được hình ảnh cô ta bế đứa bé vào trong nhà vệ sinh, chỉ là bên trong nhà vệ sinh, vì đảm bảo quyền riêng tư cho con người, cho nên không lắp camera.


- Người phụ nữ kia điên rồi, cô ta thế mà lại đi tra tấn một đứa nhỏ như vậy.


Huân Nhi có chút không hiểu, nói.


Lúc này tiểu gia hỏa đã ghé vào trên vai Huân Nhi ngủ say.


- Có lẽ tinh thần có vấn đề.


Sở Triệu nói ra, nhưng hiển nhiên, ngay cả chính bản thân anh ta cũng không tin, dù sao không phải mỗi người bệnh tâm thần đều giống như Tô Bạch, mà cho dù Tô Bạch có giết người, hắn cũng không ra tay với một đứa bé còn nhỏ như vậy, thậm chí còn dùng loại phương pháp tàn nhẫn như thế để giết một đứa bé.


Tô Bạch cau mày, trầm mặc không nói gì, hắn dường như nghĩ đến điều gì, nhìn về phía Sở Triệu:


- Cậu có cảm giác cái chết của đứa bé này rất giống với vụ án bé trai mặc váy đỏ ở Trùng Khánh không? Đỉnh đầu bị dùi hoặc vật nhọn đâm vào, dưới chân treo một quả cân, bị treo cổ đến chết.


Sở Triệu có hơi mất tự nhiên, cười.


- Có lẽ chỉ là mô phỏng mà thôi.


Tô Bạch lắc đầu:


- Chưa chắc.


Đúng lúc này, điện thoại của Tô Bạch có tin nhắn đến, là mập mạp gửi, trước đó Tô Bạch đã lấy ảnh chụp trên di động của Huân Nhi gửi cho mập mạp, rốt cuộc anh ta cũng trả lời. Tuy quan hệ giữa Tô Bạch và mập mạp không tốt lắm, nhưng trên vấn đề không liên quan đến lợi ích, mọi người vô thức liên hệ qua lại một chút, dù sao ai cũng có thế mạnh riêng của mình, ai cũng sẽ có chuyện mà mình không hiểu rõ.


- Căn cứ vào quan sát của ông đây, vụ án này có hơi khác biệt với vụ án cậu bé mặc váy đỏ ở Trùng Khánh, bởi vì ở trong vụ án cậu bé mặc váy đỏ kia, châm chia phách, váy đỏ trói hồn, trụy hồn thác là thủ pháp điển hình của thuật trói hồn Mao Sơn. Hiện trường gây án có đủ ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, đồ bơi là thủy, váy đỏ là hỏa, cân là kim, xà ngang là mộc, đất là thổ, lỗ kim ở đầu là do châm chia phách sau khi đoạt hồn để lại.


- Nạn nhân sinh ngày 20 tháng 10 năm 1996, trùng với ngày dương 9 tháng 9 âm lịch, theo dịch pháp và thuật số, số lẻ là số dương, nạn nhân mất ngày 3 tháng 11 năm 2009, vừa đúng 13 tuổi lẻ 13 ngày. Vì bát tự nạn nhân thuần âm, kẻ ra tay với bé trai thuần âm 13 tuổi lẻ 13 ngày có thể vì muốn lấy cực phẩm tinh phách chí âm chí dương, là chí bảo mà người tu đạo chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.


- Vì để đạt đến mục đích tu luyện, phải tốn rất nhiều năm, thậm chí còn lâu hơn đi tìm tinh phách. Kẻ đó cho cậu bé mặc váy đỏ tán hồn, để tránh hồn phách phiêu tán, trên chân đeo trụy hồn thác, cân sắt, sắt không phân âm dương, kéo xuống khiến hồn phách không thể đi xa, chỉ có thể luẩn quẩn quanh hiện trường. Sau đó dùng châm chia phách đâm lên trán, tách hồn nạn nhân, dùng hoa dẫn hồn trước ngực để dẫn hồn phách chí dương hoặc chí âm tinh phách tách ra.


Thủ hồn là thuật luyện chế cao cấp của đạo gia, người thực hiện thuật pháp này đạo pháp nhất định phải cực kì cao thâm.


