Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 340 - Chương 340 Đập Nát Và Tái Tạo

Chương 340

Đập Nát Và Tái Tạo


Hơn nữa, từ sau khi hấp thu giọt máu Vampire cao cấp mà mập mạp cho, trong huyết mạch của Tô Bạch cũng có dấu vết của Vampire kia. Đó gần như là thân thể không sụp đổ thì sẽ tồn tại bất tử bất diệt, có thể làm cho cơ thể của mình ở trong một loại chiều hướng thăng bằng hủy diệt và tái sinh, sau cùng bắt buộc phải hy sinh hai hồng y đại giáo chủ đến hiến tế, mới có thể hoàn toàn đem Vampire kia giao cho thượng đế giải quyết.


(Đoạn hồi ức của giọt máu Vampire, mọi người có thể xem lại chương 293.)


Loại nhân vật có tính cách này mang theo một loại ngạo khí, ông trời số một, ta số hai, lại thêm Tô Bạch cũng thuộc loại tính cách này, cả hai dung hợp, thúc đẩy tính cách ban đầu thuộc về trạng thái bệnh tâm thần của Tô Bạch tiến thêm một bước, bắt đầu có thái độ bình thường hóa, chẳng khác gì thay Tô Bạch tiến một bước, xé đi lớp ngụy trang ban đầu.


Tôi hút máu anh, đó là vinh hạnh của anh, sao anh có thể phản kháng? Vì cái gì mà anh dám phản kháng?


Rống!


Vào lúc này, cái bóng lớn ra gấp đôi, loáng thoáng thấy được ở giữa có sát khí đang phun trào, vào lúc này huyết thống cương thi và Vampire thế mà lại quỷ dị kết hợp với nhau.


Sát khí giống như chiếc giũa sắt không ngừng ma sát với kiếm hồn, khiến cho mắt, mũi, miệng của Quách Thành bắt đầu chảy máu, cả người anh ta giống như một ngọn nến tàn trong gió, không cách nào chống đỡ được tiếp.


Mấy người Tô Hạo Nhiên vẫn luôn đứng ở bên cạnh, lúc đầu bọn họ dự định xông vào nhà đưa người phụ nữ mang thai đi trước, thế nhưng trong nháy mắt, lão đại phe mình lại rơi vào trạng thái bị động, khiến cho bọn họ có vẻ hơi tiến thoái lưỡng nan, nếu như Quách Thành bị Tô Bạch giết, làm sao ba người bọn họ có thể cướp đi người phụ nữ mang thai ngay trước mặt Tô Bạch chứ?


Ba người bọn họ có đủ tư cách này sao?


Thế nhưng, nếu như tiếp tục ở lại nơi này, bọn họ cũng không biết làm gì, Tô Bạch hóa thành bóng mờ bao phủ xuống, không có hình dạng cụ thể, Tô Hạo Nhiên có hai khẩu súng, Tiền Thục Quân và Trương Hoa cũng đều là cường hóa về công kích vật lý, hơn nữa đẳng cấp không cao. Đối với tình huống trước mắt, bọn họ muốn giúp đỡ công kích cũng không biết giúp như thế nào, nếu cứ mù quáng bắn vào trong cái bóng kia, đoán chừng không đả thương được Tô Bạch, ngược lại sẽ đem Quách Thành vốn dĩ đã đang ở trạng thái lung lay sắp đổ bắn chết.


Đây cũng là bởi vì hiện tại cấp bậc giao thủ của Tô Bạch và Quách Thành đã vượt qua cấp bậc nhất định, khiến cho thính giả cấp thấp hơn khó lòng nhúng tay vào.


- Tôi nhận thua, tôi từ bỏ, anh giỏi, anh rất giỏi, tôi lùi một bước, anh thả tôi rời đi, nếu không… Cá chết lưới rách!


Tiếng thét của Quách Thành truyền ra, mang theo một loại quyết tuyệt và tức giận, hiển nhiên, anh ta dự định rút lui, bởi vì nếu tiếp tục nữa, anh ta thật đúng là có khả năng chết ở chỗ này. Chẳng qua, từ trong lời nói của anh ta, có thể phán đoán ra được, anh ta còn có một con át chủ bài, một lá bài tẩy có thể cùng Tô Bạch đồng quy vu tận, về phần chuyện này là thật hay là giả, phải để chính Tô Bạch cân nhắc.


- Anh, không có tư cách bàn điều kiện với tôi.


Tô Bạch đang hưởng thụ khoái cảm hút đi sinh cơ, làm sao hắn có thể vì một hai câu nói của đối phương mà bỏ qua?


Cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, ở trong thế giới chuyện xưa, có đôi khi biết rõ trên núi có hổ cũng phải nhất định hướng lên núi, càng đừng nhắc đến hiện nay, đối phương mới chỉ nói mấy câu liền có thể sống sót sao? Có thể khiến cho Tô Bạch từ bỏ rất nhiều máu tươi vẫn còn sót lại ư?


Không có khả năng, chuyện này căn bản không có khả năng.


Đối với kết quả này, Quách Thành giống như đã sớm đoán trước được, trên mặt của anh ta đã xuất hiện vẻ xám xịt, gần giống như người sắp chết, thế nhưng một giây sau, trên người anh ta bắt đầu lộ ra gân xanh, một loại hơi thở quyết tuyệt xuất hiện.


