Chương 293
Năng Lực
Lúc này, ánh nắng thật khiến cho con người ta cảm thấy chán ghét, Tô Bạch thậm chí còn có thể cảm nhận được, dưới ánh mặt trời, làn da của hắn ngày càng nhăn nheo, đây chỉ là một loại động thái cân bằng, bây giờ đối với Tô Bạch, ánh nắng mặt trời giống như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt thân thể của hắn, nhưng thân thể của hắn vẫn theo bản năng tiến hành một hoạt động tự tái tạo lại, hoặc có thể nói đây là một động thái tra tấn, không ngừng giày vò.
Đây là nơi nào?
Có lẽ là hình ảnh trong trí nhớ của giọt máu.
Thứ mà máu tươi ngưng tụ ra, ở một Vampire có đẳng cấp cao, cho dù cả người có vỡ vụn, nhưng chỉ cần có thể lưu giữ lại một giọt máu, liền có thể từ giọt máu tươi này, một lần nữa ngưng tụ ra nhục thể của mình, trong giọt máu tươi này có một đoạn trí nhớ.
Ánh nắng mặt trời khiến cho người ta cảm thấy khó chịu, chung quanh là những kỵ sĩ với sắc mặt nghiêm trọng, không ngừng tỏa ra thứ mùi buồn nôn… Tất cả đều thật tồi tệ.
Rất nhanh có hai hồng y giáo chủ chậm rãi đi tới, bọn họ đi rất chậm, khiến cho lửa giận và khô nóng trên người Tô Bạch tăng lên, Tô Bạch há miệng, nhưng không nói được điều gì, ngược lại hắn phát ra một tiếng kêu giống như của dã thú, dây thanh quản của hắn đã bị tổn thương, cơ thể tàn tạ, kéo lấy thân thể này mà còn có thể sống sót đã là một kỳ tích không nhỏ.
Trên tay hồng y giáo chủ giống như cầm chiếu thư, sau đó bắt đầu đọc, Tô Bạch nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, đây không phải là tiếng Anh, hẳn là một ngôn ngữ nào đó trên trái đất.
Sau khi đọc xong, hai hồng y giáo chủ đứng sang hai bên Tô Bạch, sau đó quỳ xuống, bắt đầu cầu nguyện.
Một trăm tên kỵ sĩ cùng lúc rút kiếm ra, đâm xuống mặt đất, một tay nắm lấy chuôi kiếm, quỳ xuống, bọn họ đang không ngừng hô to thứ gì đó, Tô Bạch vẫn không hiểu, hắn cảm thấy tâm phiền ý loạn, cảm thấy xao động bất an.
Hiện tại Tô Bạch cảm thấy chính mình giống như ngọn cỏ khô, có người không ngừng đốt lửa bên cạnh, còn có người không ngừng đổ thêm xăng vào cỏ.
Tóm lại, tất cả mọi thứ xung quanh đều khiến Tô Bạch muốn bùng nổ.
Đúng thế, trên thực tế Tô Bạch quả đúng là nổ.
Một đám lửa từ trên trời rơi xuống đánh thẳng vào trên thập tự giá mà Tô Bạch đang bị trói trên đó, hai hồng y giáo chủ cùng ở trong ngọn lửa đó, nhưng bọn họ không hề nhúc nhích, tiếp tục niệm thứ gì đó, thân thể của Tô Bạch bắt đầu cháy trong ngọn lửa, khoảng cách tử vong ngày càng đến gần hắn, hơi thở chết chóc cũng không ngừng áp sát.
Đến sau cùng, Tô Bạch phát ra một tiếng tru, tất cả trở về hư vô, thập tự giá và hai tên hồng y giáo chủ đều hóa thành tro tàn, thế nhưng trong tro tàn.
Còn có một giọt máu, không muốn để cho người ta biết lưu lại.
………
Phù.
Tô Bạch từ trong ký ức của giọt máu này tỉnh lại, hắn phát hiện ra mồ hôi của mình đã làm thấm đẫm ga giường.
Lúc này vết thương trên trán Tô Bạch đã khép lại, nhưng loại cảm giác nôn nóng, tức giận kia vẫn chưa biến mất khỏi người hắn, mặt nạ đầu lâu giống như cảm ứng được nội tâm Tô Bạch, nó chủ động từ trong ngăn kéo bay ra, xuất hiện ở vị trí đầu giường Tô Bạch.
Chiếc mặt nạ này giống như đang lấy lòng Tô Bạch, ra hiệu cho Tô Bạch mau đeo nó.
- Cút.
Tô Bạch gầm lên một tiếng, trong nháy mắt, ánh sáng trên mặt nạ biến mất, rơi xuống trên mặt đất.
Chiếc mặt nạ này có linh tính, Tô Bạch tuyệt đối không cho phép mình bị pháp khí trong tay ảnh hưởng và khống chế, cho dù là một chút cũng không được.
- Cốc cốc cốc.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Lúc này đã là đêm khuya.
- Tô Bạch, anh sao thế?
Huân Nhi còn chưa về, vẫn chờ ở phòng bên cạnh.
- Tôi muốn đi tắm.
Tô Bạch nói.
- Được.
Huân Nhi mở cửa phòng ra đi vào, đúng lúc nhìn thấy Tô Bạch vén chăn đi xuống giường bệnh.