- Nhưng bức ảnh mà cậu gửi cho tôi chỉ có bề ngoài, nhìn giống như mô phỏng nhưng thực chất là không có ý nghĩa gì cả. Nhà vệ sinh vốn dĩ là nơi âm khí nặng hơn, chẳng qua nhà vệ sinh trong nhà hàng cao cấp khác với nhà vệ sinh công cộng bên đường, dù sao nơi này không nhiều người dùng, còn có người chuyên môn phụ trách, thường xuyên quét dọn. Hơn nữa vết thương trên người đứa nhỏ càng giống như bị đục trên huyệt vị, rất nhiều chi tiết nhìn giống với vụ án bé trai mặc váy ở Trùng Khánh, nhưng thật ra chỉ là tương tự mà thôi.


Sau khi đọc xong tin nhắn này, Tô Bạch không hoàn toàn yên lòng, hắn luôn cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng lại không nói ra được chỗ nào kỳ lạ, chẳng qua hiện tại Phát Thanh Khủng Bố không tuyên bố nhiệm vụ hiện thực, có thể thấy được, đối với Phát Thanh Khủng Bố mà nói, sự kiện này không cần thính giả đi xử lý.


Lúc này, chuông điện thoại của Sở Triệu vang lên, hiện tại chức vị của anh ta không lớn không nhỏ, cộng thêm việc anh ta là người đầu tiên phát hiện ra hiện trường, cho nên tiến trình của vụ án đều được thông báo cho Sở Triệu.


- Alo, có chuyện gì thế?


Hô hấp của Sở Triệu trở nên dồn dập:


- Tôi lập tức cho người đến tiếp viện, các anh bảo vệ tốt hiện trường.


Cúp điện thoại, sắc mặt Sở Triệu không dễ nhìn.


- Sao thế?


Huân Nhi hỏi.


- Lại xảy ra chuyện gì à?


Sở Triệu trầm mặt, khẽ gật đầu:


- Cảnh sát vừa phát hiện người nhân viên phục vụ kia chết trong nhà, tình trạng tử vong… giống đứa bé kia như đúc.


Sở Triệu xoay người nhìn về phía Tô Bạch:


- Tô Bạch, chuyện này thật sự không phải do thính giả làm sao?


《 Chân tướng vụ án cậu bé váy đỏ tại Trùng Khánh: Thuật trói hồn của Mao Sơn, lấy hồn nuôi quỷ, dùng hồn kéo dài tuổi thọ, chết vì nghẹt thở 》


LƯU Ý: BÀI VIẾT MANG YẾU TỐ BẠO LỰC VÀ CÓ TÍNH ÁM ẢNH CAO, YÊU CẦU CHUẨN BỊ KĨ TINH THẦN TRƯỚC KHI ĐỌC


Tháng 11 năm 2009, tại thôn Song Tinh, trấn Đông Tuyền, khu Ba Nam, Trùng Khánh xảy ra vụ án bé trai tử vong hết sức kì quặc. Tử thi được phát hiện chết trong tình trạng quỷ dị, quá trình khởi tố vụ án, triệt phá và truy bắt hung thủ vô cùng mơ hồ, nhận được rất nhiều suy đoán từ phía dư luận, đến nay những lời đồn xoay quanh vụ án này vẫn tiếp tục được lan truyền.


12 giờ ngày 5 tháng 11 năm 2009, ông Khuông (cha nạn nhân) từ khu Giang Bắc, Trùng Khánh về nhà ở Cao Thạch Khảm, thôn Song Tinh, trấn Đông Tuyền, đưa tiền sinh hoạt cho con trai 13 tuổi, Khuông Chí Quân, học sinh lớp 7, trung học Đông Tuyền. Vừa đến nhà, ông Khuông phát hiện cửa lớn đóng chặt, trái với đó, cửa sau chỉ khép hờ. Từ cửa sau tiến vào nhà, ông Khuông phát hiện Khuông Chí Quân đã chết. Nạn nhân khi chết mặc váy đỏ, trước ngực cài hoa trắng, bên trong mặc một bộ đồ bơi, tay chân bị dây thừng buộc chặt, hai tay treo trên xà nhà, chân không chạm đất, trên chân còn treo một quả cân, dưới đất có một vết xước và lõm, bên cạnh là chiếc ghế bị đá ngã trên đất. Trên trán nạn nhân có một lỗ nhỏ không rõ nguyên nhân, đùi, hai tay, bắp đùi và mắt cá chân có vết siết rất sâu, giày của nạn nhân hai chiếc đặt hướng ngược nhau, song song với giường.


