Chương 358
Chơi Trò Nuôi Loli
“Còn dám trừng tôi.”
Tô Bạch cảm thấy buồn cười, sau đó hắn ném miêu nữ này xuống đất, không cần dùng quá nhiều sức lực, nhưng lại phát ra khí tức của mình.
Trải qua đêm trăng tròn lúc trước, người mèo cũng không ngốc, cho dù lúc bọn họ công kích nhân loại, cũng sẽ dùng phương thức bao vây để tấn công, bọn họ không hề ngớ ngẩn, có bản năng xu lợi tránh hại, hơn nữa, trong số những động vật bên cạnh con người, loài mèo tương đối có linh tính.
Meo!
Giống như bị khí tức trên người Tô Bạch chấn nhiếp, xung quanh không còn có người mèo nào khác cùng với cô bé này tấn công Tô Bạch nữa, cho nên cô bé cứ như thế đi vòng quanh Tô Bạch.
Tô Bạch lại châm một điếu thuốc khác, nhìn miêu nữ đang vây quanh mình, bỗng nhiên hắn nghĩ đến Phác Dao Dao, người phụ nữ kia bị chết, quả thực rất đáng tiếc. Đây đại khái chính là ý nghĩa thực sự và quy tắc của Phát Thanh Khủng Bố, ai sống ai chết, không thể nói chắc chắn được, giống như người vừa giỏi lại vừa quyết đoán như Phác Dao Dao lại chết, còn người thường xuyên mắc bệnh tâm thần như Tô Bạch lại còn sống, tất cả mọi chuyện này, thật đúng là không có tính cố định gì cả.
Miêu nữ còn đang nhìn Tô Bạch, cô bé không dám xông lên nữa, Tô Bạch cứ thế an tĩnh đứng hút thuốc lá của mình.
- Mấy kẻ ngớ ngẩn kia còn phải nhìn bao lâu nữa.
Tô Bạch bất đắc dĩ thở dài.
Lúc này, cách đó không xa, một người mèo đỏ bị bốn, năm người mèo thường đuổi chạy về phía này. Trên người anh ta chồng chất vết thương, hiển nhiên là bị thương rất nặng. Trong giai đoạn này, số lượng người mèo đỏ vẫn rất ít, thế nhưng đoán chừng đợi thêm nửa ngày nữa, số lượng người mèo đỏ sẽ càng ngày càng nhiều. Đến lúc đó, không còn là người mèo thường đuổi theo ăn người mèo đỏ, mà chính là người mèo đỏ chân chính chém giết lẫn nhau, rất khó nhìn thấy người mèo thường nữa.
Trong ánh mắt miêu nữ bên người Tô Bạch cũng lộ ra vẻ tham lam, cô bé nhìn người mèo đỏ kia, nước dãi rơi xuống.
Lúc này người mèo đỏ đã bị đám người mèo thường bắt được, mấy người mèo thường đang bắt đầu cắn nuốt thi thể của anh ta, thời gian dần trôi qua, trong đó có bốn người mèo biến thành màu đỏ, còn dư lại một người mèo không bị đổi màu.
Tô Bạch giống như có điều suy nghĩ, hắn khẽ gật đầu, đoán chừng một người mèo đỏ chỉ đủ lây nhiễm cho bốn người mèo bình thường.
Ngay lập tức, người mèo không đổi màu nhào đến đồng bạn đã biến thành người mèo đỏ, những người mèo đỏ còn lại cũng bắt đầu cắn xé lẫn nhau.
- Sao cô còn không đi lên?
Tô Bạch nhìn về phía miêu nữ bên cạnh mình.
Miêu nữ nhìn thoáng qua hắn, sau đó lại nhìn về phía bên kia, trên mặt cô bé thế mà lại lộ ra vẻ sợ hãi, loại sợ hãi này, vậy mà có thể kiềm chế được bản năng muốn ăn thịt người mèo đỏ, tình cảnh này khiến cho Tô Bạch cảm thấy hơi ngoài ý muốn.
Chẳng mấy chốc, tàn sát kết thúc, sau cùng một người mèo đỏ có hình thể trở nên lớn hơn đã là người giành thắng lợi chung cuộc, xương và da thịt của anh ta đều trở nên cứng và dày hơn rất nhiều, khí tức trên người anh ta cũng cường thịnh gấp hai, ba lần trước đó.
- Loại phương thức cường hóa này, thật đúng là khiến cho người ta hâm mộ.
Tô Bạch sờ lên cằm của mình, cảm thấy hơi hâm mộ, nếu huyết thống Vampire của hắn cũng có thể dựa vào thôn phệ thính giả khác để thăng cấp thì tốt biết mấy.
Người mèo đỏ kia nhìn lướt qua Tô Bạch, lại nhìn sang miêu nữ bình thường bên cạnh hắn, sau đó anh ta lập tức quay người, xem dáng vẻ này là dự định đi tìm kiếm mèo đỏ khác để ăn.
Đúng lúc này, miêu nữ bên người Tô Bạch phát ra một tiếng mèo kêu.
Tiếng mèo kêu này không đủ khí thế, giống như chính mình đánh không lại người ta, lúc người ta chuẩn bị đi thì lại nói mấy câu mang tính chất hình thức, đại khái như có bản lĩnh thì đừng để lần sau tôi gặp được anh.
Người mèo đỏ đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía miêu nữ, sau đó đi về phía miêu nữ.