- Anh khỏe rồi à?
Huân Nhi có chút khó tin:
- Huyết thống Vampire thật đúng là thần kỳ.
- Cô cũng có thể đổi được, chờ tích lũy được đủ điểm cốt truyện.
Tô Bạch nói:
- So với những thính giả khác, con đường của tôi gian nan hơn một chút, cô hẳn là sẽ thuận lợi hơn.
Đúng thế, hắn không thể dựa vào điểm cốt truyện, sau đó thông qua cửa hàng trên wechat, để thăng cấp và cường hóa cho huyết thống của mình, so với bất kỳ thính giả nào, con đường của Tô Bạch gian nan hơn nhiều.
- Không được, trong lòng tôi đã suy nghĩ kỹ thứ mà mình muốn đổi rồi.
Huân Nhi mỉm cười, sau đó chủ động giúp Tô Bạch chuẩn bị quần áo và đồ rửa mặt:
- Có cần tôi giúp không?
- Cô giúp tôi tắm rửa đó hả?
Tô Bạch hỏi ngược lại.
- Anh là bệnh nhân- Huân Nhi nói.
- Được rồi, thân thể tôi đã khỏe mạnh bình thường.
Huân Nhi cười một tiếng, nói với Tô Bạch:
- Bây giờ anh đã khỏe lại, vậy tôi về trước, trong nhà còn có ít chuyện, sáng mai tôi mang bữa sáng đến cho anh.
- Ừ.
Tô Bạch khẽ gật đầu, sau đó cởi quần áo bệnh nhân, đi vào trong nhà vệ sinh, dòng nước lạnh lẽo xối lên người khiến cho Tô Bạch run lên một cái, cảm thấy rất dễ chịu.
Sau khi tắm xong, Tô Bạch cảm thấy cả người mình đều trở nên nhẹ nhàng, hắn đứng ở trước chiếc gương trong nhà vệ sinh, nhìn chính mình trong gương, nói thật, hiện tại chính bản thân Tô Bạch cũng rất ngạc nhiên về sự thay đổi trên người hắn.
Giọt máu kia đã dung nhập vào trong cơ thể hắn, thế nhưng dường như không có thay đổi cụ thể nào.
Cách tốt nhất để kiểm nghiệm một huyết thống Vampire, một mặt là ma pháp huyết tộc, một mặt khác chính là tốc độ hồi phục lại của vết thương.
Đáng tiếc, hiện tại Tô Bạch vẫn chưa tìm được cách thức tu luyện của ma pháp huyết tộc, hắn không thể đổi được đồ từ trong cửa hàng wechat để cường hóa, tất cả chỉ có thể chờ đợi cơ hội bắt đầu từ con số 0, chuyện này đối với Tô Bạch mà nói là quá khó khăn, đầu tiên phải cảm nhận được hơi thở ma pháp huyết tộc, sau đó từng bước lĩnh ngộ.
Lấy một ví dụ, mập mạp đổi thể chất đạo sĩ, một số đạo pháp có thể là do chính mình lĩnh hội, nhưng nhất định phải có căn bản và nền tảng, hơn nữa những thứ này đều từ chỗ cửa hàng trên wechat của Phát Thanh Khủng Bố mang đến, chẳng khác gì việc cho bạn một vé cao tốc, nếu như nói để mập mạp cần dùng mấy chục năm để cảm ngộ, sau đó mới có thể chân chính sử dụng đạo pháp, có lẽ thính giả không dám lựa chọn con đường cường hóa đạo sĩ.
Tần suất của nhiệm vụ trong Phát Thanh Khủng Bố không cho phép Tô Bạch chậm rãi đi nghiên cứu ma pháp huyết tộc, nhưng một loại phương thức thử nghiệm khác đơn giản hơn nhiều.
Móng tay Tô Bạch rạch ra một vết thương thật sâu ở bên cánh tay trái của hắn, máu tươi chảy ra, sau đó trong nháy mắt vết thương liền kết vảy, hình thành nên một vết sẹo, ngay sau đó vết sẹo cũng dần dần biến mất.
Tốc độ này nhanh gấp đôi trước kia, hơn nữa trong đầu hắn không cảm thấy suy yếu.
- Hiệu quả thật đúng là rõ ràng.
Tô Bạch sờ lên vết thương đã biến mất trên tay mình, trong lòng hắn cảm thấy hơi thất vọng, giọt máu này quả thật làm tăng đẳng cấp của huyết thống vampire trên người hắn , nhưng cũng chỉ đơn giản là từ việc khó giết chết hắn biến thành càng khó giết chết hắn hơn mà thôi, tuy đẳng cấp tăng lên, nhưng bản chất thật sự không khác nhau mấy.
Tô Bạch lắc đầu, mở cửa, chuẩn bị đi ra khỏi nhà vệ sinh, dưới chân trơn trượt, Tô Bạch vô thức điều chỉnh trọng tâm của mình, nếu như người bình thường, có lẽ trong nháy mắt không thoát khỏi cảnh chật vật, nhưng đối với Tô Bạch mà nói, năng lực thăng bằng và năng lực phản ứng của hắn mạnh hơn người thường, cho nên hắn nhanh chóng giữ được trọng tâm.
Thế nhưng một giây sau, Tô Bạch phát hiện ra mình đứng ở cách cửa phòng vệ sinh… Nửa mét.