Hàng xóm nạn nhân cho biết, tuy bình thường nạn nhân ham chơi, thành tích học tập không tốt nhưng rất thành thật, thân thiện với mọi người, cũng không có thói quen giả gái.


Ông Khuông sau đó được biết, từ sau tan học ngày 30 tháng 10, Khuông Chí Quân không hề đến trường. Phía nhà trường nói, vì không liên hệ được với phụ huynh nên khi chủ nhiệm phát hiện cậu bé không đến trường cũng không có cách liên hệ. Lúc đó vừa hay đang có dịch cảm cúm, cả trường có tất cả 30 học sinh không đi học nên phía nhà trường cũng không để ý.


Ngày 5 tháng 11, khu hình sự Ba Nam, đội pháp y phối hợp với cảnh sát thành phố Trùng Khánh tiến hành khám nghiệm hiện trường. Tại hiện trường, cảnh sát không tìm thấy bất kì dấu chân lạ hay công cụ gây án, cũng không tìm thấy dấu vết ẩu đả trên người nạn nhân, theo phán đoán ban đầu của pháp y, thời gian nạn nhân tử vong trong khoảng 48 tiếng trước, tức là ngày 3 hoặc 4 tháng 11. Buổi chiều cùng ngày, cảnh sát và pháp y tiến hành giải phẫu tử thi, mang nội tạng nạn nhân về trung tâm Trùng Khánh tiến hành kiểm nghiệm.


Ngày 5 tháng 12, cục cảnh sát Ba Nam gửi cho cha nạn nhân hai lá thư. Một là “Bộ cảnh sát thành phố Trùng Khánh cục Ba Nam thông báo án không thành lập”, bên trong viết rõ: Bước đầu thẩm tra cho thấy, không có tội phạm (), quyết định không thành lập án. Lá thư còn lại là cho thấy nạn nhân tử vong ngoài ý muốn, trong đó viết rõ: Sau khi xem xét, trải qua khám nghiệm tử thi, loại bỏ khả năng cậu Khuông bị sát hại hay tự sát, thuộc về trường hợp tử vong ngoài ý muốn. Khi bị cha nạn nhân tra hỏi, đòi giải thích nghĩa của tử vong ngoài ý muốn, phía cảnh sát trả lời chơi trò chơi cũng có thể tử vong. Cha nạn nhân không phục, xin bộ cảnh sát thành phố cảnh sát thành phố Trùng Khánh xem xét lại, cũng kiện giáo viên chủ nhiệm không làm tròn bổn phận của mình.


() nói ngắn gọn là không có khả năng có người gây án


Ngày 10 tháng 12, cha nạn nhân tiếp tục yêu cầu cảnh sát khu Ba Nam xem lại nhưng bị từ chối, yêu cầu này sau đó được gửi đến chính phủ khu Ba Nam, chính phủ khu sau như nhận được tin phái nhân viên công tác đến thì cũng tan tầm.


Cuối cùng, pháp y giám định nói tư thế nạn nhân khi chết có thể gây khó thở, từ đó dẫn đến tử vong, căn cứ theo đó kết luận 5 mục sau: nạn nhân được cha phát hiện mặc váy của chị khi chết, tại hiện trường có vết sáp nến, nạn nhân nhất định có khuynh hướng tự ngược, vân vân…


� Điểm đáng ngờ thứ nhất: bạn học và người nhà nạn nhân miêu tả hiện trường vô cùng kỳ lạ, nạn nhân trước khi mất không có sở thích biến thái, hơn nữa dựa theo miêu tả khi phát hiện hiện trường, thi thể được trói cực kì chuyên nghiệp, vết châm trên trán và quả cân treo ở chân phải có mục đích gì đó, bên giường phát hiện đôi giày nạn nhân hay mang được đặt hai chiếc ngược nhau, chi tiết này không được truyền thông nhắc đến, khiến dư luận cảm thấy khó hiểu.