Bảy thanh huyết kiếm đã bé bằng đầu ngón tay, trong nháy mắt hợp lại với nhau, tạo thành một huyết kiếm mới, ngay sau đó, kiếm hồn và huyết kiếm hợp lại làm một, không ngừng rung lắc, sau đó…


Nổ tung!


Ầm!


Tuy phạm vi tác động của vụ nổ này không lớn, chỉ là một vòng tròn có bán kính chưa đến ba mét, đám người Tô Hạo Nhiên cũng chỉ cảm giác được trước mắt sáng lên, bị mù tạm thời, nhưng nhanh chóng khôi phục lại, cũng không cảm thấy quá khó chịu, chẳng qua, trong khu vực của hình tròn này, tất cả mọi thứ đều hóa thành bụi, mặt đất bằng phẳng đến mức không có từ ngữ nào có thể hình dung, dường như Thượng Đế vừa cầm một cái kéo cắt đi một khối ở vị trí này.


- Chết rồi sao?


Trương Hoa có chút không dám tin, hỏi.


- Hẳn là chết rồi, hai người đó đồng quy vu tận.


Tiền Thục Quân cũng ngập ngừng nói ra phán đoán của mình.


- Móa nó, bọn họ chết thì coi như xong, chúng ta đi trước cướp người phụ nữ mang thai.


Vào lúc này Tô Hạo Nhiên làm ra quyết đoán, lập tức dẫn đầu xông vào trong nhà, hai người Trương Hoa và Tiền Thục Quân cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, cùng nhau đi theo anh ta.


Ba người từ cửa sau đi vào, chỉ là người đi cuối cùng là Tiền Thục Quân bỗng nhiên dừng bước, đồng thời kêu lên:


- Này, lúc trước cánh cửa này màu gì nhỉ? Sao tôi nhớ nó có màu xanh, không phải màu đỏ?


Tô Hạo Nhiên tức giận quát:


- Anh quan tâm đến vấn đề này làm gì, người phụ nữ mang thai ở ngay trong phòng ngủ chính, cùng đi thôi.


Thế nhưng, đúng lúc này, màu đỏ trên cánh cửa bắt đầu chuyển động, đồng thời chậm rãi nhỏ xuống và bắn tung tóe, một số chất lỏng màu đỏ sền sệt rơi vào hai người Tiền Thục Quân và Trương Hoa, khiến cho hai người cảm thấy hơi bối rối.


Lúc này Tô Hạo Nhiên không nói gì, bởi vì có một giọt chất lỏng màu đỏ bay đến giữa trán anh ta.


- Đây là là sơn à?


Tiền Thục Quân có chút không dám tin nói, chất lỏng này rơi xuống trên người anh ta nhiều nhất, nửa người trên của anh ta giống như là bị nhuộm qua.


- Mùi tanh của máu rất nồng, đây là máu tươi.


Tô Hạo Nhiên nhíu mày, đột nhiên bên ngoài lại truyền đến tiếng nổ mạnh, hiển nhiên là ở bên cuộc chiến của A Huyễn và Hứa Tình.


- Phía đối diện còn có một người khác, chúng ta không thể tiếp tục trì hoãn nữa, trước tiên đem người phụ nữ mang thai…


Tô Hạo Nhiên còn chưa có nói xong, bỗng nhiên phát ra một tiếng hét thảm, mũi của anh ta trực tiếp lõm xuống, không, nói đúng hơn là tan ra, một giọt máu tươi rơi vào trên chóp mũi anh ta, nó giống như axit không ngừng ăn mòn. Ngay lúc này, hai người Tiền Thục Quân và Trương Hoa đồng thời phát ra tiếng hét thảm, chẳng qua thời gian thống khổ của bọn họ tương đối ngắn, bởi vì trên người bọn họ có rất nhiều giọt máu rơi xuống, gần như chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã bị ăn mòn hơn nửa cơ thể.


Trên mặt đất, diện tích máu tươi càng không ngưng lan ra.


Tô Hạo Nhiên quỳ gối trên mặt đất, hiện tại anh ta muốn có bao nhiêu khó chịu liền có bấy nhiêu khó chịu, đây là một loại cực hình, một loại cực hình rất đáng sợ, vấn đề là hiện tại anh ta còn không thể nhanh chóng chết đi, đây thật đúng là một chuyện giày vò.


Bên trong máu tươi chậm rãi dâng lên, từ từ lộ ra một cơ thể người, ngay sau đó, từ bên trong máu tươi xuất hiện một gương mặt người, hắn nhìn Tô Hạo Nhiên đang quỳ trước mặt mình với dáng vẻ thống khổ, khóe miệng cong lên, mang theo nụ cười hài lòng, giống như đang thưởng thức một vở kịch thú vị.


Thật đúng là cảnh đẹp ý vui.


Tô Hạo Nhiên vươn tay ra, mang theo bất lực và sợ hãi.


Thế nhưng Tô Bạch vừa mới đi ra từ trong máu tươi lại không để ý chút nào, hắn vươn một tay ra, ấn đầu Tô Hạo Nhiên, đem cả người anh ta đặt ở trong máu.


Ngay lập tức, cả người Tô Hạo Nhiên hoàn toàn tan vào trong đó.


Chương 340

Bình Luận (0)
Comment