- Sau khi ăn thịt đồng loại người mèo đỏ, trí tuệ cũng phát triển, hơn nữa còn có cảm giác uy nghiêm của chính mình, cảm thấy mình bị khiêu khích, cho nên bắt đầu quay lại chuẩn bị phản kích.
Đáng tiếc, tất cả mọi việc Tô Bạch đang nhìn thấy và phát hiện ra, sau khi quay về thế giới hiện thực, hắn đều không thể viết thành các tài liệu phổ cập khoa học, cho dù đây là những thông tin chính xác.
Miêu nữ bắt đầu lùi lại, cô bé chủ động lui lại, hiển nhiên chính bản thân cô bé cũng không nghĩ đến đối phương, tuy không có ý định ăn chính mình, nhưng lại vẫn muốn đến đối phó mình.
Khi miêu nữ lùi lại bên cạnh Tô Bạch, Tô Bạch vô thức vươn tay ra, đặt ở trên đầu miêu nữ, miêu nữ lập tức nghiêng đầu, nhe răng trợn mắt với Tô Bạch, nhưng theo người mèo đỏ kia càng lúc càng đến gần. Cô bé càng lúc càng cảm nhận được áp lực của tử vong, vậy mà sau cùng lại nằm rạp xuống dưới chân Tô Bạch, giống như một con sủng vật.
Trực giác nói cho Tô Bạch biết, trí tuệ của miêu nữ này không đơn giản, có lẽ đây chính là trong một cánh rừng lớn, loài chim gì cũng có, nhiều người mèo ngu xuẩn như thế, chung quy lại, sẽ xuất hiện mấy kẻ có IQ tương đối cao.
Tô Bạch cười, đi lên phía trước, mà lúc này, người mèo đỏ bắt đầu xông đến, giống như một cơn gió nhào đến, bàn tay Tô Bạch hóa thành bàn tay nhăn nheo của cương thi, hắn hơi nghiêng người, bàn tay hắn xuyên thủng lồng ngực của người mèo đỏ, sau đó nhấc lên, bóp nát nội tạng của anh ta, thuận thế ném thi thể của người này xuống mặt đất.
Miêu nữ chủ động nhào đến bên cạnh thi thể, bắt đầu gặm cắn, Tô Bạch cầm khăn giấy lau tay.
Chẳng mấy chốc, thi thể của người mèo đỏ đã bị miêu nữ ăn hết bảy, tám phần. Cơ thể của cô ta trở nên lớn hơn rất nhiều, cao hơn phụ nữ trưởng thành, đồng thời hơi thở trên người cô ta lập tức cường đại hơn người mèo đỏ trước đó.
Tô Bạch dựa vào xe của mình, nhìn thấy miêu nữ chậm rãi đi đến chỗ mình, từ trong ánh mắt của cô ta, Tô Bạch có thể nhìn thấy được sự tàn nhẫn và… E sợ.
Chờ đến khi cô ta đi đến trước mặt Tô Bạch, miêu nữ này lại chậm rãi nằm rạp xuống.
Khóe môi Tô Bạch nở một nụ cười.
- Được rồi, mấy tên kia đang cảm ngộ tâm cảnh, vậy thì ông đây liền chơi trò nuôi loli vậy.
Bước đi trên con đường máu, Tô Bạch không có sở thích tà ác đến mức cầm một sợi dây xích chó buộc miêu nữ lại, hắn đi ở phía trước, miêu nữ đi ở phía sau nửa người để biểu thị sự tôn kính.
Bình thường người dắt chó đi dạo hay nuôi sủng vật đều biết điều này, đó chính là ở nhà, nhất định phải thiết lập nên quyền uy của chủ nhân, không thể để cho sủng vật áp đảo lên địa vị của người chủ, nhất là đối với những giống chó lớn, loại ý thức này phải được nuôi dưỡng từ nhỏ. Ngay từ đầu, sủng vật sẽ thử khiêu khích, khiêu chiến quyền uy của chủ nhân, nếu như người chủ không thể xây dựng tốt quyền uy của mình, sau này, nhất định sẽ bị đau đầu.
May mắn miêu nữ này rất thông minh, cô ta không phải là loại động vật ngu xuẩn, thậm chí ở trong mắt Tô Bạch, cô ta có hơi quá thông minh, Tô Bạch cũng rất rõ ràng, chính mình đang chơi với lửa.
Ban đầu, dựa theo hướng đi của nội dung cốt truyện, có thể thấy được đến sau cùng, cả thành phố này sẽ còn lại rất ít người mèo, thế nhưng thực lực lại vô cùng đáng sợ. Kết cục của những người không leo lên được thuyền Noah sẽ phải tiếp nhận bước cuối cùng của diệt thế, thậm chí Tô Bạch còn cảm thấy, sở dĩ đám người Yến Hồi Hồng, Lan Lâm bị Phát Thanh Khủng Bố sắp xếp tiến vào thế giới chuyện xưa lần này, khả năng Phát Thanh Khủng Bố cho rằng, bọn họ chính là một bước cuối cùng để hoàn thành trận diệt thế này.
Cảnh tượng diệt thế là để cho bọn họ có được kỳ ngộ, hoàn thành phần công việc sau cùng nguy hiểm và cũng là gian nan nhất, đó cũng là cái giá lớn mà bọn họ cần thiết phải trả.
Mà chính hắn.
Hiện tại đang làm những gì ở đây?
Chỉ vì muốn chơi vui thôi sao?