Đối chiếu với bản báo cáo khám nghiệm tử thi, tinh trùng trên người là của nạn nhân, có thể phán đoán trước khi tử vong nạn nhân có hành vi thủ dâm do khó thở().


() Có một số người khi bị bóp cổ hoặc nghẹt thở sẽ sinh ra khoái cảm, phía cảnh sát đã kết luận vì vậy trên người nạn nhân mới có tinh trùng.


� Điểm đáng ngờ thứ hai: nạn nhân báo mộng trước giữa trưa ngày 5 tháng 11, thời gian được phát hiện là đã tử vong.


Vào rạng sáng ngày 4 tháng 11, mẹ nạn nhân mơ thấy một người che mặt rất cao lẻn vào nhà con trai bà nên mới gấp gáp về xem tình hình con trai. Theo lời khai một bà lão cũng có mặt ở hiện trường, mấy ngày nay trong thôn có một người đàn ông bộ dáng bồn chồn, đứng ngồi không yên. Thời điểm mẹ nạn nhân mơ thấy người đàn ông kì lạ kia (cực kì giống Diệp Tiên Quốc), cũng là lúc nạn nhân chết, trùng hợp đến khó tin, với những người từng trải, chuyện báo mộng trong xã hội này cũng không chuyện gì kì lạ.


Có rất nhiều phỏng đoán xoay quanh nguyên nhân cái chết của cậu bé váy đỏ, tổng hợp manh mối, loại bỏ những phỏng đoán vô lí thì có các nguyên nhân sau:


▼ Châm chia phách, váy đỏ trói hồn, trụy hồn thác là thủ pháp điển hình của thuật trói hồn Mao Sơn. Hiện trường gây án có đủ ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, đồ bơi là thủy, váy đỏ là hỏa, cân là kim, xà ngang là mộc, đất là thổ, lỗ kim ở đầu là do châm chia phách sau khi đoạt hồn để lại. Nạn nhân sinh ngày 20 tháng 10 năm 1996, trùng với ngày dươ 9 tháng 9 âm lịch, theo dịch pháp và thuật số, số lẻ là số dương, nạn nhân mất ngày 3 tháng 11 năm 2009, vừa đúng 13 tuổi lẻ 13 ngày. Vì bát tự nạn nhân thuần âm, kẻ ra tay với bé trai thuần âm 13 tuổi lẻ 13 ngày có thể vì muốn lấy cực phẩm tinh phách chí âm chí dương, là chí bảo mà người tu đạo chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Vì để đạt đến mục đích tu luyện, phải tốn rất nhiều năm, thậm chí còn lâu hơn đi tìm tinh phách. Kẻ đó cho cậu bé mặc váy đỏ tán hồn để tránh hồn phách phiêu tán, trên chân đeo trụy hồn thác, cân sắt, sắt không phân âm dương, kéo xuống khiến hồn phách không thể đi xa, chỉ có thể luẩn quẩn quanh hiện trường. Sau đó dùng châm chia phách châm trên trán tách hồn nạn nhân, dùng hoa dẫn hồn trước ngực để dẫn hồn phách chí dương hoặc chí âm tinh phách tách ra.


Thủ hồn là thuật luyện chế cao cấp của đạo gia, người thực hiện thuật pháp này đạo pháp nhất định phải cực kì cao thâm. Thủ hồn diễn ra khoảng 24 tiếng, mà thời gian nạn nhân tử vong vừa hay lại là 3 ngày (). Trước ngực cài hoa gọi là hoa dẫn hồn, tên khác là bỉ ngạn trắng, là một vật dẫn hồn, người bình thường không tu đạo không biết cái này. Nếu kẻ gây án thật sự như vậy, chắc chắn sẽ sớm tiến vào ma đạo.


▼ Đoạt hồn nuôi tiểu quỷ: Theo Miêu Cương vu cổ, khi bắt đầu nuôi tiểu quỷ phải khiến nạn nhân chịu nhiều đau đớn trước khi chết, quỷ hồn sau khi chết thảm sẽ tích tụ oán khí rất lớn, sẽ vô cùng dữ tợn.


Theo vị sư nuôi quỷ hàng đầu ở Thái Lan dùng kim đâm, lửa nướng là phương pháp để tăng cường oán khí của quỷ, trên trán nạn nhân có lỗ kim là lỗ dẫn hồn, người thi thuật làm vậy vì để đảm bảo nạn nhân sẽ không chết quá nhanh, từ từ ép linh hồn thoát ra. Có gan luyện quỷ từ người sống, pháp lực nhất định không thấp, nếu pháp lực không đủ sẽ rất dễ bị lệ quỷ phản phệ. Kẻ có thể dùng phương pháp luyện quỷ từ người sống thế này, giết một người bình thường dễ như trở bàn tay, không cần phải hoảng. Vụ án này chỉ sợ cảnh sát không thể phá, cho dù có bắt được hung thủ cũng là kẻ thế mạng, chưa chắc là hung thủ. Hiện tại chỉ có thể chờ xem bảy bảy bốn mươi chín ngày sau việc luyện quỷ này có thành hay không.


▼ Thuật mượn hồn nối mệnh: Trong lịch sử, thuật kéo dài tuổi thọ không phải cấm thuật của đạo môn, giống như thuật thất tinh đăng tục mệnh (), Khổng Minh và Lưu Cơ đều từng sử dụng, nhưng xác suất thành công rất thấp, ngoài ra còn phải tìm một người có mệnh tương xứng có thể thực hiện. Tuy đều là thuật pháp kéo dài tuổi thọ nhưng thuật mượn hồn nối mệnh không giống vậy, nó luôn bị đạo gia xếp vào cấm thuật, những cao nhân chân chính đều kiêng kị không động vào. Nạn nhân có lẽ đã trúng mê tâm cổ, đầu óc không tỉnh táo, mới tự nguyện bị thi thuật, vì lúc thực hiện thuật mượn hồn nối mệnh không được hoảng sợ hay kháng cự, nếu không khó có thể thực hiện. Nên nói theo cách nào đó, nạn nhân xem như tự nguyện, không kháng cự, cũng là lí do vì sao không tìm thấy dấu vết ẩu đả ở hiện trường. Mặt khác, tại hiện trường, giày nạn nhân đặt song song dưới giường, một chiếc quay phải, một chiếc quay trái, là một loại hành động của thuật nối mệnh, mang hàm ý ngươi đi đường âm, ta đi đường dương, âm dương vĩnh viễn cách xa nhau, sống chết không gặp. Có nghĩa bảo người bị hại không cần tìm hung thủ trả thù, cũng không có khả năng trả thù.


() Đại khái là mượn ánh sáng của sao Bắc Đẩu để kéo dài tuổi thọ.


Nghe nói thuật này bị liệt vào cấm thuật vì để hoàn thành không phải chỉ hồn phách một người là đủ, cần phải có hồn phách của 13 đồng nam đồng nữ dưới 15 tuổi mới có thể luyện chế thành công.


▼ Cơ thể trong tư thế khó thở dẫn đến tử vong: Người giữ quan điểm này là những pháp y địa phương đã công bố kết quả khám nghiệm và “Tạp chí Pháp Y” kì 5 quyển 26 tháng 10 năm 2010 báo cáo pháp y về tình trạng tử vong của cậu bé váy đỏ ở Trùng Khánh. Trong báo cáo chỉ rõ: trên giường nạn nhân tìm thấy nửa ngọn nến đã tàn, một lượng lớn đĩa phim hoạt hình Saint Seiya (), máy tính học tập và một dây xích sắt. Nạn nhân mặc đồ bơi bó sát của phụ nữ, ở ngực và bụng có nhiều vết tròn do sáp nến để lại, ngoài ra phần ngực cũng được độn một lớp vải nhung tạo cảm giác như có ngực thật.


() Chỗ này bản gốc là “圣斗士”, mình tra gg thì phát hiện nó là tên tiếng trung của phim hoạt hình Saint Seiya nên quyết định để Saint Seiya luôn cho gọn.


Báo cáo chỉ rõ, nạn nhân sống một mình trong quãng thời gian dài, tính cách hướng nội, sở thích ăn mặc khác thường, ngoài ra sáp nến và dây thừng rất giống cách chơi SM, kiểm tra nội y phát hiện tinh trùng của chính nạn nhân, mặt khác không tìm thấy bất kì dấu vết bị thương do vật khác gây ra hay trúng độc, từ đó suy ra nạn nhân do tư thế không đúng gây khó thở dẫn đến tử vong.


Nhưng vẫn có người nghi ngờ: báo cáo có rất nhiều lỗ hổng, nạn nhân sống một mình trong quãng thời gian dài, tính cách hướng nội, sở thích ăn mặc khác thường (không có chứng cứ xác thực) cũng không thể khiến tư thế không đúng gây khó thở dẫn đến tử vong. Lại nói, dựa theo vết sáp nến trên cơ thể nạn nhân để xác định người này có khuynh hướng tự ngược là không hợp lí, nếu vậy tay hoặc những nơi khác trên cơ thể nạn nhân cũng phải có dấu vết đã chạm vào nến trước khi chết, điều này báo cáo vẫn chưa chỉ ra. Thứ ba, trên đất có vết trầy, cách đặt giày của nạn nhân, và một đứa trẻ 13 tuổi làm cách nào tự mình cột tay, treo cổ tự tử, đâm kim, nhỏ sáp, cảnh sát và báo cáo pháp y cũng không giải thích với dư luận. Thứ tư, lỗ kim trên trán cậu bé có lẽ giống với vết kim tiêm, báo cáo khám nghiệm lại chỉ ra giống với kim rút máu, điều này rất khác với miêu tả tử thi của cha nạn nhân.


◆ Sau vụ án


● Tại Thiên Nhai, Chiết Giang, năm đứa trẻ mất tích bí ẩn, năm thi thể được phát hiện ở thôn Thủy Đường: Ngày 25 tháng 2, huyện Thiên Nhai, Chiết Giang thông báo thôn Vương xảy ra vụ án năm đứa trẻ tử vong: trên người cả năm đều không tìm thấy dấu vết bị sát hại, tác động của ngoại vật, dấu vết vũ khí hay bị xâm hại. Đồng thời trong cơ thể nạn nhân cũng không tìm thấy thuốc ngủ. Vì vậy xác định cái chết của cả năm là do đuối nước, không phải bị sát hại.


● Tìm thấy thi thể nữ tại cái ao năm đứa trẻ chết đuối ở Thiên Nhai, Chiết Giang: ngày 2 tháng 3, huyện Thiên Nhai, Chiết Giang vừa kết thúc vụ án năm đứa trẻ chết đuối, ngày 1 tháng 3, người dân gần cái ao năm đứa trẻ tử vong lại phát hiện thi thể một phụ nữ trung niên.


● Bé gái 6 tuổi treo cổ ở buồng điện thoại, cảnh sát tuyên bố tử vong ngoài ý muốn: Ngày 2 tháng 3, tại Thiên Nhai, Chiết Giang phát hiện một bé gái 6 tuổi dùng dây điện thoại treo cổ ở buồng điện thoại công cộng, bé gái ngay lập tức được đưa đến bệnh viện nhưng không qua khỏi, ngày 17 tháng 3, bộ truyền thông Thiên Nhai tuyên bố, sau khi điều tra, cảnh sát nhận thấy đây là một vụ tử vong ngoài ý muốn, kết án, yêu cầu công ty viễn thông địa phương bồi thường cho người nhà nạn nhân 8.8 vạn nhân dân tệ.


● Cái chết kỳ lạ tại nhà của học sinh trung học ở Ngạc Châu, cả người bị trói chặt treo trên trần nhà: 5 giờ 40 chiều ngày 16 tháng 3, Hồ Cửu Vinh, người Ngạc Châu, sau khi tan tầm về nhà, phát hiện con mình, cả người bị dây thừng cột chặt, treo trên trần nhà, phóng viên trích lời cảnh sát, trước mắt, nguyên nhân tử vong đang được tiến hành điều tra, không tiện tiết lộ.


Nguồn: Sưu tầm Nhà Số 48 - 四十八号*


Chương 273

Bình Luận (0)
Comment